-Ê con nhỏ kia sao mày đến trễ vậy_Hương Mai
lên tiếng khi thấy Gia Hân chạy vào ngó ngang ngó dọc.
-Tao bị thầy quản sinh đuổi vì tội leo tường
để vào trường_Gia Hân nói mặt cúi gằm xuống không dám ngẩng lên nhìn con bạn.
-Trời! Sao mày gan vậy? Rồi mày có bị phạt
không?_Hương Mai chạy tới lo lắng hỏi han
-Không_Gia Hân giờ mới dám ngẩng mặt lên.
-Sao hay quá vậy?_Hương Mai không khỏi ngạc
nhiên vì nghe nói thầy quản sinh ngày xưa là một vận động viên chạy điền kinh
không lẽ nhỏ Gia Hân giỏi hơn ổng.
-Cô đâu rồi?_Gia Hân đánh trống lảng. Công
nhận cô giỏi về mấy trò này ghê, nhỏ Hương Mai cũng không hay gì trả lời:
-À, chắc hôm nay cô có việc gì đó, vào lớp
nãy giờ mà không thấy cô, may cho mày đó, lần sau nhớ đi học sớm hơn đi nghe
chưa_Hương Mai nói, tay đưa ra nhéo má con bạn
-Biết rồi mà...Bỏ tay ra đi,đau quá!_Gia Hân
kéo tay nhỏ Hương Mai ra, xoa xoa cái má của mình. Thật tình không hiểu nỗi từ
sáng tới giờ hết chán rồi đến má bị hành hạ à...
-Rầm!_Âm thanh phát ra khiến cả lớp dồn mắt
về phía cửa lớp
-Xin lỗi cô tới trễ vì hôm nay lớp chúng ta
có bạn mới, cô cần nói chuyện với phụ huynh của em ấy_Cô chủ nhiệm bước vào. Cả
lớp vội vàng về chỗ, đã có những tiếng xì xào bàn tán về chuyện lớp có thành
viên mới.
-Vào đi em_Cô chủ nhiệm quay ra nói với một
người đứng ngoài cửa.Một chàng bước vào khuôn mặt điển trai đã thu hút được sự
chú ý của cả lớp.
-Wao! Cậu ấy đẹp trai quá!
-Trời ơi sao trên đời lại có người đẹp như
vậy?
-Làm bạn trai tớ đi!
-Cho tớ xin số điện thoại đi!
-Tớ yêu cậu mất rồi!
...Pla...Pla...Thế là bọn con gái lại được
dịp ồn áo, náo động cả cái lớp.
-Trật tự!_Tiếng cô chủ nhiệm làm cả lớp im
phăng phắc.
-Mình tên Minh Huy, từ nay mong mọi người giúp
đỡ_Minh Huy nói không quên nở 1 nụ cười tỏa nắng làm mấy girl xỉu gần hết.
-Em muốn ngồi chỗ nào?_Cô chủ nhiệm dịu dàng
nhìn Minh Huy.
-Dạ em muốn ngồi ở kia_Minh Huy nói rồi chỉ
tay về phía chỗ ngồi còn trống ở bàn của Gia Hân.
-Được rồi_Cô chủ nhiệm không phản đối khiến
bọn con gái nhìn Gia Hân bằng ánh mắt căm ghét và ghen tỵ. Gia Hân khẽ rùng
mình.
-Bạn tên gì?_Minh Huy dịu dàng hỏi.
-Mình là Gia Hân_Gia Hân nhìn Minh Huy ánh
mắt như muốn nói: "Làm ơn tránh xa mình ra mình chưa muốn chết sớm."
-Ừ, cái tên đẹp đấy_Minh Huy nói không quên
nhoẻn miệng cười với Gia Hân làm cô cảm thấy căng thẳng hơn
-Hơ...Cảm ơn, Cậu...Cậu có thể ngồi cách xa
mình một chút được không vậy?_Gia Hân miệng cười trông thấy khổ.
-Sao vậy? Câu ghét tớ sao?_Minh Huy nhíu mày
nhìn Gia Hân
-Không...Không phải vậy mà là...Mà là..._Gia
Hân lúng túng không biết nói sao cho Minh Huy hiểu.
-Mà là gì?_Minh Huy hỏi.
-Mà là... tớ đang bị cảm...đúng rồi bị
cảm...khụ khụ...Thế nên tránh xa tớ ra..._Gia Hân nói rồi giả vờ ho mấy tiếng,
cô còn lấy trong túi ra chiếc khẩu trang y tế đeo vào và ngồi cách xa Minh Huy chừng
30cm. Minh Huy cũng không nói gì thêm chỉ khẽ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Hương Mai
thấy thế không chịu được, bật cười thành tiếng:Ha!Ha!...Mắc cười quá, khổ thân
con bạn tôi.(Phải đóng kịch chứ không chết với bọn con gái...*.*)
Nhưng ngay sau đó Hương Mai nhận được một cái
liếc sắc bén từ Gia Hân, vội ngừng cười quay lên trên như chưa có gì xảy ra.
***
-Reng...Reng...Reng_Tiếng chuông báo hiệu giờ
ra chơi. Mọi người thu dọn sách vở và nhanh chân xuống căn tin bởi giờ là lúc
căn tin rất đông người nếu không tới sớm, chen chân vào đám đông chắc phải nhịn
đói... Riêng Minh Huy không cần bước ra khỏi lớp đã có thức ăn từ bọn con gái
hám trai kia:
-Anh Huy ơi anh đói không? Em có mang bánh
đến cho anh nè_G1
-Anh khát không? Em có Coca nà! Anh cứ uống
thoải mái_G2
-Minh Huy ơi anh có thấy mệt không để em đấm
bóp choa_G3
-Huy à, anh có muốn ăn thứ gì cứ nói em sẽ
mang cho anh_G4
....Pla...Pla...
Lũ con gái cứ thế bu đến quanh người Minh Huy
hỏi han đủ thứ. Phải khó khăn lắm Gia Hân mới thoát ra được khỏi cái đám hỗn
loạn này, cô lắc đầu nói:
-Tội nghiệp anh bạn mới đến đã gây sự chú ý
cho bọn con gái...
-Hey! Gia Hân đến đây tao có cái này cho mày
nè_Hương Mai nói không quên lấy ra một cái túi nhỏ trong rất xinh xắn chìa ra
trước mặt Gia Hân.
-Cái gì đây?_Gia Hân không khỏi tò mò nhìn chiếc
túi.
-Cứ mở ra đi rồi sẽ biết_Hương Mai nói miệng
nở 1 nụ cười tươi tắn. Gia Hân mở từ từ sau đó nét cười hiện rõ trên khuôn mặt:
-Bánh su kem sao? Bạn tốt ghê cơ!
-Hi...Hi sáng nay đi ngang qua tiệm bánh biết
mày thích nên tao đã mua mấy cái.Thấy sao? Có ngon không_Hương Mai cười không
quên hỏi cô bạn vè mùi vị của chiếc bánh
-Ukm...Nhon nhắm...Nhảm nhơn nhày nhìu nhoa..._Gia
Hân miệng nhai nhồm nhoàm, mắt cười đến híp cả lại.( Ý cô là: Ngon lắm...Cảm ơn
mày nhiều nha)
Hương Mai không nói gì chỉ nhìn cô ăn, nhoẻn
miệng cười. Minh Huy đã biết được một thông tin bổ ích: Gia Hân thích ăn bánh
su kem. Đôi môi quyến rũ khẽ nhếch lên : Cô sẽ là mục tiêu tiếp theo của tôi
đấy! Vậy nên hãy chuẩn bị tinh thần đi cô gái._Minh Huy thoáng nghĩ, mắt nhìn cô
gái đang ăn bánh và miệng cười tươi như hoa.