Chương này mình sẽ đưa các bạn quay ngược một chút về quá khứ nha!
Đã sang ngày hôm sau mà Hoa Lâm Phong vẫn ngồi mãi bên thi thể của Hoa Lưu Ly, thất thần, mới cách đây mấy hôm còn gọi điện thoại cho anh, vui vẻ khoe là có chuyện bí mật đợi đến kỉ niệm ngày cưới của mình thì sẽ nói tin vui này..
Thì ra là nó mang thai, nó hạnh phúc không thể tả vậy mà bây giờ hạnh phúc chẳng tày gang Hoa Lưu Ly đã oan ức rời xa trần thế...
Nhìn đứa em gái mới ngày nào còn vui vẻ, tung tăng lúc nào cũng nở trên môi nụ cười, bao nhiêu mệt mỏi sẽ tan biến khi thấy nó, bao nhiêu yêu thương anh dành hết cho đứa em gái này vậy mà giờ đây trước mắt anh chỉ là một cái xác lạnh ngắt phủ khăn trắng.
Hôm qua, đang triệu tập cuộc họp cổ đông thì nhận được tin Hoa Lưu Ly bị tai nạn, có thể không qua khỏi, nghe như tiếng sét giáng bên tai...
Bỏ hết tất cả anh lao nhanh như bay đến hiện trường, lúc ấy mọi thứ hỗn độn, cảnh sát khám nghiệm hiện trường, tiếng còi xe hú inh ỏi, tiếng người bàn tán huyên náo, mùi máu tanh xộc thẳng vào đại não anh làm anh thêm rối loạn.
Đảo mắt tìm kiếm Lưu Ly, anh hi vọng mọi việc là giả, chợt thấy bác sĩ đang đưa người bị nạn lên xe cấp cứu, anh chạy vội đến.
Đến nơi thì mọi hi vọng đều dập tắt, một cơ thể nhuốm đầy máu đang nằm bất động trên cán, các bác sĩ đang ra sức cấp cứu nhưng hầu như cô không có bất kì cử động nào, máu cứ liên tục ộc ra khỏi miệng cô, máu đỏ ướt đẫm chiếc váy..
" LƯU LY! "
Hoa Lâm Phong lao đến ôm lấy cơ thể cô mà lay mạnh
" Mở mắt ra nhìn anh hai, anh hai của em đây, a a a Lưu ly đừng như vậy! Lưu Ly"
Các bác sĩ vội kéo anh ra để không cảm trở cong tác cấp cứu
" Các người làm gì vậy? Đến bệnh viện nhanh! Em gái tôi có mệnh hệ nào thì các người không xong đâu!"
Ai nấy đều bị khí thế của anh dọa sợ, không cần biết anh là thần thánh phương nào liền lập tức tuân lệnh.
Ngồi trong xe, Hoa Lâm Phong giữ khư khư bàn tay của Lưu ly, giờ nhìn kĩ anh mới để ý thấy tay kia của Lưu Ly vẫn nắm chặt cái bì thư không buông.
Anh chồm người qua, gỡ từng ngón tay cô ra để lấy cái bì thư, anh vội mở ra xem thứ gì ở bên trong mà Lưu Ly lại giữ kĩ như vậy.
Lúc thấy những bức ảnh đó, Hoa Lâm Phong sững cả người, anh mắt nhìn trân trân người đàn ông trong bức ảnh,
" Chết tiệt, Thằng Khốn "
Anh vung nắm đấm lên, muốn xả hết tức giận nhưng chợt nhớ ra đang ở trong xe cấp cứu, bác sĩ và y tá thấy biểu hiện của anh cũng bị dọa xanh mặt
" Xin lỗi, tôi thất lễ."
Mở to đôi mắt nhìn lại lần nữa, anh không tin được người trong ảnh lại là Lãnh Hàn Mặc, thằng em trai mà anh vẫn yêu quí.
Anh tin tưởng giao Hoa Lưu Ly cho nó, nghĩ rằng với khí khái đàn ông của nó có thể bảo vệ Lưu ly trước mọi sóng gió.
Anh cũng đã nghe được nhiều lời đồn thổi về Lãnh Hàn Mặc nhưng anh đều bỏ ngoài tai, vì anh tin vào trực giác của mình vì anh tin rằng đối với người con gái đơn thuần tháng thiện như Hoa Lưu ly thì ai cũng sẽ yêu thương trân quý nó.
Vậy mà giờ thì sao chứ, anh đã hại em gái mình sao?
" Khốn kiếp "
Bao nhiêu tâm trạng ngổn ngang dày xéo,anh không muốn tin người trong ảnh là Lãnh Hàn Mặc càng không muốn tin người đang nằm trước mặt kia là em gái mình.
" Bác sĩ không xong rồi, nhịp tim bệnh nhân đang suy yếu dần,mất máu quá nhiều " - một y tá lên tiếng
Nghe thấy vậy, Hoa Lâm Phong
bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ, tay chân lóng ngóng không biết để vào đâu, nhìn anh đầy bất lực,hai tay vò nát đầu tóc, ngã quỵ xuống sàn xe, miệng lẫm bẫm gọi tên Hoa Lưu Ly
Tâm sự của tác giả: kakakaak sóng gió sắp đến rồi