Y Nghê không biết Lăng Diệu muốn trả thù tất cả những việc mình làm như thế nào, nhưng cô ta biết chắc chắn mình khó mà chấp nhận được những điều này.
Cảm thấy bất an, cô ta vội vàng về nhà, nhốt mình trong nhà và nghĩ kế sách đối phó.
Cô ta nhốt mình trong căn hộ cả một ngày, kết quả là mẹ cô ta gọi điện đến quở trách một trận, mắng cô ta mất mặt, danh tiếng của nhà họ Y đều bị cô ta làm cho tan tành.
Y Nghê sợ hãi cúp điện thoại, vội vàng mở máy tính ra.
Hóa ra cách làm của Lăng Diệu chính là gậy ông đập lưng ông.
Lăng Diệu nói cô ta suýt nữa đã đâm chết Lê Hân Dư đã đủ để trả ơn bố cô ta cứu mạng anh, cho nên anh sẽ bỏ qua cho tính mạng của cô ta, nhưng anh sẽ tính sổ chuyện cuối cùng, cô ta đã đơm đặt chuyện của Lê Hân Dư và Giang Dật Hàn.
Anh đã đăng tải video cô ta cùng hai người đàn ông làm tình tập thể.
Trên mạng đang lan tuyền video nhạy cảm của cô ta, tiêu đề là: “Cuộc sống đồi trụy của tiểu thư nhà giàu”
Đây là đoạn video mà lúc trước một trong hai người đàn ông nhất thời nổi hứng quay lại, lúc đó cô ta cũng thấy sướng nên để mặc anh ta quay, không ngờ lại rơi vào tay Lăng Diệu.
Lượt tải xuống đã vượt quá mức mười triệu, mặc dù sau đó đã bị trang mạng nhanh chóng chặn lại nhưng quá nhiều người tải xuống, gần như hô một tiếng là sẽ có người tốt bụng gửi qua.
Giờ thì xong rồi, không chỉ là bản thân cô ta, ngay cả danh tiếng của nhà họ Y cũng hỏng rồi.
Nhà họ Y là gia đình gia giáo, mẹ là giáo sư đại học, bố cũng là từ chính trị chuyển sang kinh doanh.
Giờ thì hết cả rồi, danh tiếng của nhà họ Y đều bị cô ta hủy hoại rồi.
Nhất định bố sẽ không tha cho mình đâu, cả người Y Nghê run lên.
Cô ta không cam lòng, tại sao, dựa vào đâu chứ!
Cô ta hung hăng hất đổ bộ ấm chén trên bàn: "Lê Hân Dư! Con tiện nhân Lê Hân Dư này.
Nếu không phải vì mày, tao và anh Diệu cũng sẽ không đi đến bước đường hôm nay."
Từ nhỏ mình đã đi theo anh ấy, Lê Hân Dư mới xuất hiện có mấy tháng, dựa vào đâu mà đá mình ra khỏi thế giới của anh Diệu như vậy, còn hại mình mất hết thể diện nữa! "A! Lê Hân Dư, tao phải giết mày, tao phải giết mày." "Đúng là ngu xuẩn cùng cực, cô như thế này làm sao có thể đấu được với Lê Hân Dư." Cửa đột nhiên bị mở ra, một người phụ nữ từ chỗ cửa phòng khách tối tăm đi vào.
Trên mặt là nụ cười mỉa mai, cô ta nhìn Y Nghê đang phát điên, cười khẩy nói: “Chẳng lẽ cô thật sự tưởng là mình có thể giết được cô ta? Trải qua hai chuyện này, Lăng Diệu sẽ chỉ càng bảo vệ cô ta, yêu chiều cô ta gấp bội.
Đừng nói giết cô ta, thậm chí bây giờ cô còn không có cơ hội đến gần cô ta nữa."
Y Nghê bình tĩnh lại, người phụ nữ này nói không sai, là cô ta đã quá kích động.
Cô ta nhìn người phụ nữ đó với vẻ đề phòng: "Sao đột nhiên cô lại đến chỗ tôi?” “Biết cô sẽ phát điên nên tôi đến giúp cô." Người phụ nữ thong dong nói.
“Cô đến giúp tôi hay là cố ý hại tôi?" Nếu không phải vì nghe lời người phụ nữ này, hành động theo mưu kế của cô ta đưa ra, Lăng Diệu sẽ không phát hiện ra mình, mình cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh này.
“Đương nhiên là giúp cô, nếu không thì cô cho rằng tôi phí công đi một vòng xa như vậy để giỡn cô thôi sao?"
Y Nghê nói ngược lại: “Vậy tại sao cô muốn giúp tôi, giữa tôi và cô đâu có bất cứ liên quan gì?" “Bởi vì tôi giống cô." Cặp môi đỏ của người phụ nữ nhẹ nhàng thốt ra ba chữ: "Hận cô ta." Chung hận thù khiến hai người phụ nữ đứng trên cùng một chiến tuyến.
Y Nghệ tin cô ta nhưng vẫn xem thường tâm kế của cô ta: "Tôi làm người xấu xông lên phía trước, cô làm người tốt nấp ở phía sau, cô thật sự biết tính toán đó."
Người phụ nữ kia cũng không tức giận, cô ta nghịch bộ móng tay mới làm, thản nhiên nói: “Tôi còn một cách có thể khiến Lăng Diệu mà cô yêu sẽ chán cô ta, ghét cô ta, nhìn thấy cô ta liền cảm thấy dơ bẩn và phẫn nộ.".