Hãy Cho Nhau Một Lối Thoát

Chương 326: Le Han Dư Đau




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cô lại vội vàng nói: "Họ Cung ở thành phố A không nhiều.

Chỉ cần anh động vào tôi thì tôi có thể cảm nhận được anh cao bao nhiêu, mập bao nhiêu và mùi trên người anh.

Chẳng may vô tình để lại một số vết tích thì có thể loại trừ trong số những người họ Cung dễ dàng hơn rất nhiều
Câu nói này của cô một mặt cho thấy mình không xác định được hàn ta là ai, mặt khác nó cũng hàm chứa ý đe dọa
Quả nhiên gã đàn ông này rất nhát gan, hắn ta không dám lộn xộn nữa và tránh xa cô hơn một chút.

Nhưng hắn ta suy nghĩ cẩn thận một chút lại cảm thấy không cam lòng
Rõ ràng hãn ta mới là người bắt cóc cô dựa vào đầu mà lại bị người phụ nữ này dặt mũi?
Gã đàn ông không nhịn được hết lên một tiếng với người ở ngoài của Thuốc lần trước còn không?
"Vân còn lão đại muốn ra ngoài chơi a? Lần sau đưa bạn em đi cùng với “Chơi cái rằm, đi chuẩn bị một phần rồi mang đến đây cho tôi!
“Được, anh chờ một lát
Sau đó chính là tiếng bước chân người kia nhanh chóng đi xa.

Trong lòng Lê Hán Dư căng tháng “Thuốc gì?
Gã đàn ông cười dâm đãng Thuốc có thể khiến cho cô sung sướng.


Sac mặt cô lập tức trang bệch.

Chuyện lần trước có cùng Giang Dật Hàn ngâm cả đem trong bồn tắm khách sạn vẫn còn rõ mồn một trước mặt.

Giang Dật Hàn là quân tử mới có thể cùng cô ngâm nước lạnh mà không làm chuyện khác
Gã đàn ông trước mắt này tuyệt đối không phải người lương thiện, nếu quả như thật bị uống thuốc kích dục thì kết quả rất đáng lo ngại
Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, Lê Hàn Du cố gắng nghĩ cách cứu bản thân nhưng lại nhận ra chiều có thể sử dụng thì vừa rồi đã dùng.

Chẳng bao lâu sau tên đàn em đã cầm một cốc nước lao vào, gã đàn ông năm lấy cam Lê Hân Dư, đưa cốc nước tới gần mỗi cô: "Uống đi, không phải đã một ngày rồi cô không ăn không uống gì à?"
Xem ra gã đàn ông này đã đi theo cô cả ngày.

Sau khi ăn bữa sáng rồi đến chỗ Giang Nhiên
Nhiên đến bây giờ đúng là Lê Hân Dư chưa có một hạt cơm hay một giọt nước nào vào bụng.

Cô căn chặt răng, không chịu mở ra.

“Cô biết điều thì tự há mồm ra, nếu có không phối hợp thì tôi cũng không cần thiết phải nương tay." Gã đàn ông thiếu kiên nhận, lên tiếng thúc giục.


Chỉ có điện Lê Hân Dự mới tự há mồm ra uống cốc nước đã pha thuốc này.

Gã đàn ông đã mất kiên nhân, bóp mạnh quai hàm của cô, cưỡng chế độ thuốc vào
Thấy Lê Hàn Dự muốn nôn ra han ta kéo tác cô để có ngàng đầu lên, liên tục rót vào khiến cô sắc rồi nuốt xuống
Gã đàn ông tùy tiện ném cốc sang một bên, phủi tay một cái rồi cười nham hiểm: "Uống sớm một chút không tốt hơn à? Miến cho tôi phí công làm việc này.

“Yên tâm, hiện tại tôi sẽ không động vào cô.

Nếu như Lăng Diệu tới đưa cô đi thì các người còn phải cảm ơn tôi đã tặng cho cô một đêm vui vẻ.

Chỉ là không biết đến lúc ấy Lăng Diệu còn có khả năng bỏ dậy từ dưới đất để làm cô sung sướng hay không thôi."
“Đồ khốn nạn Căn bắt
Tóc rối trên mặt Lê Hân Dư bị cốc nước kia làm ướt sũng, trong rất đáng thương, ý nghĩ xấu xa của gã đàn ông kia lại bắt đầu rục rịch.

“Nếu như Lăng Diệu không thể đến đây vào lúc thuốc có tác dụng thì người làm cho có sung sướng sẽ đổi thành ông đấy."
Gã đàn ông thay đổi giọng điệu, nói một cách kì quái.

"Tôi đã rất nhân từ cho các người một cơ hội, có thể nằm chắc hay không là chuyện của các người.

Rõ ràng thuộc kia uống vào thì cả người sẽ khô nòng nhưng trước khi thuốc có tác dụng thì Lê
.