**********
Chương 302 Cho thể diện mà không cần
Lê Hân Dư mới vừa đi không lâu thì trợ lý Lưu gõ cửa đi vào với vẻ mặt do dự: “Tổng giám đốc.
“Nói đi, chuyện gì?” “Ông Lê đang chặn ở dưới lầu, còn dẫn theo một đám phóng viên muốn anh giải thích rõ ràng.” Ông Lê mà trợ lý Lưu nói không ai khác chính là Lê Khải Thiên.
“Ông ta vẫn chưa từ bỏ?” Lăng Diệu cúi nhìn tài liệu trong tay, không ngẩng đầu mà hỏi ngược lại.
Trước đó Lê Khải Thiên không cam lòng đã đến đây rất nhiều lần, cuối cùng sau khi phát hiện ngoài lãng phí thời gian cả ngày ra cũng chẳng đạt được mục đích gì thì không còn đến nữa.
Hôm nay ông ta lại tới nữa, xem ra là có dự tính gì khác.
“Cung Sâm Trạch đã rót vốn cho ông Lê, có thể giúp nhà họ Lê chống đỡ được một thời gian, nhưng yêu cầu của Cung Sâm Trạch chính là bảo ông Lê đến đây gây chuyện.
Cung Sâm Trạch biết không thể đánh bại Lăng Diệu, không thể ảnh hưởng đến sự phát triển của Lăng Thị, hắn ta làm chuyện này không vì gì khác, chỉ đơn thuần là muốn làm cho Lăng Diệu mất mặt.
Lăng Diệu hơi dừng lại, lúc này mới nhớ tới Cung Sâm Trạch chính là kẻ đã nhìn Lê Hân Dư bằng ánh mắt tà dâm trong bữa tiệc lần trước, cuối cùng bị anh chuốc rượu đến nỗi xuất huyết bao tử.
Mặc dù Cung Sâm Trạch không bằng đứa con riêng Cung Thẩm mới đón về nhưng dù sao hắn ta cũng là con của chính thất nhà họ Cung.
Nhà họ Cung trút giận cho Cung Sâm Trạch nên cũng nhắm mắt làm ngơ chuyện này.
Bọn họ muốn xem kịch vui cũng là chuyện bình thường.
Nhưng dường như nhà họ Cung đã quên bọn họ có vốn để xem trò hề này hay không.
Lăng Diệu bỏ câu bút máy đắt tiền trong tay xuống: “Bên nhà họ Cung giao cho cậu xử lý.
Trợ lý Lưu gật đầu: “Anh yên tâm.
Lăng Diệu đứng lên, sửa sang lại áo khoác sau đó đi ra ngoài.
“Cậu đi gọi phóng viên, gọi hết tất cả các tòa soạn lớn nhỏ, truyền thông mạng đến đây.
Trợ lý Lưu ngây ra, tổng giám đốc Lăng muốn làm gì nữa đây? Anh còn chế chưa đủ lộn xộn sao?
Có điều, nếu Lăng Diệu đã dặn dò như vậy rồi, mặc dù trợ lý Lưu có nghi ngờ cũng vẫn làm theo.
Có thể đi theo Lăng Diệu nhiều năm như vậy thì đương nhiên năng lực làm việc của trợ lý Lưu rất xuất sắc, chưa đến hai mươi phút sau tất cả giới truyền thông đều đã đến đông đủ.
Lê Khải Thiên gây chuyện ở dưới lầu, vốn dĩ các công ty truyền thông hàng đầu sợ gây chuyện với nhà họ Lăng nên đều không dám tới.
Nhưng đột nhiên tất cả các phương tiện truyền thông đều ùn ùn tụ tập đến đây.
Lê Khải Thiên cũng sẽ không kiêu ngạo đến nỗi cho rằng bản thân ông ta có bản lĩnh lớn như vậy, mí mắt ông ta giật giật, cứ cảm thấy sắp xảy ra chuyện không hay.
Lê Hân Dư muốn xuống lầu cùng với Lăng Diệu nhưng anh không cho cô đi theo.
Anh không muốn Lê Hân Dự xuất hiện trước mặt công chúng nữa.
Việc gia đình giàu có bị theo dõi là điều không thể tránh khỏi, nhưng anh muốn bảo vệ cô hết mức có thể.
Kể từ khi vụ video gây sóng gió kia xuất hiện, những người bên giới truyền thông từng dám đưa tin liên quan đến Lê Hân Dư trước đây đều bị Lăng Diệu trấn áp hết, bây giờ cho dù có ảnh và thông tin của Lê Hân Dư cũng không ai dám đưa ra.
Dần dần Lê Hân Dư đã biến mất trong tầm mắt của mọi người, Lăng Diệu cũng không muốn để cô phải dính nước bẩn thêm lần nữa.
“Nhưng mà dù sao ông ấy cũng là bố của em.” Cô vẫn lo lắng.
Lăng Diệu véo khuôn mặt mịn màng của cô “Rồi sao? Để ông ta dựa vào thân phận bố em tiếp tục gây chuyện nữa à? Cứ hủy hoại cuộc đời của chúng ta như vậy sao?”
Lê Hân Dư im lặng.
Cô đã từng nhắc nhở bản thân hết lần này đến lần khác, không thể tiếp tục dung túng cho người nhà Lê được nữa.
Nhưng đến giờ phút này cô vẫn sẽ hơi do dự.
Nhất là bây giờ cô không biết Lăng Diệu có hành động lớn như vậy là muốn làm gì, cho nên trong lòng cô càng hoảng loạn hơn.
“Anh chỉ đi nói rõ chân tướng, giải quyết dứt điểm chuyện này mà thôi.”.