Lăng Diệu vô cùng lo lắng vội vã đến bệnh viện.
Viện trưởng và trưởng khoa phụ sản đều đang chờ trong phòng họp, khi thấy anh đến, lập tức dâng trà nóng lên: “Chủ tịch Lăng, anh ngồi xuống trước đi.” “Không cần, nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Viện trưởng cố gắng để mình thoát khỏi chuyện này: “Sáng hôm qua kiểm tra quá gấp, đúng lúc có rất nhiều bản báo cáo kiểm tra cần gấp, cô ý tá mới tới sơ ý lấy nhầm.
“Một bệnh viện lớn như thế mà báo cáo cũng có thể lấy nhầm?” Lăng Diệu nghiêm giọng chất vấn.
Nếu chỉ là lấy nhầm kết quả và bản kết quả cũng không có vấn đề gì, bệnh viện sẽ không cần gọi điện đến tìm anh để anh la mắng làm chi.
Vì vậy bản kết quả kiểm tra nhất định là đã có vấn đề.
Viện trưởng toát mồ hôi đầy đầu, giải thích: “Em gái của phu nhân, cô Lê Nhã Trí lúc trước phá thai xuất huyết nhiều, cũng đến bệnh viện làm phẫu thuật.
Các bác sĩ và y tá của chúng tôi còn nhớ nhóm máu của cô Lê Nhã Trí là nhóm máu AB.
Mà hôm qua phu nhân đến làm xét nghiệm máu, lúc đó, có hai bản kết quả được ra cùng lúc.
Một bản là nhóm máu A, một bản là nhóm máu RH âm tính, còn được gọi là máu gấu trúc” “Chúng tôi tưởng rằng phu nhân là nhóm máu A, nên đã lấy bản kết quả kia ra.
Nhưng, nhưng...!Viện trưởng đã “nhưng” suốt hồi lâu mà không dám nói tiếp.
Lăng Diệu lạnh lùng nhìn ông ta: “Tiếp tục nói.” “Nhưng bản kết quả nhóm máu A đó là của người khác, của phu nhân là nhóm máu RH âm tính, chúng tôi lấy nhầm bản kết quả.
Viện trưởng vẫn không dám nói thẳng, khéo léo chỉ ra điều này.
Ông vô tình phát hiện ra chuyện bí mật giới thượng lưu, trong lòng có chút bất an.
Lăng Diệu cũng đã hiểu ra, Lê Hân Dư là nhóm máu gấu trúc, không phù hợp với nhóm máu của Lê Nhã Trí, hoàn toàn không phải là chị em ruột.
Một trong hai người, tất sẽ có một người không thuộc huyết thống nhà họ Lê.
Nhưng sự thật đã rất rõ ràng, tất cả người nhà họ Lê đều thiên vị Lê Nhã Trí, ai là con ruột, vừa nhìn là biết ngay.
Hèn chi có cha mẹ nào nỡ lòng xem con gái mình như một con cờ mà lợi dụng?
Chẳng qua đứa trẻ đó không có cùng dòng máu với mình.
Lăng Diệu nheo mắt, nếu Lê Hân Dư đã không phải là con của nhà họ Lê thì anh càng không cần thủ hạ lưu tình với nhà họ Lê nữa.
“Nếu đã lấy nhầm bản kết quả, vậy còn bản kia nói thế nào? Sức khỏe của cô ấy có ổn không, tại sao vẫn không mang thai được."
So với thân thế, Lăng Diệu quan tâm sức khỏe của cô hơn.
Viện trưởng lau cái trán sáng bóng, rồi giải thích cẩn thận: “Bấy lâu phu nhân vẫn không mang thai được, không phải nguyên nhân của đứa con, mà bởi vì phu nhân vẫn đang uống thuốc tránh thai.
Đầu óc của Lăng Diệu bỗng nhiên nổ ầm lên, anh túm lấy viện trưởng mập lùn và hỏi lại lần nữa trong sự khó tin: “Ông nói gì?!”
Cơn giận dữ của Lăng Diệu làm viện trưởng sợ không dám nói lời nào, chủ nhiệm mạnh dạn tới giải cứu, lặp lại lần nữa: “Phu nhân vẫn không có thai là bởi vì phu nhân vẫn đang uống thuốc tránh thai.
Sau khi ngừng uống thuốc tránh thai rồi thử lại lần nữa, chắc sẽ sớm mang thai.
Lần này dù muốn giả vờ như không nghe thấy cũng không thể.
Không có thai lại là bởi vì Lê Hân Dư đang uống thuốc tránh thai.
Lý do này, nếu không phải làm xét nghiệm máu thì có lẽ cả đời này anh cũng sẽ không biết.
Ngoài mặt thì đồng ý với mình, nghe theo mình nhưng lại lén lút uống thuốc tránh thai.
Nói cho cùng, cô vẫn chưa thực sự tin vào anh, nếu không thì cho dù không muốn mang thai cũng có thể nói thẳng với anh, thay vì lén dùng cách thuốc tránh thai này làm thương tổn tới cơ thể mình.
Lê Hân Dư!
Lê! Hân! Dư
Em giỏi lắm!
Viện trưởng ôm ngực, một hồi lâu sau tim mới đập bình thường lại..