Chiến Thần một lần nữa có được Chủ thần lực, điều này khiến cho Tần Vũ không thể tưởng tượng nổi, dù sao với cảnh giới của hắn bây giờ còn rất xa mới có thể đạt tới trình độ như vậy.
Ban đêm, tại một bãi đổ nát trên Thần Thiên tế đàn, thân ảnh Tần Vũ lặng lẽ hiện lên, ánh mắt thâm thúy giống như đáy hồ sâu dừng ở phương xa, mi vũ trong lúc này toát ra sự lo lắng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Thần Thiên tế đàn trong cuộc chiến chúng thần đã bị phá húy, bãi đổ nát này vẫn còn lưu lại dấu vết của trận chiến thê thảm đó, mùi vị huyết sát vẫn còn lẩn khuất đâu đây.
Tần Vũ thở dài một hơi thật sâu, hai tay tựa như huyền ảo cực kì khó tả. Sát na trong lúc này một mảnh hoang tàn trước mắt giống như sinh vật sống chầm chậm ngọ nguậy. Tần Vũ đôi tay như đao kiếm, cẩn thận khắc lên từng cự thạch.
Chỉ chốc lát sau phần lớn những cự thạch bị tổn hại đã trở nên bóng loáng, dưới sự điều khiển của Tần Vũ đang cùng nhau ráp nối lại thoáng chốc một kiến trúc khổng lồ đã từ từ hiện ra.
Với cảnh giới Tần Vũ hôm nay đủ để khai tích một tinh vực hoàn mỹ, tạo ra một kiến trúc tất nhiên cực kì dễ dàng.
Đôi bàn tay kia tựa như song đao sắc bén vô cùng điêu khắc mỗi một chỗ nhỏ nhất, ước chừng qua thời gian nửa nén nhang kiến trúc khổng lồ kia đã gần hoàn thành. Tuy có hình dạng mới giống như một tự tháp nhưng lại có cùng kích thước và phong cách so với Thần Thiên tế đàn trước đây.
Tự tháp tinh xảo kia mặc dù là vừa mới kiến thành nhưng khiến cho người ta một cảm giác rất cổ phác, phảng phất đã tồn tại ngàn vạn diễn kỉ. Thân tháp cao mười trượng, chia làm hai tầng, dưới đen trên trắng phân chia rõ ràng.
Tần Vũ dừng ở tự tháp kia lạnh nhạt nói:
" Tựu ở đây tu luyện a!" sau đó lập tức đi vào trong tháp
Bên trong tháp cũng không bài biện quá cầu kì, duy chỉ có trên vách tường Tần Vũ điêu khắc một phù đồng khiến người khác phải chú ý. Trong tầng thứ nhất của tháp bố trí một chiếc bàn đá và ba chiếc ghế cũng bằng đá, bên trái là cầu thang dẫn lên tầng hai. Tần Vũ bước đi thong thả, ánh mắt chỉ dừng lại xung quanh trong chốc lát rồi thẳng tiến tới tầng hai. Tầng hai hiển nhiên là vì tu luyện mà cố ý bố trí, trừ một chiếc giường đá ra không còn vật gì khác.
Tần Vũ dùng mũi chân làm trụ tự dưng toàn thân bay lên rơi vào giữa giường đá một cách nhẹ nhàng, lúc này đang ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ phảng phất như đang nhập định. Giờ phút này, một lớp Hỗn Độn khí nhàn nhạt bao quanh hắn lộ ra vẻ cực kì quỷ dị
Hiện tại Tần Vũ bước vào cảnh giới Thần Thiên chưa lâu, trên phương diện thực lực kém xa so với những Đại thần thiên đã tồn tại hàng ngàn vạn diễn kỉ. Tuy nhiên từ những tin tức trên nguyên thủy thần thiên bảng hắn cảm giác được đa số phương thức trở thành Thần Thiên khác nhau, có khi là lấy linh hồn tu luyện mà bước vào cảnh giới Thần Thiên, có khi là lấy Nguyên tố pháp tắc tu luyện mà trở thành Thần Thiên, cũng có người lấy phương thức tu luyện Hỗn Độn thân thể giống Hồng Quân.
Đạo có ngàn vạn đạo, chỉ có thể lấy một. Không thể nói muốn trở thành Thần Thiên phải cần dựa vào con đường tu luyện hay là truyền thừa, nhưng phàm có thể tiến hành đột phá tu vi, có thể nắm trong tay vũ trụ bổn nguyên lực lượng có thể đủ để trở thành Thần Thiên. Bất quá con đường này rất dài, Tần Vũ có thể trong thời gian ngắn ngủi đạt tới cảnh giới khiến cả Chủ thần cùng phải xấu hổ như vậy cũng xem như là một kì tích trước đó chưa từng có.
Tuy nhiên, sau khi đạt tới cảnh giới Thần Thiên diễn biến Hỗn Độn cũng sẽ xảy ra thay đổi rất lớn.
Nói đến Tần Vũ bây giờ đã có thể sử dụng một lượng Hỗn Độn vật chất tinh thuần nhất, từ đó có được Hỗn Độn lực kinh khủng nhất. Nhưng đối với điều khiển Hỗn Độn lực hắn luôn hiểu rõ vẫn còn bị vây trong một giai đoạn sơ cấp nhất, đó cũng là nguyên nhân hắn nóng lòng tu luyện.
Hỗn Độn chi lực cũng không phải giống như Loạn thần giới bằng vào binh khí mà sinh ra lực lượng, về độ tinh thuần cùng với cường độ đều khủng khiếp hơn.
Tần Vũ thần sắc ngưng trọng, khẽ lắc đầu:
" Với cảnh giới hiện giờ của ta so với các nhâm Thần Thiên ngày trước thật sự chênh lệch quá lớn … Xem ra phải nhanh chóng tu luyện mới được!"
Các nhâm Thần Thiên đã không ngừng tu luyện trong ngàn vạn diễn kỉ, thực lực đối với Tần Vũ mà nói như mây cao không thể với tới.
Giờ phút này, Hỗn Độn vật chất xung quanh đột nhiên run lên hình thành khí lưu hắc sắc không hình dạng, trong tay Tần Vũ không ngừng ngưng tụ lại. Tần Vũ nhíu mày, cả thân thể đều run lên nhè nhẹ phảng phất đang thu phục một con ngựa hoang, chỉ cần đứt cương là mất đi sự kiểm soát.
Cường đại của Hỗn Độn lực hơn xa so với Tần Vũ tưởng tượng, Tần Vũ hôm nay có thể điều khiển bất quá chỉ là sóng nước trên biển mà thôi, huyền bí ảo diệu trong đó cho dù là các nhâm Thần Thiên cũng không cách nào hoàn toàn nắm trong tay.
Nguyên thủy vũ trụ lớn như vậy, thời gian các nhâm Thần Thiên điều khiển cũng không giống nhau, có Thần Thiên đương chức chỉ một vạn diễn kỉ đã gặp thần kiếp mà có một số lại sống đã ngàn vạn diễn kỉ, dường như thời gian đối với họ mà nói chỉ là hư vô, không có bất cứ ý nghĩa gì, cho nên cảnh giới tu luyện cũng không giống.
Từ trong tin tức của Nguyên thủy thần thiên bảng Tần Vũ có thể nắm trong tay phần lớn khả năng tu luyện của Thần Thiên, nhưng duy chỉ có rất nhiều Thần Thiên dường như biến mất trong Thần Thiên bảng, mờ ảo không cách nào truy tìm, điều này khiến cho Tần Vũ một cảm giác rất kì lạ. Nhất là nhâm Thần Thiên đời thứ nhất, cũng có nghĩa là tồn tại như một sáng thế thần, hắn không còn sót lại bất kì tin tức gì trên Thần Thiên bảng, cảnh giới tu vi cũng không biết đã đạt tới cường độ như thế nào.
Sau khi trầm tư trong chốc lát, Tần Vũ rốt cục đã tĩnh tâm lại, Hỗn Độn lực bé bằng nắm tay kia đang không ngừng bành trướng, từ từ khuếch tán hẳn lên. Từ chung quanh thân thể hình thành một lớp phòng hộ, bất quá Tần Vũ hiển nhiên không thẻ nào tự nhiên thao khống Hỗn Độn lực vận chuyển, vỏ bọc phòng ngự kia hình dạng không ngừng biến ảo, nhìn qua cực kì bất ổn.
Nếu muốn đạt tới thu phóng tự nhiên phải trải qua một giai đoạn lĩnh ngộ nữa
Trên trán Tần Vũ lấm thấm mồ hôi lạnh, hít một hơi thật sâu, tinh lực toàn bộ tập trung trong đám Hỗn Độn lực trong tay. Dần dần, hắc sắc khí lưu kia giống như con dã thú bị thu pục, từ từ bình tĩnh trở lại.
Lập tức, Tần Vũ gia tăng số lượng diễn hóa Hỗn Độn lực, khi lớn đến mức nhất định lại trở thành trạng thái trống rỗng, lực lượng Tần Vũ điều khiển cũng đang không ngừng tăng lên.
Đầu tiên, phải đạt tới cảnh giới điều khiển tự nhiên sau đó mới có thể lĩnh ngộ huyền bí ảo diệu trong đó, đây là kế hoạch tu luyện của Tần Vũ.
…
Đêm qua, thông quả Tử Thủy Thiên tinh Vũ Văn Thác cùng với bọn người Cổ Bàn cũng đã trở lại địa phương cai quản của mình, Tử Dạ Thương Long cũng trở lại Tà Thần giới. Lâm Vũ Trân cùng Tử Băng Linh biết hắn không việc gì trong lòng cũng là rất mui mừng, đang ở Tà Thần điện đợi hắn trở về.
Mà Thần Tôn vẫn tiếp tục quản lý cả Đại Thần Thiên giới
Mấy tháng sau, Tà Thần giới
Bên trong Tà Thần điện, Vũ Văn Thác ngồi trên bảo tọa ngày trước của Tà Thần, thân mặc một trường bào màu đen. Thoạt nhìn có vài phần phong thái giới giả, mấy tháng nay hắn đã hiểu rõ tình trạng Bát tộc cùng với các đại tinh hệ, bởi hắn đã được Tử Dạ Thương Long bổ nhiệm làm giới chủ cho nên cả Tà Thần vũ trụ đối với Vũ Văn Thác cũng cực kì tán thành.
Lúc này, Tử Dạ Thương Long từ bên ngoài điện đi tới. Lâm Vũ Trân cùng Tử Băng Linh theo sau hắn, một nhà ba người nét mặt tươi cười khiến cho người ta một loại cảm giác cực kì ấm áp.
" Thương Long, ngươi đã tới rồi " Vũ Văn Thác trước đây cũng là Thần Nô, về địa vị thậm chí còn cao hơn Tử Dạ Thương Long nửa phần, gọi thẳng kì danh là chuyện bình thường.
Tử Dạ Thương Long sau vài tháng tĩnh tu, mặc dù đã mất đi Chủ thần lực nhưng tình trạng đã tốt hơn nhiều, mỉm cười gật đầu:
" Mấy tháng qua tiếp nhận Tà Thần vũ trụ, có thuận lợi không?"
Vũ Văn Thác nhíu nhíu mày:
" Coi như thuận lợi, bất quá muốn điều khiển một vũ trụ to lớn như vậy cũng có chút khó khăn "
Lâm Vũ Trân mỉm cười nói:
" Không cần gấp gáp, bây giờ ấn tượng của mọi người đối với ngươi đều rất tốt, tin rằng không bao lâu nữa ngươi có thể chiếm được lòng người "
" Chỉ mong là vậy "
Lúc này, Tử Băng Linh đi lên trước, hừ lạnh nói:
" Ngươi đó, đọat quyền vị của Phụ thần ta, coi chừng ta cắn chết ngươi!"
Vũ Văn Thác khó xử cười một tiếng:
" Đây đều là Tần Vũ đại ca phân phó, ta cũng không có ý tranh quyền "
Tử Dạ Thương Long cười nói:
" Đây là ý của ta, hôm nay đã bỏ đi Chủ thần vị, Tà Thần giới to lớn kia cũng nên nhường lại, bất quá như vậy cũng tốt, ta có thể phụng bồi các ngươi "
Tử Băng Linh hừ hừ nói:
" Ta muốn gặp Tần Vũ đại ca, hắn ở đâu?"
Vũ Văn Thác cau mày:
" Hắn bây giờ đang ở Đại Thần Thiên giới bên trong Bát thần vũ trụ, không biết đến lúc nào xuất quan "
Tử Băng Linh quyệt môi, bộ dáng đáng yêu chí cực, trong lòng nàng cũng rất nhớ Tần Vũ. Sau khi chia tay lần trước trong lòng luôn thấp thỏm bất an, trong chúng thần chi chiến, ngoại trừ phụ thân ra người nàng lo lắng nhất chính là Tần Vũ.
Tử Dạ Thương Long từ ái vuốt mái tóc Tử Băng Linh, nói:
" Nếu con muốn gặp hắn, chờ mấy ngày nữa Phụ thân dẫn đi, bây giờ chúng ta cũng nên rời khỏi "
" Đi đâu?" ánh mắt Vũ Văn Thác toát ra một tia kinh ngạc:
" Muốn đi đâu?"
Lâm Vũ Trân nói:
" Thương Long muốn dẫn bọn ta đi du ngoạn hai đại tinh hệ một chút "
Tử Dạ Thương Long gật đầu nói:
" Đây là tâm nguyện đã lâu của ta, bây giờ cũng có đủ thời gian "
" Nguyên lai là thế, như vậy cũng tốt " Vũ Văn Thác hắc hắc cười nói
Tuy nhiên giờ phút này, một cố khí tức cường mạnh đột nhiên đè nén xuống, cả Tà Thần điện đều bị rung động hẳn. Cỗ khí tức kia ẩn chứa lực lượng áp bức đáng sợ, khiến cho người khác hô hấp cũng chậm lại
Vũ Văn Thác kinh hãi thất sắc:
" Chuyện … Chuyện gì xảy ra?"
Tử Dạ Thương Long sắc mặt trắng bệch, trước mặt Thần Thiên bọn gọ cũng chưa từng có cảm giác hơi thở mạnh mẽ đến vậy.