Mọi người có chút nghi hoặc không thể giải thích nổi, hôm nay Đại Thần Thiên giới đã an toàn rời tới trong Bát thần vũ trụ, hơn nữa chưởng khống giả các giới cũng đã sắc phong. Nhìn qua tất cả đã kết thúc hoàn mỹ, tại sao Huống Thiên Minh và Tần Vũ thần sắc vẫn nghiêm trọng như vậy, phiền não xung xung, chẳng lẽ sắp có chuyện không tốt sắp phát sinh?
Trở lại trong Thần Thiên đại lục, Thần Thiên tế đàn cao cao kia đã bị phá hủy hoàn toàn, lúc này giống như một nơi hoang phế, nửa còn nửa nứt vỡ hết
Thần tôn thở dài thật sâu:
" Thần Thiên tế đàn đã từng tồn tại hằng hà diễn kỉ, không nghĩ tới hôm nay lại thành ra như vậy "
Vũ Văn Thác vỗ vỗ bả vai hắn, ha ha cười nói:
" Thần Thiên tế đàn bị hủy vẫn có thể kiến tạo một cái mới càng thêm hoành tráng, ngươi cũng không nên để tâm quá mức, điều trọng yếu nhất chính là con dân Đại Thần Thiên giới không còn bị đại chiến nguy cập "
Cổ Bàn và Hồng Quân nhìn Thần Thiên tế đàn đổ nát hồi tưởng lại trận đấu kịch liệt trong chúng thần nhất chiến, trong lòng vẫn như trước có chút bất an
Thần Tôn khẽ gật đầu, quay lại nhìn Tần Vũ hỏi:
" Bây giờ chúng ta đi tới Thần Thiên đại điện chứ, nơi đó từng là địa phương Thần Thiên tĩnh tu "
Tần Vũ vẫn như trước, thần sắc nhưng trọng. Mọi người đi theo Thần Tôn vòng qua Thần Thiên tế đàn đi tới một đại lộ rất rộng, mặt đường dường như được tạo nên hoàn toàn bằng một loại đá quý màu trắng, dường như trong suốt. Bên trong mơ hồ có cát bụi di chuyển, hơi dày đặc. Còn có những cột đã vững chắc hai ba người ôm không xuể, phía trên khắc những hình vẽ ma thú kỳ dị, hách nhiên là Nguyên thủy ma thú. Có Mạt Long, Huyết Mãng, Quỷ Lang Vương, Vũ Kình, Ma Thiên hổ, Thiên Cực hạc cùng với Vạn Thế Ngao Vương
Huyết Mãng, Quỷ Lang Vương cùng với Vũ Kình hôm nay cũng đã hiện thế, linh bảo cũng đã nằm trong tay mọi người. Về phần những ma thú còn lại cho tới hôm nay vẫn còn ẩn núp bên trong Nguyên thủy vũ trụ rộng lớn
Vũ Văn Thác cười nói:
" Những cột đã này đều do Thần Thiên chế tạo, phía trên có khắc ấn chính là Thất Đại ma thú, mà phía sau chính là Thất đại Nguyên thủy chí tôn linh bảo, mỗi một con ma thú chia nhau bảo vệ một kiện linh bảo "
Cổ Bàn dọc theo cột đã đi tới, đột nhiên nhìn thấy mặt sau trụ đã có khắc hình Ma Thiên hổ là một kiện Nguyên thủy chí tôn linh bảo, hình dáng của nó cùng với Bàn Cổ phiên giống đến kinh ngạc, không khỏi thầm sợ hãi trong lòng, mà phía trên đó còn khắc hai chữ "Luyện hồn"
" Luyện hồn … Luyện hồn bích, chẳng lẽ nó cùng với Bàn Cổ phiên có liên hệ sao, điều này sao có thể?" Cổ Bàn nét mặt kinh nghi lâm vào suy nghĩ, Bàn Cổ phiên kia chính là la bàn bên trong đan điền hắn diễn hóa mà thành, hiệu dụng trong nó cho tới hôm nay Cổ Bàn vẫn chưa hoàn toàn biết hết. Hơn nữa đấy lại là tế luyện thành tại bên trong Hồng Mông vũ trụ, như thế nào lại có thể liên hệ với linh bảo do ma thú đang bảo hộ kia
Nghĩ tới đây hắn bất đắc dĩ lắc đầu, bước nhanh về phía trước
Hồng Quân đi tới trụ đá có khắc hình Quỷ Lang Vương thì dừng lại, ánh mắt đặt ở hai con ngươi hung tợn của Quỷ Lang Vương, khóe miệng lại dắt một tia cười mỉm. Trong Hồng Quân phủ, Tiểu Mặc tựa hồ cũng đang quan sát hình ảnh này, phát ra tiếng kêu ô ô pha lẫn vài phần bi thương
" Yên tâm đi, Tiểu Mặc, ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt " Hồng Quân cười nói
Cuối con đường lớn này chính là Thiên Thần đại điện, từ xa nhìn lại một tòa cung điện bạch nguyệt sắc ngự trên một tòa núi tuyết vô cùng to lớn, sườn núi như bị lưỡi dao sắc bén chém gọn từ giữa đứt lìa ra thành hai, mà Thần Thiên đại điện tọa lạc phía nửa trên kia
Bốn phía mây mù dày đặc, trong mông lung mờ hồ có thể thấy đường nét của đại điện phản chiếu lại như mộng ảo, vừa như chốn bồng lai tiên cảnh nhưng lại mờ mịt khó có thể tìm thấy
" Đẹp quá, đây là nơi Thần Thiên ở sao!" Cổ Bàn cảm khái
Thần Nô bên cạnh gật đầu:
" Phần lớn thời gian Thần Thiên ở bên trong Thần Thiên đại điện, tìm hiểu Vũ trụ bổn nguyên cùng với sự ảo diệu của Hỗn Độn vật chất. Mặc dù Thần Thiên đa số đều ở chỗ này nhưng ngàn vạn diễn kỉ trước cũng có một số Thần Thiên ngao du trong Nguyên thủy vũ trụ, không ngừng lũnh ngộ ảo diệu, đề cao cảnh giới "
Huống Thiên Minh nhíu mày:
" Đạt tới cảnh giới Thần Thiên chẳng lẽ còn có thể tăng lên nữa sao?"
Tần Vũ khẽ lắc đầu, thần sắc ngưng trọng, trầm giọng nói:
" Cũng không hẳn là thế, cảnh giới Thần Thiên giống như đỉnh tháp, mà lĩnh ngộ của ta bây giờ bất quá ở tầng dưới cùng mà thôi, muốn đi đến cuối con đường vẫn phải tốn thời gian dài nữa, cả Nguyên thủy vũ trụ cùng với sự ảo diệu của Hỗn Độn vật chất là vô cùng vô tận "
Lúc này, Tôn Ngộ Không đột nhiên hỏi:
" Như vậy, Tần Tiền bối, chúng ta có thể đạt tới Chủ thần cũng có thể tiến thêm Thần Thiên cảnh giới phải không?"
Vũ Văn Thác trợn mắt:
" Chủ thần mà nói có lẽ vài diễn kỉ là có thể, nhưng Thần Thiên tuyệt đối không thể nào. Chỉ cần Tần Vũ đại ca không gặp thần kiếp thì Nguyên thủy vũ trụ cũng chỉ có một Thần Thiên tồn tại "
" Ngươi sai rồi!"
Tần Vũ nói:
" Thần Thiên cảnh giới cũng không phải là tồn tại duy nhất, hoặc là nói bây giờ đã không phải tồn tại duy nhất. Bất luận kẻ nào lĩnh ngộ được vũ trụ bổn nguyên lực đều có thể trở thành Thần Thiên. Ta là do tu luyện Bát đại nguyên tố pháp tắc mà đạt tới cảnh giới như vậy, cũng giống như vậy, Sương nhi có thể thông qua bất diệt phách thể trở thành Thần Thiên, Thiên minh có thể thông qua Thiên đạo chi nhận trở thành Thần Thiên "
" Nói tóm lại, Thần thiên cảnh giới cũng không phải là duy nhất, nhưng nếu muốn đạt tới cảnh giới phải cần một phen lĩnh ngộ cùng tu luyện khắc khổ mới được "
" Thì ra là vậy, ta phải tu luyện thật tốt một phen, nói như thế nào trước tiên cũng phải trở tành Chủ thần mới được!" Tôn Ngộ Không giơ tay, hắc hắc cười nói
Hồng Quân cau mày nói:
" Phụ thân, hài nhi hiện tại đã đạt tới cảnh giới Chủ thần?"
Tần Vũ khẽ gật đầu:
" Con bây giờ đích xác đã đạt tới cảnh giới Chủ thần, nhưng không có Chủ thần lực cũng có nghĩa con mặc dù đã đạt tới cảnh giới cảnh giới như vậy vẫn không cách nào trở thành Chủ thần. Bất quá nếu đã đạt tới cảnh giới này, có được Chủ thần lực cũng là chuyện sớm hay muộn "
Hồng Quân vui mừng ra mặt, nếu như có thể có được lực lượng giống như Chiến Thần cùng với cường độ thân thể như vậy hẳn là có thể tăng bất diệt phách thể lên một tầng. Nhưng trong trận chiến lần trước đã giải cấm trạng thái bất diệt phách thể lần thứ chín hình thành lực lượng phản phệ, điều đó đối với Hồng Quân mà nói là tổn hao quá lớn, bây giờ phải hoàn toàn giải quyết vấn đề này trước tiên
Tần Vũ lại nói tiếp:
" Bây giờ Nguyên thủy thần thiên bảng đã thừa nhận con cùng với Cổ Bàn đều đạt tới cảnh giới Chủ thần, nhưng chưa có Chủ thần lực nên như trước vẫn không thể chân chính làm một Chủ thần. Cho nên sau này phải cố gắng tu luyện mới có thể đạt tới một cảnh giới càng cao, về phần Thiên Minh và Ngộ Không thì khác, muốn đạt tới cảnh giới như vậy còn cần một thời gian nữa, bất quá cũng không lâu nữa, các ngươi cuối cùng cũng sẽ trở thành tân Tứ đại Chủ thần "
Lúc này, Thần Tôn nói:
" Thần Thiên, chúng ta đi tới trước!"
Tần Vũ gật đầu đi theo Thần Tôn bước vào bên trong tuyết sơn. Khi bước vào bên trong hiện lên hình ảnh một cửa điện, con đường nối lên đó là những đám mây, mọi người đạp lên đó từng bậc từng bậc hướng tới trước, ước chừng đi được hai canh giờ mới tới cuối
Cung điện màu trắng vững chắc lúc này mới xuất hiện trước mắt mọi người, bởi vì đứng quá gần cho nên lộ ra vẻ cực kì hoành vĩ tráng lệ. Mười tám long trụ chống đỡ cả điện phủ, thạch môn trước mắt cao tới mười trượng có dạng hình tròn, được bao phủ bởi một tầng vân khí mờ mịt, mờ hồ có thể thấy được cảnh vật bên trong. Phía bên trên thạch môn ngự một tấm biển rất lớn khắc bốn chữ "Thần Thiên đại điện", thư pháp rất có lực
Tần Vũ nhìn thấy bốn chữ đột nhiên cảm giác đươc từ bên trong đó phát ra một cỗ khí thế, đó là khí thế của cảnh giới Thần Thiên, cả người không khỏi run lên nhè nhẹ. Tới gần bốn chữ Tần Vũ mới cảm nhận được rốt cục cảnh giới Thần Thiên cường đại đến cỡ nào
" Quả nhiên lợi hại!"
Tần Vũ cảm khái, lập tức cùng mọi người đi qua thạch môn tiến vào bên trong Thần Thiên đại điện
Một thế giới toàn một màu vàng trắng giống như bước vào nguyệt cung, khiến cho lòng người không khỏi sinh ra một loại hàn cảm. Cả đại điện lộ ra vẻ cực kì thoáng đãng, bốn phía trống không chỉ đơn giản bài trí một chiếc bàn phía giữa, vách tường bóng loáng không khắc bất cứ một hình vẽ hay văn tự nào, mà phía trên những bậc thang một bảo tọa phát ra kim sắc quang hoa khiến người ta chú ý, toàn bộ thấu phát ra một quang cảnh vương giả
Thần Tôn giải thích:
" Nơi này đã từng là tọa vị của Thần Thiên, bất quá bây giờ đã thuộc về ngươi "
Binh vương Mạc Túy Sinh vẫn một mực đi theo mọi người, trầm mặc không nói này dừng lại ở bảo tọa khí vũ bất phàm giữa đại điện, ánh mắt nhất liễm lấy tay nhẹ nhàng áp lên vách tường, ánh mắt liền sáng ngời hỏi:
" Đại điện này quả không tầm thường, là dùng chất liệu gì chế tạo?"
Vũ Văn Thác hắc nhiên cười một tiếng:
" Không hổ là Binh vương quả nhiên có kiến thức, toàn bộ ở đây là do Hỗn Độn nguyên thạch từ trong Hỗn Độn vũ trụ dựng dục mà tạo nên, có độ linh mẫn cực cao, có thể diễn hóa Hỗn Độn gấp bội. Điều khiển pháp tắc, biến đổi Hỗn Độn vật chất cũng có tác dụng đề cao rất lớn "
Hồng Quân vừa nghe đối với biến đổi Hỗn Độn vật chất có tác dụng gia tăng không khỏi thần sắc biến đổi, hai tay áp chặt lên vách tường. Quả nhiên, hiệu quả Hỗn Độn vật chất bên trong thân thể cũng tăng lên rất nhiều, trong nháy mắt bề mặt cơ thể đã trở nên đỏ bừng, bốc lên tầng tầng bạch khí
" Bảo thạch quả nhiên lợi hại "
Mạc Túy Sinh chợt nói:
" Nguyên lai như thế, nhưng kiếm được bảo thạch này cực kì khó khăn, Mạc Mỗ tiêu tốn thời gian trăm vạn năm mới tìm được một nguyên thạch bé bằng nắm tay, huống hồ muốn Nguyên thủy vũ trụ dựng dục từng này nguyên liệu cũng cần thời gian cả trăm ngàn diễn kỉ … Ta nghĩ trừ Thần Thiên ra không người nào có năng lực như thế "
Vũ Văn Thác cười nhạt một tiếng, khẽ gật đầu
Giờ phút này, Tần Vũ đã từng bước hướng tới bảo tọa, quang hoa kim sắc khẽ lưu động phảng phất đang kêu gọi hắn