Bất quá, nháy mắt đã qua một trăm năm lặng yên trôi qua
Dưới đáy biển cách mặt nước trăm dặm, Tần Vũ như trước ngồi trong đám Hỗn Độn chất, từng đoàn khí thể gắt gao vờn quanh bên ngoài thân thể hắn, không ngừng phân tách thành từng đám nho nhỏ
Tần Vũ sau một trăm năm đột nhiên mở hai mắt, lưỡng đạo tinh quanh lợi hại từ trong ánh mắt xạ ra cơ hồ hiếu sáng cả đáy biển đen kịt
Dưới đáy biển, Hỗn Độn chất với mật độ cao chợt quay cuồng mãnh liệt hẳn lên, tựa hồ bị một cỗ lực lượng vô hình không ngừng đè ép, phân thành hai luồng Hỗn Độn vật chất với mật độ đậm đặc đến mức cực hạn phiêu phù trên bàn tay phải của Tần Vũ, hình thành một quả cầu đường kính một thước
Tần Vũ hít một hơi thật sâu, ngón tay có chút rung động, hai luồng Hỗn Độn chất đột nhiên bị phân huỷ song bên tay trái đột nhiên hiện ra một viên thuỷ châu nhỏ trong suốt, tay phải lúc này lại hiện lên một hoả diễm hắc sắc. Đoàn hoả diễm này trông giống như Hỗn Độn khí, lạnh như nước trong biển, không chỉ là không có chút độ ấm ngược lại còn làm cho người ta cảm giác được vài phần âm lãnh
Tần Vũ nhíu mày, nét mặt không có chút tình cảm ba động, nhìn không ra hỉ nộ gì. Tức thì hai tay biến ảo, thuỷ hoả nguyên tố tụ lại rất nhanh sinh ra một nguyên tố mới
Trông nét mặt của Tần Vũ dưới đáy biển lúc này có cảm giác như có một cỗ lực lượng vô hình rất lớn, Hỗn Độn chất giống như sôi trào, chỉ thấy bùn cát dưới đáy biển bị tách ra, một toà núi đá màu xám trồi lên oanh long hướng lên mặt nước
Xong, không quá bao lâu núi đã sụp đổ, một hòn đá thật lớn tựa hồ bị Tần Vũ nắm trong tay hoá thành phấn mạt, tiện đà cùng với nước dung hợp dưới lực nước cường đại dưới đáy biển hình thành một dòng suối cát, núi đã bị nghiền nát nhất thời bị cuốn vào trong dòng nước, không lâu sau đã biến mất không thấy đâu
" Thiên địa lôi phong, thuỷ hoả sơn trạch … nguyên lai là như thế, không có nghĩ tới Hỗn Độn chất lại huyền ảo như thế, cự nhiên ẩn chứa bát đại nguyên lực pháp tắc"
Vừa rồi Tần Vũ từ trong Hỗn Độn chất diễn hoá thành thuỷ, hoả, sơn, trạch tứ đại nguyên lực, điều này so với Hồng Mông vũ trụ phức tạp huyền diệu hơn rất nhiều. Thậm chí ngay cả Tần Vũ cũng có chút ngạc nhiên đối với sự tiến bộ của mình, ngắn ngủn thời gian một trăm năm đã lĩnh ngộ tứ đại nguyên tố pháp tắc, đương nhiên đây đều là do gặp được đám Hỗn Độn chất có mật độ cao nến mới có tốc độ tiến triển nhanh như vậy. Bất quá Tần Vũ còn có cảm giác đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi, con đường phía trước sẽ không đơn giản như vậy
Tần Vũ từ trong suy nghĩ tỉnh lại, cũng không có tâm trạng nhập định tiếp, quang hoa chợt loé, một tiểu kì tử sắc xuất hiện trong tay hắn
Trên tử kì này có khắc những đồ đằng phức tạp, nhìn bề ngoài có vẻ đơn giản nhưng lại phảng phất chưa một số lượng vô cùng vô tận Hỗn Độn khí, một cỗ áp chế lực lượng nhất thời đập vào mắt. Nó đúng là bảo vật của Tử Cực tinh sứ giả, ánh mắt Tần Vũ dừng ở thân tử kì trong lòng biết mặc dù đã trừ đi linh hồn lạc ấn của sứ giả nhưng chưa có trải qua tế luyện nên vẫn như trước không thể tuỳ ý mà khống chế
Với tu vi của Tần Vũ bây giờ có thể từ trong Hỗn Độn chất diễn hoá ra tứ đại nguyên tố pháp tắc, đối với lĩnh ngộ giải thích Hỗn độn vật chất so với trước cũng đề cao hơn rất nhiều, khi đụng vào tử kì một sát na đã nhận ra Hỗn độn khí tại thân tử kì phân bố thành những điểm rất nhỏ, mờ ảo nhưng không kém phần hung tợn
Tần Vũ mỉm cười nói:
" Trung phẩm Hỗn Độn linh bảo này mặc dù đối với vận dụng Hỗn Độn rất tốt nhưng không có trận pháp gia trì, lại còn không đẹp nữa, đã như vậy để ta cải tạo lại ngươi!"
Nghĩ là làm, Tần Vũ huy động tử kì trong không trung, động tác thư thái như ngao sơn ngoạn thuỷ, tiêu sái tự nhiên, Song bốn phía hắc sắc vật chất lại phảng phất như sôi trào hẳn lên, quay cuồng mãnh liệt hướng tới nơi này tụ lại
Tần Vũ sắc mặt có chút tái đi, lông mày cũng nhíu lại, xem ra khống chế đám Hỗn Độn mật độ cao thế này hiển nhiên không phải dễ dàng, phải cố gắng hết sức
Tử kì này lợi dụng đặc tính của Hỗn Độn chất để áp chế đối phương, Hỗn Độn vật chất mật độ càng cao thì phạm vi càng lớn, tính áp chế lại càng mạnh. Mà dưới đáy biển lại có nhiều như vậy, mật độ lớn như thế Tần Vũ tất nhiên không muốn lãng phí, mở ra hạn độ lớn nhất của tử kì, hắc sắc vật chất nhất thời mãnh liệt tiến đến
Tần Vũ tâm cơ vừa động, kèm theo trên tử kì đã khắc thêm Kiền Khôn đại trận, như vậy phóng thích lực lượng áp chế càng thêm cường đại
Qua một canh giờ, tử kì mới đưa Hỗn Độn chất trong đáy biển toàn bộ hút sạch sẽ, mà tử kì cũng dường như chưa đạt tới cực hạn. Trước mắt Tần Vũ còn chưa có hạ tinh thần lạc ấn lên tử kì nên nhất thời cảm giác được lực lượng áp chế cường đại không thể tưởng tượng, thậm chí ngay cả đan điền cũng bị gắt gao giam cầm
Bất quá là trung phẩm Hỗn Độn linh bảo có lực lượng như vậy cũng không quá ngạc nhiên, Tần Vũ vội vàng phóng linh hồn lạc ấn lên trên Tử kì, lúc này mới không còn cảm giác áp chế như trước nữa
" Nếu ngươi đã bị cải tạo lại một lần nữa … ta gọi ngươi là Tử Vân kì a, ta muốn xem tinh vực này tới cùng có cái gì tồn tại" Tần Vũ hài lòng nhìn Tử Vân kì, lập tức hướng lên trời bay đi
Trăm năm qua Tần Vũ lĩnh ngộ Hỗn Độn đống thời cũng đã quen thuộc với pháp tắc của phiến tinh vực này, bất quá so với Hỗn Độn chất thì nó đơn giản hơn nhiều, cũng không khiến cho Tần Vũ gặp khó khăn như trước
Không lâu sau Tần Vũ đã ra tới bờ biển, nhưng vẫn không dừng lại mà trực tiếp hướng lên tinh không bay đi dường như muốn rời khỏi Tử Cực tinh.Cũng hẳn là đối với lĩnh ngộ Hỗn Độn chất bây giờ của hắn muốn diệt trừ một nhân vật như sứ giả Tử Cực tinh so với lúc trước dễ dàng hơn rất nhiều a, điều cần làm lúc này là tìm được một phiến vũ trụ có người sinh sống đế có thể hiểu rõ về nơi này một chút, như vậy cũng tốt hơn
Sau khi rời khỏi Tử Cực tinh, bốn phía xung quanh lại là vô cùng vô tận hư không, vô số ánh sáng của những tinh cầu ánh lên, có cái rất gần nhưng có cái lại rất xa, cái gần thì phi hành không đến nửa canh giờ, mà có khi phi hành liên tục cả tháng sợ rằng cũng không thể đến. Thần thức Tần Vũ tất nhiên cũng không có biện pháp tra xét cho nên chỉ có thể trông vào vận khí
" Phiến tinh vực này thật sự to lớn không thể tưởng tượng nổi, không biết cao thủ đã khai tích không gian này đến tột cùng là đã đạt tới cảnh giới gì, có lẽ hắn đã lĩnh ngộ được Thiên đạo không chừng"
Tần Vũ trong lòng đầy suy nghĩ, sau khi phi hành được ba giờ đột nhiên trông thấy một đạo ánh sáng tinh quang từ xa xa chiếu lại, Tần Vũ hơi kinh hãi, từ trong tinh quang cảm giác được một tia tinh thần lực, cẩn thận nhìn lại mới phát hiện xa xa bên trong đám tinh vân toạ lạc một tinh cầu màu lam, ánh lên vô số những điểm sáng
Tinh cầu màu lam bên ngoài cũng bao phủ một tầng mông lung khí thể, nhìn quá so với Tử Cực tinh còn muốn hùng hậu hơn cho nên phải đề phòng hơn nữa. Bất quá điều khiến cho Tần Vũ chú ý chính là chung quanh tinh cầu có từng đoàn vụ khí cực nhỏ, thoạt nhìn trong tinh cầu này nhất định có người ở
Nhất thời trong lòng Tần Vũ lại nổi lên mâu thuẫn, tinh cầu này có người ở tất nhiên khiến hắn hưng phấn nhưng nếu để bọn họ phát hiện thân phận ngoại nhân của mình sẽ có thể gặp chuyện không đáng có, hơn nữa nơi này có thể tuỳ ý gặp được cao thủ cấp bậc Thần vương, đối với tu vi hiện giờ Tần Vũ cũng không nắm chắc có thể toàn mạng mà trở ra, huống chi trong số đó còn có Hỗn Độn cao thủ khai tích
Sau một phen trù trừ Tần Vũ đã hạ quyết tâm, quyết định tiến vào thăm dò một phen, nhưng trong lòng đã có chuẩn bị, dùng lực lượng cường thế của Lục đạo luân hồi mạnh mẽ phá mở lớp khí thể phòng ngự kia, sau đó rất nhanh ẩn đi khí tức tiến vào
Lực hút tại tinh cầu này hiển nhiên yếu hơn Tử Cực tinh rất nhiều, hơn nữa còn có nhiều bình nguyên, sơn xuyên hà nhạc mặc dù cũng có nhưng so với Tử Cực tinh ít hơn nhiều. Song điều làm Tần Vũ hưng phấn chính là tại ngàn thước từ trên cao đã có thể mơ hồ thấy được hình ảnh của một đại thành thị, thần thức cẩn thận dò xét một phen mới phát hiện tính mạng ba động dày đặc không dưới trăm vạn
" Hỗn Độn giới quả nhiên bất phàm, chính là trước tiên ẩn thân cho tốt!"
Lúc này thần thức đã được Tần Vũ thu lại âm trầm một hơi, hắn đã ẩn ẩn cảm giác được không ít khí tức cường đại, không chỉ bên trong thành thậm chí tại nơi thâm sơn cùng cốc đều có khí tức mạnh mẽ ẩn giấu
Một lát sau, Tần Vũ tới một thảo nguyên trống trải, nơi này tính mạng ba động hiển nhiên ít đi rất nhiều. Thảo nguyên này cực lớn hơn nữa địa hình rất lạ, không thích hợp kiến tạo phòng ốc, nhìn thoáng qua là một nơi chưa từng được khai phá
Trước mắt đối với tinh cầu xa lạ này vẫn chưa hiểu rõ nên Tần Vũ cũng không dám vọng động, trong mơ hồ nhìn tại nơi rất xa thấy một toà kiến trúc rất lớn, trong lòng cực kì hưng phấn. Kiểu kiến trúc nhìn qua rất lạ, góc cạnh rất rõ ràng hơn nữa kết cấu không theo một quy luật nào nhưng lại cực kỳ thuận mắt. Kỳ lạ hơn nữa chính là nguyên liệu xây dựng, dưới ánh mặt trời toà kiến trúc như ánh lên một loại quang mang hoa mĩ, trông như một kiểu mộng ảo
Xem ra người sống tại phiến tinh cực này trình độ đã vượt xa Hồng Mông vũ trụ
Tần Vũ trong lòng đang thầm cảm khái đột nhiên cả người bỗng giật nảy, một khí tức vô cùng cường đại xuất hiện trong cảm giác của thần thức. Cùng lúc đó có hai ba tính mạng ba động mỏng manh hướng về phía Tần Vũ rất nhanh
Trong lòng cả kinh, mặc dù với thực lực bản thân không cần phải sợ hãi nhưng vì không muốn làm cho tao loạn, chính là phải che giấu