Hậu Tinh Thần Biến

Chương 291: Đẳng cấp vũ khí




Tần Vũ đưa tay tiếp nhận hai đoá Thiên liên của Ưng Phong đưa tới khẽ quát một tiếng mọi người cảm thấy toàn thân mất cảm giác, như là tới một không gian khác, cảm giác đối với thế giới bên ngoài toàn bộ biến mất!

"Xem ta "Kiền Khôn" còn có thể sử dụng!" Tần Vũ nhíu mày nhìn đỉnh lô do Hỗn Độn lực cấu thành tự nhủ "Bất quá tu vi hôm nay quá thấp muốn phát huy hết khả năng của "Kiền Khôn" thì không có khả năng rồi! Ai, nơi này nguyên liệu luyện khí quá ít lại không có cách nào sử dụng các công pháp xem ra chỉ có thể sử dụng lô đỉnh đơn giản này luyện chế hai kiện pháp bảo thôi!"

Bọn người Tình Nhi nghe hắn lầm bầm sau hồi lâu cũng không hiểu đang nói gì, cái gì là "Kiền Khôn", cái gì là "pháp bảo"? Lão hắc tò mò muốn hỏi cho ra nhẽ bị Cam Vân kéo sang bên cạnh nhẹ giọng nói:

"Để đại nhân làm xong rồi hỏi cũng không muộn!"

Lão hắc ngẩn mặt ra, quay đầu lại thì thấy Tần Vũ đưa toàn bộ tinh lực truyền vào lô đỉnh truớc mặt!

Hai đóa Thiên liên trong tay Tần Vũ không thể phủ nhận loại sen này có thể sinh ra Thiên nhân nhất định là linh khí có thừa mà Ưng Phong thực không muốn sát sinh, hai đóa hoa sen kia cũng là không có kết xuất đài hoa như bình thường! Còn lâu nữa mới kết ra đài hoa! Tần Vũ lắc lắc đầu, cũng không nói gì mặc dù trong lòng hắn cho đến bây giờ không cho rằng bản thân là một người Thiên tộc nhưng có thể không sát sinh hay là giết càng ít là tốt nhất!

Điểm này so với quan điểm sinh tử do số cũng không xung đột cho nên hắn bắt Ưng Phong làm vậy.

Một ngọn lửa màu vàng từ trong đan điền dâng lên đi qua cánh tay trực tiếp truyền vào lô đỉnh, lô đỉnh chỉ có tác dụng luyện chế một ít khí bằng cái chén. Khi tới Thiên giới, Tần Vũ chính thức là một kẻ tay trắng, tất cả nguyên liệu luyện chế pháp bảo đều đã giao cho Lập Nhi, lúc này hắn chỉ có thể dùng lô đỉnh thu khí.

Lô đỉnh trước mặt như thực chất dưới tác dụng của tinh thần chi hoả phanh một tiếng bộc phát ra bùng bùng ngọn lửa, mặc dù không có thần giới hư vô nghiệp hoả cường đại nhưng nếu để luyện chế pháp bảo bình thường thì như vậy là đủ rồi.

Tinh thần chi hoả trong đan điền cuồn cuộn không ngừng phóng vào lô đỉnh, ngon lửa màu vàng cũng dần dần chuyển sang màu nhạt.

Tần Vũ rất nhanh đưa hai đoá hoa sen bay vào trong lô đỉnh, tinh thần chi hoả trong cơ thể dột nhiên gia tăng rồi tăng độ nóng, trong lúc đó lô đỉnh bị ngọn lửa thiêu đốt chỉ thấy trong không trung lơ lửng hai đoá hoa sen xuất hiện phía trên ngọn lửa rồi chậm rãi hoà tan...

"Đại nhân rốt cực là đang làm gì?" Thấy động tác của Tần Vũ, ngay cả Ưng Phong cùng Hùng Ngưu, Bạch Hổ và ba người kia đều muốn đứng lên, không biết hắn tạo ra lô đỉnh rồi cho hai đoá hoa sen vào trong là vì cái gì.

Cam Vân là người lớn tuổi nhất đồng thời cũng trải nghiệm nhiều, không chớp mắt nhìn Tần Vũ, chần chừ nói:

"Ta từng nghe một người đi ngang qua thôn từng nói qua sau khi đột phá bốn cánh liền có tư cách đi vào trung tâm thảo nguyên mà nơi đó có người chuyên luyện chế vũ khí! Ta nghĩ, Tần Vũ đại nhân là đang luyện chế vũ khí a!"

"Vũ khí? Chính là mấy cái loại đao kiếm gì phải không? Lại còn phải dùng chuyên môn gì đó luyện chế sao?" Lão hắc mân mê cái miệng vẻ mặt khinh thường nhìn Cam Vân trong lòng thầm nghĩ ta không cần vũ khí cũng có thể cùng băng thú đại chiến.

"Ngươi thật là u mê!" Cam Vân đá một cước về phía Lão hắc lại bị hắn né, mắng: "Chuyên môn luyện khí sao có thể để so sánh với đao đốn củi được, vũ khí này cực kì cuờng đại chẳng những có thể bổ núi nghe nói vũ khí của đế quân thậm chí ngay cả Thiên giới đều có thể huỷ diệt a!"

Vừa nói ánh mắt lại chăm chú nhìn Tần Vũ.

Chỉ thấy cái lô đỉnh phía trước đã biến mất, mà hai khối ngọc sáng bóng đang phiêu phù trước mặt Tần Vũ.

Bên tai vang lên tiếng quát của Tần Vũ, song thủ phát ra tinh thần lực màu vàng chung quanh Hỗn Độn lực lại khởi động.

Một vùng không gian chừng mười thước được hình thành, ba thước xung quanh linh khí xuất hiện trước mặt mọi người, trong ánh mắt Tần Vũ lộ ra vẻ ngưng trọng, có chút khó khăn huy động tinh thần chi hoả che kín phía trên đoàn linh khí, nháy mắt trong tay xuất hiện hình dạng một cái chuỳ hoàn toàn do Hỗn Độn lực hình thành!

Sau khi luyện chế xong! Tần Vũ mồ hôi chảy ròng ròng, đoàn khí này thật không đầy đủ, không có hắc phàm thạch, không có gì có thể bổ sung cho khí thêm hoàn mỹ, chỉ có thể dùng Thiên liên luyện chế, bất quá trong Thiên liên ẩn chứa năng lượng cùng linh khí cũng coi như là tạm ổn!

Mà điều làm hắn đau đầu nhất chính là hôm nay sau khi chuyển sinh tu vi quá thấp thậm chí ngay cả hư vô nghiệp hoả cũng không có, cho nên cho dù có Hồng Mông linh khí cũng không thể thối hoả.

Linh khí bao bọc hoả quang lóng lánh, khoảng cách giữa ngọn lửa với linh khí ước chừng chỉ có một li, Tần Vũ đồng thời đưa hai đoàn khí bằng cái chén kia phóng tới trên ngọn lửa, ngậm một ngụm Hỗn Độn khí giơ cái chuỳ trong tay lên phún vào!

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng cổ quái ẩn chứa như có qui luật truyền vào tai, tay Tần Vũ vung lên, cái chuỳ xẹt qua không gian có chút vặn vẹo khiến bọn người Cam Vân có chút hoảng sợ.

Động tác của Tần Vũ vô cùng ảo diệu tựa như thân thể hoà cùng vạn vật, huy động chuỳ thủ, khi thì rất nhanh khi thì thong thả, khi thì tốc độ đều đặn, trên trán chảy xuống từng dòng mồ hôi, có thể cảm thấy hắn rất mất lực!

Mọi người mở to hai mắt đều chìm đắm trong cảm giác cực kì mĩ cảm này, chỉ thấy trong Thiên Địa lúc đó đã hiện rõ đạo lí, nhất là với tu vi của Cam Vân, đúng là hắn đã khoanh chân ngồi xuống, hai tay để trên đùi tiến nhập thiền định.

Bọn Lão hắc còn lại vẫn đang chăm chú quan sát động tác Tần Vũ, tựa hồ không phát hiện Cam Vân đã tiến vào trạng thái yên tĩnh, với tu vi của bọn họ chỉ cảm giác thấy động tác của Tần Vũ vô cùng đẹp phảng phất giống một loại công phu nào đó.

Tình Nhi cũng là vừa phát hiện, nhắm chặt hai mắt, dùng toàn bộ thần thức quan sát động tác của Tần Vũ, chỉ thấy Tần Vũ huy động chùy thủ vô cùng hợp lí, đúng là hoàn toàn đưa lực lượng bản thân xuyên qua chuỳ thủ. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Từng đạo lực lượng khắc sâu vào trong lòng Tình Nhi, thần thức cô bé cũng thong thả quan sát.

Tần Vũ lúc này tâm càng tịnh, thần thức hoàn toàn đặt trên đoàn linh khí, mỗi khi nện xuống một chuỳ lại rất nhanh xem xét lượng khí vừa đủ, lại xem còn có tạp chất không.

Suốt thời gian một ngày một đêm thời gian, Tần Vũ mới dừng lại, trên hư không đã hình thành hai thanh kiếm, không đến một lúc hai bảo kiếm liền xuất hiện trước mắt mọi người.

Chỉ thấy rất nhanh sau đó Tần Vũ khắc lên thân kiếm năm trận pháp, mỗi cái đều là lục cấp trận pháp của thần giới, xem ra mấy năm nay Tần Vũ cũng không có lười biếng nghiên cứu trận pháp, có thể bố trí trận pháp cực kì dễ dàng.

Keng keng, hai thanh bảo kiếm trong nháy mắt lại hiện lên, hai tay Tần Vũ đồng thời xuất ra hai đạo tinh thần lực màu vàng, chỉ thấy hai thanh kiếm phát ra rung động mãnh liệt cùng thanh âm ông ông, phảng phất như có linh tính bay đến hai bên Tần Vũ không ngừng xoay quanh hắn.

"Oa... thật là đẹp a!" Tình Nhi sớm đã nhận biết thủ pháp của Tần Vũ, thấy hai thanh kiếm không ngừng bay quanh Tần Vũ với quang mang sáng loá không khỏi hâm mộ.

Tần Vũ quay đầu, nhìn Tình Nhi cười, thanh âm trầm ấm nói:

"Các ngươi là vũ khí đầu tiên do ta luyện chế tại Thiên giới nên hãy gọi các ngươi là Tu La và Thiên nhân a!"

Vừa nói xong, kim quang trên chuôi hai thanh kiếm hiện lên dần dần xuất hiện hai hàng chữ nhỏ trên đó.

Thầm than một tiếng, Tần Vũ lắc đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng, trong lòng thầm nghĩ: "Không có nguyên liệu luyện chế cùng ngọn lửa tương ứng, luyện chế pháp bảo cũng là kém như vậy! Không khỏi tiếc nuối đã giao cho Lập Nhi một bộ luyện chế thần khí cùng nguyên liệu, nếu có thể mang tới đây thì tốt a!

Thu hồi hai thanh kiếm, quay đầu định nói điều gì đó đã thấy vẻ mặt Cam Vân khiếp sợ nhìn mình, bi bô bi ba nói:

"
Địa... địa cấp vũ khí, trời ạ! Ta có thể may mắn thấy địa cấp vũ khí! Đại nhân, ngài có thể luyện chế vũ khí lợi hại như vậy!"

Tần Vũ ngạc nhiên nhìn Cam Van vẻ mặt không dám tin, trong lòng có chút buồn cười, nhưng vẫn nhàn nhạt nói:

"
Địa cấp vũ khí? Là gì?"

Ực Ực! Cam Vân nuốt nước miếng, thiếu chút nữa là sặc, há hốc mồm kinh ngạc nói:

"
Đại nhân, người biết luyện khí chẳng lẽ lại không biết cấp bậc vũ khí của Thiên nhân tộc sao? Thiên, Nhân, Địa ba cấp vũ khí, trong đó Thiên là lợi hại nhất, tiếp theo là Nhân, Địa là kém nhất!"

Tần Vũ không nói gì chỉ nhìn Cam Vân, Địa cấp... kém nhất, hắn cũng nói là lợi hại! Trong lòng thầm nghĩ, xem ra Thiên nhân tộc về đẳng cấp pháp bảo cũng không quá rõ ràng! Nghĩ vậy trong lòng hắn không khỏi có chút tò mò, theo như lời Huống Thiên Minh nói Thiên giới chính là không gian cao cấp nhất trong các vũ trụ, công pháp thì không nói nhưng ngay cả các loại thực vật cùng pháp bảo thì lạc hậu vô cùng, chẳng lẽ đây là Thiên giới sao?

Thấy sắc mặt Tần Vũ âm trầm, trong lòng Cam Vân rất khẩn trương, cẩn thận nói:

"Địa cấp vũ khí tại đây trong chúng ta căn bản không ai có tư cách để sử dụng, có lẽ trong Tử Dực Thiên Vương thành mới có thể thấy! Cho nên ta mới nói đại nhân lợi hại!"

Tần Vũ lắc đầu, nghĩ ngợi một lát chỉ nghĩ Thiên giới này như vậy sao lại có tư cách làm không gian cao cấp nhất, nếu như bọn người Cam Vân nói thì luyện chế vũ khí cao cấp là quá khó sao!

Trong lòng Tần Vũ rất hiểu, pháp bảo này có thể luyện chế thành cực phẩm tiên khí cũng là đã cực kì khó khăn, nếu muốn thăng lên một bậc sợ rằng phải hao phí rất nhiều nguyên liệu.