Chu Lam chính là người của thần giới thứ nhất, tu vi bản thân đã đạt đến thượng phẩm thần nhân cảnh giới, hơn nữa từ người nàng còn phát ra một cỗ khí chất đặc biệt, có thể nói nếu có một nam nhân nào gặp được nàng thì tuyệt đối sẽ ghi nhớ nàng, nhớ kỹ cỗ khí chất đặc biệt đó. Người tu chân rất dễ thay đổi dung mạo, điều này thì bất kỳ ai cũng biết nên họ đặc biệt coi trọng khí chất, khí chất chính là tượng trưng của một người, muốn thay đổi khí chất thì chưa có ai dám nắm chặt là có thể làm được.
" Chu Lam? Người của Chu gia?" La Băng lập tức nhíu mày, ánh mắt trở nên lạnh lùng nhìn nữ tử này. Cũng không trách được La Băng, vì tất cả người trong Hồng Quân chín thành đối với Chu gia luôn luôn là một điều cấm kỵ.
Đột nhiên Chu Lam cười nói " Ta biết các người với Chu gia có mâu thuẫn, ta cũng nghe nói các ngươi cũng giết không ít người của Chu gia, Chu gia cũng đang chuẩn bị đem đến cho các ngươi một chút phiền toái, nhưng lại đang cẩn trọng những biểu hiện của các ngươi lần trước, bọn họ hiện giờ đang điều tra, khi nào có kết quả điều tra xong sẽ hướng các ngươi động thủ".
La Băng cả kinh, nàng nghe được điều này chính là những điều cơ mật của Chu gia, hoàn toàn có thể xác định nữ tử trước mặt mình chắc chắn là một người có địa vị không hề thấp tại Chu gia. Vấn đề mấu chốt ở đây chính là tại sao nàng lại bị người của Chu gia đuổi giết? Nghĩ tới nghĩ lui La Băng chỉ có thể suy nghĩ nữ tử này chính là gian tế, trừ điều này ra nàng không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác. Nhưng nếu là gian tế thì nàng ta không thể nào dễ dàng nói ra những điều cơ mật như vậy, thật khó hiểu.
" Ngươi nhất định không hiểu tại sao ta bị Chu gia đuổi giết đúng không?Biết nhiều chuyện của Chu gia như vậy ta chắc chắn là một nhân vật cao cấp tại Chu gia, mà tại sao một nhân vật cao cấp nhưu thế lại bị giết? Ha ha ha, chỉ có một lý do duy nhất, ta là gian tế" Chu Lam cười cười, đưa ánh mắt nhìn về phía La Băng, nàng dường như nhìn thấu được tâm tư của La Băng vậy.
La Băng trầm mặc một hồi sau đó lạnh lùng nói " Nếu ngươi là gian tế thì chúng ta không một chút chần chừ giết ngươi ngay lập tức"
Vẻ mặt của Chu Lam không hề có một chút biến hoá " Ta biết, cũng không sao cả. Người của Chu gia - thần giới thứ nhất cũng muốn giết ta, thần giới thứ hai - Hồng Quân thành cũng múôn giết ta, hai thế lực cực mạnh đủôi giết thì đằng nào cũng bị người ta giết, có gì khác nhau đâu? Chết trong tay ai đối với ta cũng giống nhau cả"
La Băng lại trầm mặc, đoạn ngước đầu lên hỏi " Chu Lam, một người không có khả năng cùng đắc tội hai thế lực đối lập, nếu ngươi là địch nhân của Chu gia thì chính là bằng hữu của Hồng Quân thành, sự khác biệt đó với một người thông minh như ngươi chắc hiểu ý của ta chứ?"
Ánh mắt Chu Lam đột nhiên sáng ngời nhưng rồi đột nhiên lại ảm đạm hẳn xuống " Đáng tiếc ta không thể chứng minh được cái gì, thân phận là người của Thần giới thứ nhất, lại là nhân vật cao cấp của Chu gia đều là sự thật"
" Cho dù là người của Chu gia, chúng ta cũng đâu phải là giết ngay?" Hai người đang nói thì thanh âm của Hồng Quân từ bên ngoài vang lên. Đối với nơi này có thêm một nữ nhân Hồng Quân cũng không dám đường đột, vận dụng thần thức nghe được hai người này đối thoại.
" Không giết?" Chu Lam đối với tin tức này không có giật mình, nhưng nàng lại cảm thấy một điều kỳ quái, Chu gia cùng với Hồng Quân thành có mâu thuẫn đã được lưu truyền khắp tầng không gian thứ bảy này. Nhìn tình hình này thì sắp sửa bộc phát chiến tranh, một trong hai thế lực này nhất định sẽ có một thế lực phải tiêu vong,.
" Không nhất định phải giết thì tại sao phải giết?" Thanh âm Hồng Quân lại vang lên, La Băng nhẹ nhàng cười nhìn Chu Lam nói " Thương thế của ngươi cũng không sao rồi, ta sẽ mang ngươi ra ngoài, hai người nói chuyện như thế này có chút không tự nhiên cho lắm"
Chu Lam thoáng gật đầu sau đó theo La Băng đi đến phòng khách của Thành chủ. Lúc này Hồng Quân, Nghịch Ương, Tôn Ngộ Không, Huống Thiên Minh đều đang có mặt ở đây, những người này ngoại trừ Ngộ Không ra đều là một phương thủ lĩnh, đối với cách nhìn người thì mỗi người đều có một phương thức riêng.
Chu Lam cũng không cố kỵ ngồi trên một chiếc ghế lớn, tưởng chừng như nàng là chủ nhân của nơi này.
" Khục" Nghịch uơng là người đầu tiên lên tiếng " Chu Lam cô nương, chúng ta có một số việc muốn hỏi cô, hi vọng cô có thể nói cho chúng ta chi tiết, cô cũng có thể thấy rằng đối với cô chúng ta rất tôn trọng cô, nếu không chúng ta đã trực tiếp sưu hồn cô"
" Sưu hồn?" Chu Lam khẽ cười " Ta sợ các vị đang ngồi ở đây chưa chắc có người nào có khả năng sưu hồn ta" Chu Lam đối với điểm ấy cực kỳ tự tin, trừ phi người sưu hồn phải có cảnh giới cao hơn nàng, nếu không tuyệt đối không có khả năng thành công. Mà cảnh giới cao hơn nàng chỉ có là Thiên thần, thiên thần thì đào đâu ra ở tầng không gian này?
Kỳ thật khi Chu Lam được đưa tới đây đã bị sử dụng sưu hồn, nhưng thực sự thì cảnh giới của nàng cao hơn mấy người nghịch ương hoặc cùng làm là bằng nên họ không thu được kết quả gì, bất đắc dĩ phải đánh thức nàng dậy để hỏi trực tiếp.
Nghịch ương sắc mặt biến đổi " Cô nương nói đúng, nhưng chỉ cần cô không phối hợp, chúng ta trực tiếp sẽ giết cô"
" Được, các ngươi muốn biết cái gì?" Mặc dù ta không có quá hy vọng còn sống, nhưng hiện tại tại đây ta đang còn sống, so với hồn phi phách tán còn tốt hơn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
" Chu gia tại sao lại phái người giết cô, mà lại phái ra tận mười hai thượng phẩm thần nhân để truy sát?"" Hồng Quân hỏi.
" Mục đích của ta rất đơn giản, ta không múôn làm việc cho Chu gia" Chu Lam trả lời rất đơn giản.
Hồng Quân nhíu mày hỏi " Cô là người của Chu gia, hơn nữa thân phận cũng không thấp, tại sao lại không muốn làm việc cho Chu gia?"
" Phì, làm việc cho Chu gia mệt chết đi được, Chu gia mỗi ngàn năm đều có tranh đấu, khuếch trương, thu phục rồi lại khuếch trương, thu phục, cuộc sống như vậy đối với ta là quá đủ rồi" Chu Lam lộ ra nụ cười khổ cùng căm ghét.
Hồng Quân trầm mặc một chút rồi nói: " Có đúng là nếu không làm việc nữa sẽ bị đuổi giết?" đây là một điều rất nghi ngờ, nếu muốn lùi lại thì coi như là nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, bỏ qua chuyện đó cũng đâu có gì? Cũng không cần thiết phải truy giết chứ?
" Ha ha ha" Chu Lam nở ra nụ cười mang theo vài phần khinh miệt " Nếu ta đoán không sai ngươi chính là Hồng Quân hả, rất bản lĩnh, điểm ấy ta rất bội phục ngươi. Cũng vì muốn gặp được ngươi nên ta mới cố chạy tới nơi này" Chu Lam trực tiếp nhìn Hồng Quân tiếp tục nói "" Nhưng mà khi nghe câu nói kia của ngươi, nghe danh không bằng gặp mặt nhưng ta dám khẳng định ngươi đấu không lại Chu gia"
Hồng Quân nhíu mi hỏi " Tại sao ngươi dám khẳng định như vậy?"
" Ngươi tưởng Chu gia là cái gì? Chỉ là một gia tộc bình thường? Không phải là một gia tộc lợi hại?"" Chu Lam khẽ cười rồi nói tiếp " Chế độ cấp bậc của Chu gia rất nghiêm khắc, bất luận kẻ nào cũng vì gia tộc mà liều mạng, khi tộc trưởng cần sự hi sinh thì đó là một vinh dự. Gia tộc không cho phép bất kỳ kẻ nào phản bội, khi có một chức vụ nào đó, nhất định phải cả đời vì gia tộc phục vụ, một khi lựa chọn rời khỏi, đó chính là chỉ có con đường chết"
" Chu gia thực sự múôn giết ngươi, ngươi thoát được sao?" Nghịch uơng có chút nhíu mày, khó hiểu hỏi.
Chu Lam cười " Nếu ta là nhân vật cao cấp, ngươi tưởng ta không có một số thuộc hạ trung thành sao? Nhưng mà cho dù như thế chuyện bị Chu gia đuổi giết cũng là ngoài ý muốn của ta, ngày đó nếu các ngươi không tới kịp thời có lẽ ta đã chết"
" Chu gia có bao nhiêu cao thủ?" Huống Thiên Minh lạnh lùng hỏi
" Có nhiều ít bao nhiêu ta cũng không rõ ràng lắm nhưng ta chỉ biết Chu gia có ba vị siêu cấp cao thủ, đều là tu luyện công pháp cao nhất của Chu gia, về phần uy lực tuyệt đối không kém Nghịch Thiên nhất kiếm của Hồng Quân" Chu Lam nói xong điều này chậm rãi liếc mắt nhìn phản ứng của mọi người.
Hồng Quân, La Băng, Huống Thiên Minh vẻ mặt không có chút biến hoá nhưng Ngộ Không cùng Nghịch Ương đều sửng sốt " Không yếu hơn so với Nghịch Thiên nhất kiếm? Lại còn có ba vị?"
Chu Lam thoáng có chút thất vọng nhưng ngay lập tức nàng thu lại vẻ mặt đó tiếp tục " Chu gia còn có một vị siêu cấp trận pháp cao thủ, Chu Thiên mà các người từng gặp qua cũng được coi là thiên tài trận pháp, nhưng bởi vì thời gian hắn tu luyện trận pháp quá ngắn nên thành ra bị các người giết, vì siêu cấp trận pháp cao thủ kia có khả năng bố trí tam cấp trận pháp" Nghe được tin tức này như một tiếng sấm vang lên bên tai khiến Hồng Quân rung động, theo các nói của Chu Lam có nghĩa là lợi thế của họ đã hoàn toàn biến mất.
" Hơn nữa, Chu gia còn có mười đoàn đột siêu cấp, mỗi một đoàn đột đều là nghiên cứu siêu cấp trận pháp di động. Một trong những trận pháp đó chính là ba mươi sáu người tạo ra bất diệt kết ấn mà bị các ngươi giết chết, chín đoàn còn lại trận pháp tuyệt đối không dưới bất diệt kết ấn"
Hồng Quân cùng Nghịch Ương đều sợ đến ngây người. Bất diệt kết ấn uy lực bọn họ đã từng nếm qua, chín đoàn còn lại so với bất diệt kết ấn không hề kém hơn, thực lực của Chu gia quả thực kinh khủng, nếu giờ này họ tấn công Hồng Quân thành thì thật sự Hồng Quân chín thành chống không nổi.
Trong mắt Chu Lam hiện lên một tia quang mang " Không lẽ còn thiếu sao? Ngươi cũng biết rằng Chu gia từ trước tới nay đều dùng thực lực này để khuếch trương và chinh phục. Trước mắt không hề có người nào hay thế lực nào có thể ngăn cản.
Hồng Quân đứng lên, mỉm cười nói " Trước kia không có người nào làm được không phải là vĩnh viễn không có ai làm được. Tốt lắm, ta hi vọng lần sau gặp lại không phải rơi vào trường hợp chúng ta thẩm vấn cô, Băng nhi, muội đưa Chu Lam tiểu thư xuống nghỉ ngơi trước đi" ý tứ của Hồng Quân rõ ràng rằng: Người đàn bà này cần được giám thị.
Tất cả mọi người đều đứng lên, Tôn Ngộ Không sau khi nghe được Hồng Quân nói như vậy cũng đứng lên, tâm trí hắn mờ mịt đến mức không biết vừa rồi mình ngồi ở chỗ nào, suy nghĩ cái gì. Đối với hắn mà nói được thẩm vấn và bị thẩm vấn chẳng có gì là khác nhau cả ( Từ đầu chí cuối có được hỏi câu nào đâu??).
Trong một căn phòng của thành chủ phủ, Hồng Quân bố trí một trận pháp ngăn cách âm thanh lại. Trong căn phòng này giờ đã có Nghịch Ương, Huống Thiên Minh, La Băng, Tôn Ngộ Không ngồi ở đó.
" Thiên Minh, ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, cho ngươi mười năm bằng mọi cách phải lấy được thông tin từ Chu gia, xem tình húông đó có giống như lời của Chu Lam nói không"
" Được, việc này giao cho ta" Huống Thiên Minh gật đầu đáp.
" Ngộ Không, từ ngày mai ngươi không nên cùng Nghịch Ương lão ca so đấu nữa, để cho Nghịch Ương lão ca có thời gian đi chính thành một chút, tìm một số người phù hợp, toàn bộ truyền kinh thiên côn pháp, bọn họ có trận pháp di động không lẽ chúng ta không có? Hừ"
" Được.." Tôn Ngộ Không cao hứng gật đầu đáp " Chuyện này lão Tôn ta thích nhất, chỉ trong vòng một ngàn năm, đảm bảo có được thành quả." Hồi tưởng lại tình cảnh mà Hầu Phí dạy mình hắn lại càng hưng phấn, hai tay đột nhiên nắm chặt lại.
" La Băng, lần này muội phải chịu khổ một chút, muội vốn là Tu La ma giới hoàng giả, cuộc sống kế tiếp bất luận là bao nhiêu năm chúng ta cũng phải huấn luyện được một đội ngũ hùng mạnh, không nên lúc nào cũng chỉ dựa vào thực lực của mấy người chúng ta, mà phải dựa vào thực lực của một quần thể"
" Uhm, ta sẽ làm tốt, huynh yên tâm đi" La Băng cũng không nói thêm gì cả, một câu nói này cũng khiến Hồng Quân có thể yên tâm vì Hồng Quân có thể không phải lo lắng chính là lý do tại sao nàng bế quan.
" Nghịch Ương lão ca, lần này huynh phải hi sinh một chút, Phá thiên kiếm quyết của huynh phải được truyền ra cho mọi người, càng nhiều người càng tốt, Chu gia đã có ý nghĩ đối phó với chúng ta thì chúng ta phải có chuẩn bị mới được"
" Yên tâm đi tiểu Quân, lão ca không phải là người chỉ biết có mình mình"
Hết thảy mọi việc đều được an bài, mọi chuyện cứ như thế được tiến hành trong khi Chu Lam vẫn chưa biết được chuyện gì đang xảy ra.