Hậu Tinh Thần Biến

Chương 159: Người Chu gia đến




Một tháng thời gian, trong khi Thạch Nhược Tín cùng mọi người đang chờ đều có chút lo lắng, cách đó không xa cảnh vật còn khẩn trương hơn, mà Chu Thiên vẫn đang mỉm cười đứng đó, mặc dù hắn mỉm cười nhưng ai cũng thấy được lúc này Chu Thiên mỏi mệt cỡ nào.

Trận pháp bị phá, Thạch Nhược Tín mừng rỡ, vội vàng tự mình hấp tấp tiến tới cạnh Chu Thiên, "Chu huynh, khổ cực ngươi rồi, trước tiên hãy nghỉ ngơi mấy ngày, mấy trận pháp khác từ từ hãy nói tới!"

"Hảo, cũng là nên nghỉ ngơi một chút, không biết tên biến thái Hồng Quân này còn có trận pháp gì chờ ta." Chu Thiên quay đầu lại nhìn thoáng qua phương hướng của Hồng Quân thành, trầm ngâm nói.

Đương nhiên, Thạch Nhược Tín là không cách nào giải thích được câu nói kia của Chu Thiên, nhưng Chu Thiên chính mình trong lòng biết rất rõ, "nếu Hồng Quân có lý giải với trận đạo sâu sắc đến như vậy, chính mình dụng một tháng thời gian mới có thể phá được một trận pháp, đối với Hồng Quân có lẽ chỉ cần nữa tháng là bố trí được. Nói như vậy, Hồng Quân không chỉ là sử dụng trận pháp đối phó với mọi người, mà cái chính là dẫn dụ bọn họ đến đây, dám chắc đằng sau có âm mưu." Nếu đúng là vậy, tự mình nhất định phải cẩn thận một chút, nếu lấy không được thiên thần khí thì cũng không nên đâm đầu vào nơi này nữa.

Những lời này trong lòng Chu Thiên căn bản không có nói cho Thạch Nhược Tín nghe, nếu hắn biết nguy hiểm như vậy, chính mình chưa phòng bị tốt, vạn nhất Thạch Nhược Tín thay đổi sách lược thì người bất lợi nhất vẫn là Chu Thiên hắn. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Chu Thiên quyết định, nghỉ ngơi xong tiếp tục phá trận.

Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư thương thế đã hoàn toàn hồi phục, Lâm Phi cuối cùng cũng nghe theo đề nghị của Hàn Thư… trước tiên rút lui. Hôm nay, ở Hồng Quân thành ngoại trừ ba người Hồng Quân ra, chỉ còn có La Băng đang bế quan, tại nơi La Băng đang bế quan, Hồng Quân bố trí vừa là khốn trận vừa là sát trận, không dưới mười hai cái, hơn nữa tất cả đều là siêu cấp hoàn hảo trận pháp, lúc này mật thất bế quan của La Băng đã trở thành địa phương an toàn nhất ở tầng thứ bảy của Vô danh không gian, muốn hoàn toàn phá vỡ trận pháp này, cho dù là tổ tông của Chu Thiên cũng vô pháp phá vỡ.

Một năm sau, mười bảy tòa trận pháp xung quanh Hồng Quân thành đã bị Chu Thiên phá đi mười sáu tòa, còn lại một tòa cũng sắp bị Chu Thiên phá vỡ, tốc độ phá trận càng lúc càng nhanh, cho dù về sau trận pháp cũng có phức tạp, nhưng so với bắt đầu phá thì dễ dàng hơn.

Đối mặt với tòa trận pháp cuối cùng này, Chu Thiên cười tự tin nói với Thạch Nhược Tín, "Thạch thành chủ, xem ra ta còn muốn cảm tạ ngươi, nếu không có ngươi ta cũng không có cơ hội gặp được và phá giải trận pháp cao thâm như vậy, nói ra Hồng Quân thật sự làm cho người ta kinh ngạc, có thể lý giải sâu sắc với trận đạo như vậy, sợ rằng lão tổ tông Chu gia ta cũng bất quá như thế mà thôi."

Chu Thiên giờ phút này thật sự là bội phục Hồng Quân từ đáy lòng, đối với bọn họ, suốt đời nghiên cứu trận pháp không có phân ra cái gì là đệ nhất thần giới và đệ nhị thần giới, nếu như trên người Hồng Quân không có thiên thần khí làm người ta ham muốn, Chu Thiên thậm chí nguyện ý cùng Hồng Quân kết giao bằng hữu.

Thạch Nhược Tín trong lòng thầm mắng, "Ngươi nếu thật sự muốn cảm tạ ta thì đừng có lấy hai kiện thiên thần khí." Hôm nay trong lòng Thạch Nhược Tín vốn coi ba kiện thiên thần khí là của mình, không còn là của Hồng Quân ba người bọn họ nữa.

"Hảo!" Chu Thiên ổn định lại tinh thần, "Ta phải đi phá rào cản cuối cùng này của hắn!" Dứt lời, sắc mặt vừa nghiêm túc vừa tự tin tiến nhập vào tòa đại trận cuối cùng của Hồng Quân thành.

"Hừ, cuối cùng cũng tới đây rồi, ta cũng đã không nhịn được nữa a!" Hồng Quân cảm nhận được Chu Thiên đã vào đại trận, vậy ngay sau đó màn vui sẽ diễn ra.

Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư hai mắt đều phát ra tinh quang, lại có chút khát máu, đây đều là cảm xúc của cả hai người.

"Sư huynh, Nghịch Ương lão ca, chúng ta không cần giết nhiều người, chỉ cần giết Chu Thiên cùng hai người biết chút ít trận pháp kia là được rồi, còn lại chúng ta không cần tự mình động thủ. Chờ ba ngàn người lần trước của bọn hắn xuất hiện, chúng ta liền rút lui gấp." Hồng Quân nói với hai người hô.

"Yên tâm, Tiểu Quân, ta đã nhắm cái tên Lam Hải Quang, một thượng phẩm thần nhân, có thể là đối thủ của ta được." Nghịch Ương liếm môi hưng phấn nói.

"A a, Tiểu Sương, sư huynh ta chắc không bằng ngươi, ngươi đối phó với Chu Thiên, còn ta đi giết Viên Vũ, mặc dù thực lực chẳng ra gì nhưng cũng tính là thích hợp." Liễu Hàn Thư cũng đáp.

"Hảo, ta đi giết Chu Thiên, bất quá chúng ta trước tiên ở trận pháp mà chờ, đơi bọn chúng phá trận pháp rồi thì chúng ta động thủ." Hồng Quân dặn dò, lập tức ba người thân ảnh lóe lên, tiến nhập vào trận pháp cuối cùng.

Thời gian dần trôi qua, đảo mắt lại một tháng qua đi, trận pháp chưa được phá, Chu Thiên từ trong trận pháp cũng không có tin tức gì, Thạch Nhược Tín cũng biết rào cản cuối cùng của Hồng Quân thành này nhất định không đơn giản, nhưng lại không biết Chu Thiên rốt cuộc bao lâu mới có thể phá vỡ trận pháp.

Song ngay lúc này, một nhóm người đang tức tốc bay đến nơi này, đoàn người mặc dù chỉ có hơn ba mươi người, nhưng cho dù như thế cũng không thể xem thường họ được, trên người bộn họ phát ra một loại khí tức cường đại thậm chí còn hơn Phong Vũ Lôi đoàn cộng lại.

"Ngươi chính là Hoàng Sa Thành thành chủ Thạch Nhược Tín a!" Trong đó một lão đầu, chính là đầu lĩnh của nhóm người, nói.

Thạch Nhược Tín hoàn toàn không rõ những người này từ đâu tới, thậm chí không biết họ là địch hay bạn, không biết rõ tình trạng như thế nào, Thạch Nhược Tín hướng tới những người này khom người một chút, "Vãn bối đúng là Thạch Nhược Tín, còn không biết tiền bối xưng hô như thế nào? Tới đây là vì ý gì?"

"Ha ha, hảo, ngươi là Thạch Nhược Tín là được, lão phu cùng ba mươi mấy người này đều là người của Chu gia, tiểu tử Chu Thiên trước đây vài ngày đã truyền tin về gia tộc kêu cứu, nói rằng có một số việc hắn chính mình không thể quyết định được." Lão giả đầu lĩnh nói.

Thạch Nhược Tín sắc mặt đại biến, hắn không có nghĩ đến, Chu Thiên cũng gạt hắn thông tri cho người của gia tộc đến đây, hơn nữa người của Chu gia đến nhanh như vậy, nhìn cách Chu gia xuất hiện, rõ ràng chính là muốn cướp lấy thiên thần khí, Chu gia phái người tham dự việc này chắc chắn không có chủ ý tốt, chuyện này không ổn, trước tiên phải tìm cách cướp lấy thiên thần khí của Hồng Quân mới được.

Đột nhiên trong đám người một trận ồn ào, phương hướng Hồng Quân thành cảnh vật đột nhiên thay đổi, đợi đến khi hoàn toàn nhìn rõ thì bốn nhân ảnh hiện ra, một người đứng quay lưng về phía bọn họ, còn lại ba gương mặt kia thì hoàn toàn quen thuộc.

"Hồng Quân? Hừ, ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện, lần này tất cả trận pháp Hồng Quân thành đã bị phá, ta muốn xem ngươi còn có pháp bảo gì nữa!" Thạch Nhược Tín lãnh thanh nói, đồng thời lên tiếng gọi Chu Thiên, "Chu huynh, ngươi mau lui trở về a, còn lại mọi chuyện giao cho Thạch Nhược Tín ta!"

Thạch Nhược Tín nói vang vọng cả chung quanh Hồng Quân thành, mà Chu Thiên vẫn như cũ quay lưng về phía bọn họ, không có một chút ý tứ xoay người lại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

"Chu huynh?" Thạch Nhược Tín lại gọi, không ai trả lời, Hồng Quân cũng là mỉm cười, "Thạch thành chủ, ngươi muốn gặp lại Chu Thiên, sợ rằng hãy tới một thế giới khác đi." Hồng Quân vừa dứt lời, chỉ thấy thân ảnh Chu Thiên từ từ biến mất, trong chốc lát cả người Chu Thiên đã không còn tồn tại.

Ngay lúc mọi người đang ngây ngốc, lưỡng đạo kiếm quang nhanh như tia chớp phát ra, nháy mắt Lam Hải Quang cùng Viên Vũ đều chết, ngay cả kêu một tiếng cũng không kịp.

"Tiểu Thiên!" Lão giả Chu gia vừa rồi nộ quát một tiếng, "Ngươi chính là Hồng Quân? Ngươi cư nhiên dám giết người Chu gia ta?"

Thạch Nhược Tín đứng một bên nhìn, mặc dù khiếp sợ Chu Thiên bị giết, nhưng trong lòng hắn nhiều ít có chút may mắn, Chu Thiên đã chết, nói cách khác hắn không cần phải thực hiện lời hứa chia cho Chu gia hai kiện thiên thần khí, về phần ba mươi mấy người nọ, hắn không tin những người này sau khi đánh với Hồng Quân còn có khí lực kháng trụ với Phong Vũ Lôi đoàn công kích, lúc này chính là cơ hội xem chuyện vui hiếm có.

Hồng Quân đối mặt với lão giả vừa chất vấn mình, nhíu mày nói, "Đúng thì thế nào, giết thì giết, nếu muốn báo thù thì cứ tiến lên, Hồng Quân ta đón tiếp hết thảy."

"Hảo, hảo, hảo!" Lão giả nọ cười giận dữ trả lời, "Người tuổi trẻ, ta thừa nhận ngươi có đảm lượng, nhưng nếu là ngươi làm thì phải gánh chịu hậu quả, chịu chết đi!" Lão giả nọ vừa nói, trong tay chẳng biết khi nào xuất hiện một thanh trường kiếm, hướng về phía Hồng Quân nhẹ nhàng vung lên một đạo kiếm khí hình vòng cung.

Một kiếm lướt qua, không gian đều không ngừng chấn động, đây là lực công kích cường hãn đạt hiệu quả tới cực điểm.

Mà cùng lúc đó, ba mươi mấy người của Chu gia còn lại cũng bay về phía Hồng Quân ba người, hoàn toàn bao vây bọn họ.

"Công kích thật mạnh!" Tránh thoát một kích này, Hồng Quân trên đầu toát ra mồ hôi lạnh, công kích nọ mặc dù không bằn Nghịch Thiên nhất kiếm của mình, nhưng so với uy lực của Nghịch Thiên nhất kiếm đã gần bằng không sai biệt lắm.

"Nghịch Thiên nhất kiếm!" Nghịch Ương hét lớn một tiếng, Nghịch Thiên nhất kiếm xuất ra, muốn dùng quang mang kiếm khí bao phủ lên đám người này, nhưng không như ý muốn Nghịch Ương, khi Nghịch Thiên nhất kiếm hoàn thành thì những người này đã sớm bay tới một vị trí an toàn, sau một khắc lại lần nữa quay lại chiến trường, mặc dù tốc độ kém hơn so với tốc độ kinh khủng gần như là thuấn di của Hồng Quân, nhưng có thể đào mệnh dưới Nghịch Thiên nhất kiếm cũng đã là kinh khủng, thật sự là không dễ dàng chút nào.

Liễu Hàn Thư một bên cũng đối chiến với mấy người ở gần, tổng thể mà nói là ngang tay, bên kia Hồng Quân vô luận công kích như thế nào đều không ai dám chống đỡ, hoàn toàn là dùng tốc độ như thiểm điện né tránh, khiến cho hồng quân nhớ lại lúc ở Tu La Ma giới đối chiến cùng cương thi nhất tộc, tốc độ đúng là không còn từ gì để nói, khiến cho Hồng Quân buồn bực không thôi.

"Hừ! Thật sự đối với các ngươi ta không có biện pháp sao?" Hồng Quân bị buộc nóng nảy, thượng phẩm thiên thần khí Phá Thiên xuất thể, chia ra làm chín, "Kiếm đãng bát phương!" Trong tiếng hét phẫn nộ của Hồng Quân, chín thanh kiếm, bảy mươi hai đạo kiếm khí mạnh mẽ bay loạn, trực tiếp phân biệt công kích mấy người xung quanh.

Chiêu này quả nhiên có chút hiệu quả, thần nhân không thuấn di được, cho dù tốc độ có nhanh cỡ nào đối mặt với công kích khác biệt cũng không hề có biện pháp, mấy người đang vây công Hồng Quân dưới một kiếm này toàn bộ bị thương nhẹ, hành động có hơi chút trì hoãn.

"Thiên thần khí? Còn có thể chia ra làm chín?" Vốn lão giả đầu lĩnh kia cũng không biết thiên thần khí này, Chu Thiên chỉ là đem tin tức truyền về cho trưởng lão, trưởng lão lại an bài những người này đi, bọn họ thậm chí căn bản không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Lại không nghĩ rằng, trong tay tên tiểu tử Hồng Quân này có thiên thần khí, mà thiên thần khí này lại có thể chia ra làm chín, quả thực là quá trân quý.

Lão giả đầu lĩnh nọ con mắt đã hồng lên, lớn tiếng ra lệnh cho ba mươi mấy người xung quanh, "Vây công, vây công, nhất định giết bọn họ, nhất định phải giết, chúng ta nhất định phải đoạt được thiên thần khí!"

Mà ở một bên, Thạch Nhược Tín hài lòng nhìn cảnh tượng này, đáy lòng không ngừng hy vọng, "Đánh đi, đánh đi, đánh cho lưỡng bại câu thương mới tốt, đến lúc đó thiên thần khí chính là của ta!"