Những người ở Phổ Lệnh Thôn nhìn thấy Hồng Quân, cũng không thấy có gì khác thường. Tựa hồ như chuyện này giống với chuyện Tư Không đã nói qua, mọi người đều nghĩ đến chuyện riêng của mình nên cũng không cần để ý đến hắn.
Hồng Quân ở tại Ngã tư đường của Thôn trang, nơi này có mấy người đi ngang qua hắn, sự tồn tại cũng không có chút khác biệt, đã là Thần thì lúc nào cũng chuyên tâm tu luyện, cố gắng phi thăng lên tầng tám…hiển nhiên những người ở tầng tám thì cũng …cố gắng phi thăng lên tầng 9.
" Vị đại ca này…" Hồng Quân gọi một người thanh niên bên cạnh, đó là một trung niên nhân – hạ cấp thần nhân. Hán tử thoáng đánh giá qua Hồng Quân, thấy hắn cũng là hạ cấp thần nhân như mình và hình như là người mới đến nên cũng hảo tâm đáp trả: " Vị tiểu huynh đệ gọi ta có việc gì?"
" Ta vừa mới phi thăng không lâu, mọi chuyện cũng không hiểu nhiều lắm không biết tòa thành gần đây nhất có xa lắm không?"
Vừa nghe hai chữ "thành trì" thì người trung niên kia trên mặt hiện rõ vẻ cứng đờ, sắc mặt chuyển biến vô cùng khó coi. " Tiểu huynh đệ, thành trì không phải là nơi chúng ta có thể đến, ta khuyên ngươi tốt nhất nên tìm một địa phương nào đó cố gắng tu luyện đi há"
" Tại sao" Hồng Quân nhíu mày hỏi.
" Aizz..tiểu huynh đệ, có nhiều chuyện ngươi không rõ ràng lắm, mỗi tòa thành trì là chỗ chúng ta không thể đến…vào thành chỉ có con đường chết mà thôi." Trung niên nhân thở dài nói.
" Tử lộ?" Hồng Quân nghi hoặc hỏi: " Huynh nói mỗi tòa thành trì ở đây đều như vậy hết sao?"
" Aizzz…ngươi không biết đây là thế giới nào sao?" Hán tử kia lại thở dài.
" Đây không phải là không gian của người sau khi chết sao??" Hồng Quân có chút kỳ quái, không hiểu sao hán tử kia lại hỏi mình chuyện này.
" Được rồi, đây là thế giới của người chết…ngươi có phải từ tầng sáu phi thăng lên đây không? Tới nơi này ngươi thấy có gì khác với tầng sáu?" Hán tử đột nhiên cười hỏi.
" Tầng sáu phi thăng?" Hồng Quân cười khổ rồi thầm nghĩ " nếu ngươi biết ta hạ từ tầng một của chín tầng hạ, cứ một tầng một tầng đi lên thì không hiểu ngươi tưởng tượng như thế nào". Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng Hồng Quân không nói cho hán tử. Hắn chỉ nói mỗi một từ " đúng" rồi lại kỳ quái hỏi. " Cùng tầng sáu có gì bất đồng?"
" Tầng này xem như tầng của thần nhân, tới tầng này chân nguyên của con người sẽ biến đổi thành Nguyên Thần lực, mặc kệ là thế giới người sống hay thế giới người chết đều giống nhau."
Hồng Quân gật đầu, nhưng sự thật thì khi hắn mới rơi vào tầng 1 của chín tầng hạ thì Nguyên Lực đã chuyển biến thành Thần lực.
" Tiểu huynh đệ, ngươi cũng biết là thế giới của chúng ta vốn tồn tại hai Thần giới?" hán tử hỏi lại Hồng Quân
Hồng Quân nghe thế thì cũng sững sờ, hắn lâu nay vốn chỉ biết có một Thần giới mà thôi, lúc trước khi hắn rời đi cha hắn Tần Vũ cong chưa có cùng Hồng mông gặp mặt, ngay cả Tần Vũ cũng không biết có hai thần giới tồn tại
Hán tử nhìn thấy vẻ mặt của Hồng Quân thì cười ha ha nói: " ta trước đây mới tới đây cũng giống như ngươi bây giờ, nghe xong tin tức này cũng phi thường giật mình, nhưng thực tế đã chứng minh quả thật có hai thần giới tồn tại, bởi vì chính những kẻ chiếm cứ thành trì chính là người của thần giới thứ nhất, nghe nói bọn họ chiếm cứ thành trì đã vô số năm. Thần giới thứ hai cũng đã từng có phản kháng, đấu tranh nhưng nhân số chênh lệch quá lớn, chính vì thế nên người của Thần giới thứ hai chúng ta căn bản không thể chiếm được lấy một tòa thành trì nho nhỏ" nói đến đó, hán tử hai hàm răng nghiến lại với nhau, hiển nhiên hắn đang rất tức giận.
Hồng Quân ngạc nhiên, nhưng nghe xong hắn liều hiểu được, nơi này thần nhân giống như bọn họ, không biết đến sự tồn tại của Lâm Mông và Hồng Mông, còn không biết đến sự tồn tại của Tần Mông. Họ chỉ đơn giản nghĩ rằng Thần giới thứ nhất và Thần giới thứ hai mà thôi.
Tần Vũ vũ trụ sinh ra không đáng là bao lâu so với Lâm Mông vũ trụ và Tần Mông, chỉ có một số người không may, xui xẻo thần nhân tới đây Tần Mông vũ trụ thần giới chắc chắn sau này sẽ thành thần giới thứ ba ở nơi này.
" Người của thần giới thứ nhất đối với chúng ta cực kỳ miệt thị, không cho phép chúng ta đi vào thành trì, nếu trái lệnh – giết không tha. Hán tử nói với giọng nói bất mãn, hồi sau lại tiếp tục nói. " thật là khó mà, lúc còn sống thì bị người ta áp bức, không nghĩ đến khi chết đi vẫn còn bị người ta áp bức."
"Uhm" Trong đầu Hồng Quân chợt hiện lên một tia linh quang " Vị đại ca này, các người như thế nào phân biệt người của Thần giới thứ nhất và thần giới thứ hai?" Ám tinh giới không phải không cho phép ngoại nhân tiến vào sao? Cha của mình vẫn tiến vào, ai có thể nói là không thể hỗn chiến ở đó chứ?"
" À, tới thần nhân cảnh giới toàn thân chân nguyên sẽ chuyển biến thành Thần lực, mà thần giới thứ nhất hay thần giới hay thần giới thứ hai nhàn nhạt có thể nhận ra thần nguyên khí lực, chính vì thế nên chỉ nhìn ngươi là ta biết ngươi là người của Thần giới thứ hai."
" Thần nguyên khí lực lượng?" Hồng Quân thực sự không hiểu Thần nguyên khí lực của thần giới thứ nhất và thần giới thứ hai có gì khác nhau, có lẽ phải tới một ngày nào đó hắn thấy được một người của Hồng Mông vũ trụ thì hắn mới có thể biết được sự khác nhau như thế nào.
Hai vũ trụ không gian mặc dù cùng loại, nhưng mà không phải là hoàn toàn giống nhau. Dưới mỗi không gian thần nhân đều cơ hồ không có sự khác biệt. Đi tới thần nhân nghiên cứu pháp tắc thì không gian vũ trụ của hai nơi khác nhau nên dẫn tới Thần lực cũng có những điểm khác nhau. Hồng Quân chính là ở Lâm Mông vũ tru – vũ trụ thứ hai tu luyện nên đương nhiên thần lực cũng thuộc thần giới thứ hai.
" Cám ơn đại ca, nhưng mà ta còn muốn hỏi, thành trì gần nhất ở đây cách đây có xa không? Phải đi như thế nào?" Hồng Quân mặc kệ là như thế nào cũng muốn hỏi đường tới thành trì gần nhất. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
" Được rồi, từ nơi này đi về hướng đông khoảng ba mươi ngàn dặm có tòa Lạc Phượng thành, đây chính là tòa thành gần nhất" hán tử nói xong liền chuyển ngay ngữ khí khuyên nhủ "Tiểu huynh đệ, lão ca ta khuyên ngươi một câu. Ngươ ở tầng này cũng không được, như ngươi thì thấy sẽ không có nhiều kinh nghiệm, đây là tầng của Thần nhân, cho dù ngươi có lợi hại thì cũng chỉ mới vừa phi thăng, nơi này rất nhiều người mạnh hơn ngươi, chỉ có tôn nghiêm, địa vị, lực lượng mới có thể ở nơi này sinh tồn, tu luyện mà thôi."
Hồng Quân mỉm cười " Lão ca, ta không có những thứ nặng nề kia, ta tới đây là muốn đi tìm người, dựa theo lời lão ca thì không cần tiến trình là có thể tìm được bằng hữu của ta." Nói xong Hồng Quân quay đi, vẫy một tay về phía sau ra hiệu cáo từ.
"Được rồi, lão ca ta sẽ ở đây chúc ngươi may mắn, nhớ kỹ ngàn vạn lần không nên trêu trọc người của Thần giới thứ nhất. Thế lực của bọn chúng căn bản chúng chúng ta không có khả năng ngăn cản." Nhìn thân ảnh Hồng Quân ngày càng xa dần, hán tử cũng không quên lẩm bẩm vài câu.
" Thật là một người có nhiệt tâm" Hồng Quân thở dài, trong lòng lại nổi lên một tia lo lắng. La Băng thì Hồng Quân không cần lo lắng, chỉ sợ Ngộ Không biết được điều này thì đã nổi giận, một côn đập tới…bây giờ chỉ có ông trời mới có thể phù hộ họ được bình an.
Hồng Quân cũng không chần chờ nữa, nhanh chóng hướng Lạc Phượng Thành bay đi.
Phi hành tốc độ rất nhanh, ba mươi ngàn dặm chỉ cần vài ngày là có thể tới.Vừa đi hắn cũng vừa thu thập thông tin, mặc dù ở đây không thể phi hành nhanh như Tiên Ma Yêu giới nhưng ít ra bay ở đây đã nhanh hơn những người ở tầng sáu không biết bao nhiêu lần.
Thánh giới thôn, nơi này tập trung dân cư tới năm vạn người, khoảng cách chỉ cách Lạc Phượng thành không đến hai ngàn dặm, coi như đây chính là thôn trang gần nhất bên cạnh Lạc Phượng thành. Cho dù là khoảng cách gần như vậy nhưng ở đây vẫn chỉ là một thôn trang, vì đó chính là địa bàn của những người ở Thần giới thứ hai – cũng chính là vũ trụ của Lâm Mông.
Hồng Quân quyết định dừng lại ở đây, có đi tới cũng không biết đi đường nào, không may sơ xuất lại có thêm nhiều phiền toái, chỉ cần dừng lại ở Lạc Phượng thành hỏi thăm tin tức như thế cũng coi là an toàn hơn.
Từ mặt ngoài nhìn vào thì cách bố trí của thôn trang này tương đối tốt, nếu thăng cấp từng ít một thì có thể nâng cấp lên thành thành trì được. Sau khi dần quen thuộc không gian này, Hồng Quân có chút hiểu được, người của Thần giới thứ hai không phải là không kiến thiết được thành trì, chỉ là khi thành lập xong rồi thì sẽ bị cường giả của Thần giới thứ nhất cướp đi, chính vì thế nên kiến thiết như thế nào mặc kệ, họ chỉ kiến thiết thành thôn mà thôi.
Hồng Quân trông thấy hiện tượng này chỉ còn biết lắc đầu chịu khổ, mấy này nay hắn cũng đã hiểu rõ không ít chuyện, ít nhất hắn cũng biết thần nhân của thần giới thứ nhất số lượng rất nhiều không biết gấp bao nhiêu vạn lần thần giới thứ hai, hơn nữa không đến mười tòa thành trì đã có hai nhà luyện khí có thể tạo ra thần khí tồn tại. Chính điều này đã nói lên không những là số lượng mà chất lượng của Thần giới thứ nhất cũng vượt qua thần nhân của thần giới thứ hai.
Lâm Mông vũ trụ mỗi sáu ngàn ức năm đều xảy ra thần giới chiến tranh cũng giống như Tần Mông vũ trụ, gây chiến trang để giảm bớt sự gia tăng của dân số, những nguời chết đều tới địa phương rộng vô hạn này,nếu không có sự tranh đấu, chiến tranh thì không gian thứ bảy này số lượng người phải lên đến một con số kinh khủng.
So sánh như thế chúng ta có thể thấy, Lâm Mông vũ trụ sinh ra trong thời gian ngắn hơn hơn Hồng Mông rất nhiều, nên số thần nhân và thiên tiên cũng vì thế mà ít hơn nhiều. Tại trên chín tầng thượng ba tầng (7,8,9)dân số vẫn còn ít. Ngay như trên tầng chín,Thần vương của Lâm Mông vũ trụ vẫn phải ở bên ngoài, tìm một địa phương nào đó bên ngoài thành trì mà tu luyện.
Hình như là ở chỗ nào cũng thế, tửu quán tựa hồ là nơi có thể nghe được nhiều tin tức nhất. Đôi khi không cần đại sảnh, chỉ cần chú ý lắng nghe một chút là có thể nghe được thông tin cần biết. Hồng Quân dường như hình thành một thói quen, mặc kệ là địa phương nào, mặc kệ có muốn uống rượu hay không đầu tiên là muốn đi đến tửu quán, thỉnh thoảng để ý người khác nói chuyện.
Tửu quán cơ hồ như không làm cho người ta thất vọng, lần này cũng không làm cho Hồng Quân thất vọng, nghe người khác nói chuyện cuối cùng hắn cũng nghe được một cái tên, mặc dù không phải là Tôn Ngộ Không, Huống Nhật Minh nhưng ít ra tên của người này cũng đã tồn tại trong đầu Hồng Quân từ rất lâu.