Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 792




Chương 792

Trương lão gật đầu: “Nội các có lệnh, lập tức hủy bỏ lệnh truy nã Diệp Quân!”

Đại võ quan trầm mặc.

Trương lão liếc nhìn Đại võ quan, sau đó nói: “Đại võ quan, hẹn chiến là hẹn chiến, không cần phải làm mấy chuyện linh tinh này nữa! Nếu không thì cho dù mấy người thắng thì cũng rất mất giá!”

Đại võ quan nhìn về phía Trương lão: “Là ý của nội các sao?”

Trương lão bình tĩnh nói: “Là ý của ta!”

Đại võ quan trầm mặc.

Trương lão cũng không nói thêm gì, quay người rời đi!

Đại võ quan cau mày đứng nguyên tại chỗ, không biết đang nghĩ gì.

Đám đệ tử Võ Viện bực tức mà không thể trút giận, Kiếm Tông thật sự ức hiếp người thái quá, hoàn toàn không coi Võ Viện ra gì!

Đám người đồng loạt nhìn về phía Đại võ quan, còn Đại võ quan lại nhìn về phía Kiếm Tông, im lặng không lên tiếng.

Ông ta đương nhiên hiểu rõ thiên phú của Diệp Quân, nếu để cho Diệp Quân tiếp tục tu luyện ở Kiếm Tông, có nguồn tài nguyên của Kiếm Tông bồi dưỡng thì trận chiến hai tháng sau thật sự không thể nói trước thắng bại!

Nhắm vào Diệp Quân?

Chuyện này rõ ràng không thể!

Bây giờ Diệp Quân không chỉ có một mình, sau lưng Diệp Quân có cả Kiếm Tông!

Đúng vào lúc này, một thanh niên đột nhiên xuất hiện!

Người tới chính là người mang thiên mệnh!

Nhìn thấy người mang thiên mệnh, đám người vội vàng chắp tay, cúi người hành lễ: “Tham kiến Lục Thiên sư huynh!”

Lục Thiên nhìn về phía chân trời, bình tĩnh nói: “Thưa thầy, không phải Kiếm Tông muốn khiêu chiến với Võ Viện chúng ta sao? Vậy thì chiến thôi!”

Chiến!

Nghe thấy Lục Thiên nói vậy, đám học viên Võ Viện đang có mặt lập tức bừng bừng khí thế, đồng thanh nói: “Vậy thì chiến!”

Võ Viện hôm nay bị người ta chỉ thẳng vào mũi bắt nạt, nếu không có phản ứng, vậy thì sau này Võ Viện biết ngẩng đầu lên trong thư viện kiểu gì?

Lục Thiên cười nói: “Kiếm Tông? Rất ghê gớm sao? Chiến! Lên đài sinh tử!”

Nói xong, gã quay người nhảy vút lên không trung, hóa thành một tia sáng biến mất nơi cuối chân trời.

Đám đệ tử Võ Viện đột nhiên lao hết lên trời, đồng loạt đuổi theo!

Đại võ quan đứng nguyên tại chỗ trầm mặc.

Ông ta không ngăn cản!

Tại sao phải ngăn cản?

Hôm nay quả thực Kiếm Tông ức hiếp người quá đáng.

Nếu như Võ Viện nhẫn nhịn thì từ sau ngày hôm nay Võ Viện vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên bên trong thư viện Quan Huyên được nữa!

Chiến!