Chương 716
Diệp Quân lại nói: “Ta biết chắc chắn thân thế và bối cảnh của ta hơi phức tạp, nếu không Tháp gia cũng sẽ không giấu ta thế này. Ta cũng sẽ không hỏi Tháp gia về vấn đề thân thế này nữa, vì ta tin, đến đúng thời điểm, Tháp gia sẽ tự nói sự thật với ta”.
Tiểu Tháp vội nói: “Được!”
Diệp Quân nhìn chân trời xa tít tắp: “Tháp gia, kẻ địch của ta là người mang thiên mệnh!”
Tiểu Tháp nói: “Ừ, ta biết, sao vậy?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Hình như ngươi không hề lo lắng chút nào cả!”
Tiểu Tháp: “…”
Giọng nói bí ẩn: “Đấy! Hắn lại nữa rồi đấy!”
Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ngươi không lo là vì ngươi không xem người mang thiên mệnh ra gì, hay vì nguyên nhân nào khác?”
Trong tháp, Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Mẹ kiếp! Ta phục thằng nhóc khốn nạn này thật!”
Diệp Quân tiếp tục nói: “Còn nữa, trước đây kẻ thù của ta là nhà họ An, nhà họ An có hai vị Võ Thần, Tháp gia cũng không lo lắng gì! Bây giờ, kẻ địch của ta là người mang thiên mệnh, Tháp gia cũng không hề lo lắng!”
Nói rồi, hắn suy nghĩ một lát rồi lại nói tiếp: “Tháp gia, có phải ta đã hơi đánh giá thấp thực lực và bối cảnh của ngươi rồi không?”
Tiểu Tháp hơi sửng sốt!
Diệp Quân lại nói: “Còn nữa, ta phát hiện một điểm vô cùng quan trọng, đó chính là dường như Tháp gia rất sợ ta biết được thân phận thật sự của mình!”
Tiểu Tháp: “Chẳng phải vừa nãy đã nói rồi sao? Đến lúc, ta sẽ nói cho ngươi biết!”
Diệp Quân cười nói: “Được thôi!”
Tiểu Tháp nói: “Lần này tới thư viện ở vũ trụ Quan Huyên, ngươi có kế hoạch gì chưa? Hay chỉ là tới đấu với người mang thiên mệnh một trận rồi thôi?”
Diệp Quân suy nghĩ rồi đáp: “Các thế lực nội bộ thư viện Quan Huyên phân chia phức tạp, không phải một thể thống nhất! Cũng có nghĩa là, có người ủng hộ người mang thiên mệnh, cũng có người không ủng hộ gã! Ví như Văn Viện, ta cảm thấy, sau khi tới đó ta có thể kết giao thêm một số bạn bè! Ví như phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt của Cửu Thiên Thập Địa, ta có thể tới đó thăm hỏi trước!”
Tiểu Tháp: “Duyệt!”
Diệp Quân lại nói: “Chắc chắn toàn vũ trụ sẽ theo dõi trận chiến giữa ta và người mang thiên mệnh, theo lẽ thường, gã sẽ không giở trò gì được! Nhưng những kẻ theo gã thì chưa chắc! Dù sao thì bây giờ lợi ích của họ đã gắn chặt với người mang thiên mệnh rồi, thế nên ta phải cẩn thận với những thế gia và tông môn bên cạnh gã. Đám thế gia và tông môn này có thể làm ra bất cứ chuyện gì chỉ vì lợi ích!”
Nói rồi, hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian, đây là thứ khi xưa Ly Qua của tộc Thần Qua cho hắn!
Diệp Quân khẽ nói: “Ta tới vũ trụ Quan Huyên có thì sẽ có thể liên lạc được với tiền bối Ly Qua này, cũng không biết lần này bà ấy có bằng lòng đứng về phía ta hay không?”
Nói rồi hắn lắc đầu cười: “Thôi bỏ đi, ta sợ sau khi gọi bà ấy ra, bà ấy không những không giúp ta mà còn đứng về phía người mang thiên mệnh, đến lúc đó thì ta gượng gạo lắm! Tháp gia, ngươi nói đúng không?”
Tiểu Tháp: “Bà ấy chắc chắn…”
“Im miệng!”