Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 543




Chương 543

Lúc này, giọng nói thần bí bỗng nói: “Nếu con muốn giúp cậu ấy thì phải nâng cao thực lực của mình, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra được Pháp Tắc còn lại!”

Diệp Khải thầm nói: “Sư phụ, con vẫn lo cho Diệp Quân ca!”

Giọng nói thần bí: “Bây giờ con đi theo cậu ấy không giúp được gì cho cậu ấy cả!”

Diệp Khải trầm ngâm.

Giọng nói thần bí: “Đến lúc thực lực của con được nâng lên một tầm cao mới thì sẽ giúp được nhiều hơn cho cậu ấy!”

Diệp Quân bỗng nói: “Diệp Khải đệ, tin ta, ta sẽ cố gắng sống sót!”

Diệp Khải nhìn Diệp Quân, sau một hồi trầm ngâm, y nói: “Diệp Quân ca, ta phải đi tìm Pháp Tắc, huynh yên tâm, lúc ta tìm được đạo Pháp Tắc thứ ba thì ta sẽ tới tìm huynh!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Diệp Khải trầm giọng nói: “Diệp Quân ca, bảo trọng!”

Nói xong, y quay người hoá thành một đạo lôi quang, biến mất phía chân trời!

Diệp Quân nhìn đạo lôi quang biến mất phía xa, sau một thoáng im lặng, hắn nhìn Tịch Huyền: “Tịch Huyền cô nương, cô cũng đi đi!”

Tịch Huyền suy nghĩ, sau đó nói: “Ngươi định đối diện với lệnh treo thưởng truy nã của thư viện thế nào?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết!”

Hắn không biết thật!

Đây không phải là lệnh truy nã của Trung Thổ Thần Châu, mà là của tổng viện!

Tịch Huyền trầm giọng nói: “Ngươi có ba con đường để chọn!”

Diệp Quân nhìn Tịch Huyền, cô ấy giơ một ngón tay lên: “Thứ nhất, ngươi có thể tới Tiên Bảo Các, bây giờ, thế lực có thể đối đầu với thư viện Quan Huyên chỉ có Tiên Bảo Các! Nhưng chắc chắn Tiên Bảo Các sẽ không vì ngươi mà đối đầu với thư viện Quan Huyên!”

Nói rồi, cô ấy giơ ngón tay thứ hai lên: “Thứ hai, như viện trưởng Cố Triều Nguyên nói, ngươi có thể đi tìm Diệp Quan Chỉ cô nương, ngươi tìm được cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ cứu được ngươi! Nhưng ta thấy rất khó! Vì lúc trước cô ấy đã bị điều đi, điều này cho thấy dù là cô ấy cũng không chống lại được phe thế gia và tông môn!”

Diệp Quân gật đầu, hắn chưa từng nghĩ sẽ đi tìm Diệp Quan Chỉ, tuy bọn họ có quen biết nhưng chẳng thân thiết gì cho cam.

Diệp Quan Chỉ cô nương rất tốt, hắn không muốn liên luỵ người ta!

Tịch Huyền cười nói: “Nói như vậy thì ngươi chỉ còn một con đường cuối rồi!”

Diệp Quân nhìn Tịch Huyền, cô ấy nhìn chằm chằm hắn: “Trốn!”

Trốn!

Diệp Quân lắc đầu cười: “Cả vũ trụ này đều nằm dưới sự thống trị của thư viện, ta có trốn đến chân trời góc biển cũng không thoát khỏi địa bàn của bọn họ!”

Tịch Huyền: “Vậy phải xem trốn kiểu gì!”

Diệp Quân nhìn Tịch Huyền: “Cô có đề nghị nào hay sao?”

Tịch Huyền trầm giọng nói: “Lánh đi chỉ là phương án tạm thời, không có hiệu quả dài lâu! Ta cảm thấy, điều ngươi thật sự cần làm chính là chiếu cáo với thiên hạ về sự bất công mà ngươi đang gánh chịu!