Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 471




Chương 471

Diệp Quân lặng thinh không nói.

Điều này quá bất thường.

Không có lý nào mà không làm gì lại đối xử tốt với mình, chắc chắn có gì đó.

Đúng lúc này, Giản An bỗng cười nói: “Diệp Quân công tử, ta không làm phiền ngươi tu luyện nữa”.

Nói rồi cô ta để chiếc nhẫn xuống, xoay người biến mất.

Diệp Quân đứng đó nhìn chiếc nhẫn trước mặt, lặng im một lát rồi thầm nói: “Tháp gia, tiền bối Giản của Thần tộc quen với cha mẹ ta đúng không?”

Tiểu Tháp lặng thinh chốc lát rồi nói: “Phải”.

Diệp Quân gật đầu, không hỏi thêm nữa.

Dù sao có hỏi nữa Tháp gia cũng sẽ không nói.

Thủ đoạn lừa người của Tháp gia quả thật không khéo cho lắm.

Diệp Quân cất chiếc nhẫn trước mặt đi, vào lúc này thẻ bài gỗ bên thắt lưng hắn đột nhiên khẽ rung lên.

Diệp Quân sửng sốt.

Bây giờ hắn là người đứng ở vị trí hạng nhất Võ Bảng của thư viện Quan Huyên nên nếu có người khiêu chiến hắn, thẻ bài gỗ này sẽ nhắc hắn, chỉ cần hắn chấp nhận lời khiêu chiến thì có thể nghe theo thẻ bài gỗ này dịch chuyển đến trong Võ Tháp.

Diệp Quân nhìn Nam Lăng Nhất Nhất: “Sư tỷ, ta phải đi đây một lát”.

Nói rồi hắn biến mất khỏi đó.

Nam Lăng Nhất Nhất lắc đầu: “Tiểu sư đệ này, ngày nào cũng chỉ biết tu luyện, rất bận rộn. Đúng thật là, đệ ấy còn chẳng biết đến yêu đương nữa là”.

Trong Võ Tháp.

Diệp Quân vừa xuất hiện trong Võ Tháp đã nhìn thấy một chàng trai.

Chàng trai mặc áo bào dài, mày kiếm, đôi mắt tinh tú, thân hình thẳng tắp, ánh mắt hiện lên tia sắc bén, chắp tay sau lưng, thờ ơ nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn chàng trai không nói gì.

Chàng trai bỗng nói: “Ngươi chính là Diệp Quân đã đoạt mất hạng nhất lúc ta không có ở đó à?”

Nghe thế, Diệp Quân sửng sốt, sau đó nói: “Ngươi chính là người đứng đầu Võ Bảng”.

Chàng trai vô cảm nói: “Đứng ở vị trí đầu bảng lâu như thế, cảm thấy vui sướng không?”

Diệp Quân nhíu mày: “Hôm đó là ngươi không đến, có liên quan gì đến ta?”

Người kia cười mỉa: “Không sao, hôm nay lại đánh một trận, mong vị trí đứng đầu của người vẫn giá trị. Ngươi…”

Ngay lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất, lúc này chàng trai này mới nhận ra kiếm của Diệp Quân đã chạm đến giữa trán của hắn ta.

Vẻ mặt chàng trai cứng đờ.

Diệp Quân nhìn hắn ta: “Giá trị thế nào?”

Sắc mặt chàng trai cực kỳ khó coi.