Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4164




Chương 4164

Thượng Thần Thiên Huyền quay sang: “Đó là quà tặng cho bà”.

Thượng Thần Thiên Vân cười: “Ta nghiên cứu không ra thì cũng chỉ là giấy lộn mà thôi”.

Rồi bà lấy bức vẽ ra: “Chúng ta vào Tiểu Tháp đi, ở trong đó tiết kiệm thời gian hơn”.

Trong khi Thượng Thần Thiên Huyền còn chìm trong nghi vấn, Thượng Thần Thiên Vân đã đưa cả hai vào Tiểu Tháp.

Vừa vào trong, Thượng Thần Thiên Huyền đã đanh mặt lại rồi sa sầm, thật sự muốn dựng đầu cái đám Chấp Pháp Điện dậy rồi giết thêm một lần.

Xem bọn bây chọc phải hạng quái vậy nào này?!

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân mở mắt. Hắn đang đứng ở một vùng thời không vắng vẻ, trước mặt là một con đường ánh sáng. Cuối con đường là một cô gái trẻ, vóc dáng nhỏ nhắn đứng đó. Tóc cô trắng như tuyết, được ánh sáng rọi xuống lấp lánh vô cùng. Trên người cô là trường bào hai màu trắng đỏ. Đôi mắt sáng và hàng lông mày sắc sảo khiến cô càng thêm anh tuấn.

Tay phải cô đặt sau lưng, cầm một thanh trường kiếm.

Diệp Quân dè dặt hỏi: “Xin hỏi tiền bối là?”

Cô gái cong môi: “Ngươi không phải quả”.

Diệp Quân biết người của văn minh này cực kỳ bất thiện với người bên ngoài, thế là gật đầu, trong lòng âm thầm cảnh giác.

Cô gái quan sát hắn: “Ba loại huyết mạch đặc biệt, có hai loại rất mạnh, ta không bằng được chủ nhân gốc của chúng”.

Diệp Quân tò mò: “Tiền bối là ai?”

Cô gái cười đáp: “Tuế Tuế, quan chấp hành đứng đầu đời thứ ba của văn minh Thiên Hành”.

Quan chấp hành đứng đầu!

Diệp Quân giật mình, bởi vì vị trí này không hề thua kém Thiên Hành Chủ chút nào.

Tuế Tuế hỏi: “Ngươi đến đây rèn luyện à?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Tuế Tuế nhíu mày: “Nhưng ngươi không phải người nơi đây”.

Diệp Quân: “Không phải người nơi đây thì không được rèn luyện?”

Tuế Tuế nhíu mày suy tư: “Hình như cũng không có quy định này”.

Diệp Quân: “…”

Tuế Tuế mỉm cười: “Nếu người bên ngoài cho ngươi đi vào thì họ đã xem ngươi là người một nhà, vậy thì có là người ở đây hay không cũng không quan trọng”.

Diệp Quân đáp ngay: “Cảm ơn”.

Tuế Tuế nghiêm túc nói: “Ngươi muốn rèn luyện thì được thôi, nhưng ta nói trước, đây là một việc tương đối khó khăn. Ta sẽ không nương tay với ngươi, nên ngươi hãy chuẩn bị tâm lý. Vì lợi ích của ngươi, ngươi cũng sẽ không thể gọi ai khác đến. Nơi này là để rèn luyện công bằng, nếu không chịu nổi mà gọi chi viện thì sẽ làm hỏng đạo tâm”.

Diệp Quân: “Sẽ nguy hiểm lắm sao?”

Tuế Tuế gật đầu.

Diệp Quân cam đoan: “Ta sẽ không gọi ai tới”.

Tuế Tuế cười: “Vậy chuẩn bị xong chưa?”

Diệp Quân gọi một thanh ý kiếm xuất hiện trong tay: “Xong rồi”.