Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3602




Chương 3602

Nghe thấy lời này, bốn người khác đồng loạt nhìn về phía thanh kiếm trong tay Diệp Quân, khi nhìn thấy thanh kiếm, mấy người họ đều cau mày thầm thấy nghi ngờ. Đây là thanh kiếm gì mà có thể làm bọn họ bị thương được!

Phải biết rằng bọn họ đều là cao thủ Độc Khai Nhất Đạo, bây giờ tất cả thần vật trong Đại Đạo đều không thể đả thương bọn họ.

Một thanh kiếm vượt qua tất cả Đại Đạo hiện hữu?

Nói thế chẳng phải không thực tế chút nào sao?

Một cao thủ cảnh giới Khai Đạo trong nhóm trầm giọng nói: “Có phải chúng ta hơi đánh giá thấp tên này rồi không?”

Bốn người còn lại im lặng.

Lúc này, một ông lão mặc áo xanh ở bên cạnh chợt mở lòng bàn tay, một cái la bàn phong thuỷ xuất hiện trong tay ông ta.

Việt Tôn đứng đầu hơi cau mày: “Đạo Giải, lúc này rồi mà ông còn xem bói cái gì?”

Ông lão tên Đạo Giải nhìn Diệp Quân phía xa, trầm giọng nói: “Kẻ này không đơn giản, ta muốn xem thử có thể đối địch với hắn không”.

Dứt lời, ông ta bắt đầu làm phép, la bàn trong tay xoay tròn với tốc độ nhanh, nhân quả đại đạo xuất hiện.

Việt Tôn hơi không vui, ông ta đang định lên tiếng thì Đạo Giải đột nhiên trợn tròn mắt phun ra một ngụm máu, la bàn trong tay ông ta nứt vỡ rồi tan biến.

“Mẹ kiếp!”

Đạo Giải nhìn Diệp Quân như nhìn thấy ma, liên tục lùi lại, nói với giọng điệu ngạc nhiên: “Phía sau kẻ này có người chống lưng, lão phu không thắng nổi”.

Dứt lời, ông ta lập tức xoay người bỏ chạy.

“Chết tiệt!”

Việt Tôn nổi giận: “Đạo Giải, mẹ kiếp ông điên rồi sao?”

Mà lúc này Đạo Giải kia đã biến mất ở cuối chân trời rồi.

Ba cao thủ cảnh giới Khai Đạo còn lại đưa mắt nhìn nhau…

Sắc mặt Việt Tôn cực kỳ khó coi.

Lúc này, một ông lão mặc áo đen ở bên phải chợt cất giọng nặng nề: “Việt Tôn, rốt cuộc người này là ai? Ông phải cho mấy huynh đệ chúng ta một lời giải thích rõ ràng”.

Hai người khác đều gật đầu.

Bọn họ là cung phụng của Ác Đạo Minh, tuy nhận bổng lộc của Ác Đạo Minh nhưng nếu lai lịch của đối phương quá kinh khủng, bọn họ có thể chọn không đánh.

Dẫu sao ông chủ thì nhiều nhưng mạng thì chỉ có một.

Thấy nét mặt mấy người hơi khó coi, Việt Tôn nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Người đứng sau hắn ta chính là Chân Thần kia”.

Một người đàn ông trung niên trong nhóm ngạc nhiên: “Là Chân Thần đã trấn áp Vũ Trụ Kiếp trăm vạn lần kia ư?”

Việt Tôn gật đầu.

Nét mặt ba người trở nên nặng nề.