Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3576




Chương 3576

Ông lão trầm giọng nói: “Thiếu niên kiếm tu đó đến Đại Chu ta à?”

Chu Đế gật đầu.

Ánh mắt ông lão lóe lên sát khí: “Có cần giết hắn không?”

Chu Đế lắc đầu: “Lai lịch của người này không đơn giản, không thể làm thế, ít nhất không phải chúng ta làm thế… Chẳng phải Cửu muội có rất nhiều người theo đuổi sao? Để cho đám nịnh bợ kia làm đi”.

Trước hoàng thành Đại Chu.

Diệp Quân đứng ngoài cổng thành, nhìn hoàng thành trước mặt, phải nói rằng hoàng thành này vô cùng hoa lệ, con người đứng nó đều nhỏ bé như kiến, khiến lòng người có cảm giác kính sợ.

Tất nhiên hắn cũng đã từng trải nhiều, sẽ không bị một tòa thành dọa sợ.

Ngay lúc này một ông lão bước đến từ trong thành, chính là Hữu Lão.

Hữu Lão nhanh chân bước đến trước mặt Diệp Quân và Sậu Nguyên, ông ta chắp tay lại: “Diệp công tử”.

Dĩ nhiên ông ta không dám thất lễ với Diệp Quân, vì Diệp công tử trước mặt này có khả năng là người duy nhất có thể giúp đỡ tiểu thư nhà mình. Đây cũng là lý do tại sao ông ta không để Tả Lão đến, ông ta cũng rất hận tính tình nóng nảy chết tiệt đó của Tả Lão.

Diệp Quân gật đầu: “Dẫn ta đi gặp Phạn cô nương”.

Hữu Lão vội nói: “Mời”.

Diệp Quân khẽ gật đầu rồi đi về phía đằng xa.

Hữu Lão nhìn Diệp Quân, cảm thấy ngạc nhiên.

Tám phần thần tính.

Diệp công tử thế mà lại có thể đạt đến tám phần thần tính chỉ trong thời gian ngắn, hắn tu luyện thế nào được?

Đúng là đáng sợ thật.

Hữu Lão đè nén sự kinh ngạc của mình, vội vàng đi theo.

Sau khi vào trong hoàng thành, Diệp Quân nhìn xung quanh, xung quanh người qua kẻ lại, ngựa xe như nước, vô cùng sầm uất.

Không lâu sau, ba người đi đến trước một dãy núi, dãy núi kéo dài nối tiếp nhau không thấy điểm cuối.

Hoàng lăng Đại Chu.

Nơi này được xem là nơi cấm kỵ của Đại Chu, vì nơi này chôn cất Hoàng đế ở các thời đại của Đại Chu và một vài nhân vật quan trọng trong hoàng thất.

Hữu Lão dẫn hai người Diệp Quân đến một bậc thềm bằng đá, tận cuối bậc thềm là một đại điện bị một tảng đá lớn cắt làm đôi.

Hữu Lão nói: “Mời Diệp công tử”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó đi về phía điện bằng đá đó.

Hữu Lão nhìn Diệp Quân ở đằng xa, tò mò hỏi: “Cậu Diệp nhà ông tu luyện thế nào đấy? Trong thời gian ngắn mà có thể tăng lên nhiều cảnh giới như vậy, cứ như đùa vậy”.

Sậu Nguyên nói: “Thế nào là kỳ tài? Chính là vậy đấy”.

Hữu Lão: “…”

Trong căn phòng bằng đá, Chu Phạn ngồi cạnh cửa sổ, tay cầm một cuốn sách cổ, đang đọc đến là say mê.

Lúc này cô ta đã quay lại mặc đồ nữ, mái tóc dài mượt tùy ý xõa ra, bớt đi vài phần anh khí, thêm phần ưu nhã, xinh đẹp.