Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3191




Chương 3191

Tựa như nghĩ tới điều gì đó, Nạp Lan Ca cúi đầu nhìn bụng mình đang lớn lên, cười nói: “Lần sau cha con trở về chắc là lúc con ra đời…”

Sau khi rời khỏi vũ trụ Quan Huyên, Diệp Quân đến tộc Thiên Long, sau đó dẫn Ngao Thiên Thiên đến Chân vũ trụ.

Trong Chân Thần Điện.

Có một cô gái đang xem giấy tờ.

Cô gái này mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, bụng hơi nhô lên.

Cô gái này là Từ Thụ.

Lúc này, Từ Thụ cảm nhận được điều gì đó, nàng ta ngẩng đầu nhìn ra cửa đại điện, không biết từ lúc nào đã có một người đàn ông đứng đó.

Người tới chính là Diệp Quân.

Nhìn thấy Diệp Quân, Từ Thụ cười nói: “Về rồi à?”’

Diệp Quân tiến vào, những người khác nhìn thấy Diệp Quân liền lui ra.

Bây giờ, Diệp Quân không chỉ là vua của vũ trụ Quan Huyên, mà còn là vua của Chân vũ trụ.

Diệp Quân đi tới trước mặt Từ Thụ, cười nói: “Đi dạo cùng ta đi”.

Từ Thụ gật đầu: “Được”.

Hai người rời khỏi Chân Thần Điện.

Từ Thụ nói: “Kể cho ta nghe chuyện lúc huynh ở ngoài đi”.

Diệp Quân cười nói: “Muội có thứ thú với chuyện này à?”

Từ Thụ gật đầu.

Diệp Quân nói: “Thật ra cũng không có gì để kể”.

Từ Thụ lườm Diệp Quân.

Diệp Quân bật cười, sau đó nói về những gì đã xảy ra trong thời gian qua.

Sau khi nghe xong, Từ Thụ nói: “Không ngờ vũ trụ lại rộng lớn như vậy, hơn nữa bên ngoài còn có rất nhiều nền văn minh mà chúng ta chưa biết tới”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta cũng rất bất ngờ”.

Từ Thụ nói: “Sau này huynh định tiếp tục ra ngoài mạo hiểm sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Thụ ngập ngừng rồi thôi.

Diệp Quân nắm lấy tay Từ Thụ, cười nói: “Ta hiểu ý của muội, bây giờ vũ trụ Quan Huyên đã lớn mạnh, đã đến lúc dừng lại ổn định thư viện, đúng không?”

Từ Thụ gật đầu: “Thư viện và Tiên Bảo Các gần như đã nắm vững trụ vũ và thế giới, nội bộ thư viện không ổn định lắm, còn có rất nhiều vấn đề…”

Diệp Quân nói: “Ta biết nhưng ta vẫn muốn ra ngoài xông pha, ngắm nhìn thế giới”.

Từ Thụ ngẫm nghĩ rồi gật đầu: “Cũng được, huynh ở lại thư viện cũng chẳng giúp được gì”.

Diệp Quân lườn: “Muội nói gì vậy chứ?”

Từ Thụ cười nói: “Chẳng phải mọi chuyện huynh đều đùn đẩy cho người khác sao?”