Chương 3054
Trong thư viện trống trải, Diệp Quân rơi vào trầm tư.
Bởi vì hắn phát hiện, Vũ Trụ Kiếp thực sự là một kiếp nạn không thể tránh khỏi, giống như luân hồi, mỗi một lần luân hồi lại xuất hiện một lần, sau đó vũ trụ lại xuất hiện, nền văn minh cũ biến mất, qua nhiều năm sau, vũ trụ lại chậm rãi khôi phục, nền văn minh mới xuất hiện…
Trong những ghi chép lịch sử của tộc Tiên Linh, có ít nhất hàng trăm triệu nền văn minh từng bị Vũ Trụ Kiếp nuốt chửng và biến mất, mà trong này còn có rất nhiều nền văn minh khủng khiếp.
Để hiểu rõ hơn về những nền văn minh này, Diệp Quân đã cố ý đi tìm Thanh Tri.
Bên trong thư phòng của Thanh Tri, cô ấy để cây bút trong tay xuống, sau đó nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn biết về những nền văn minh đã biến mất à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Thanh Tri khẽ mỉm cười.
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Sao lại cười?”
Thanh Tri cười nói: “Xem ra, người thuộc bất kỳ chủng tộc nào cũng đều tò mò như nhau”.
Diệp Quân sững sờ, sau đó bật cười.
Tranh Tri nói: “Trong số những nền văn minh đã biến mất này, có một nền văn minh rất thú vị, có tên là nền văn minh Thần Tri, ta đã điều tra nền văn minh này. Bọn họ có lẽ là nền văn minh đầu tiên bắt đầu nghiên cứu về thần tính, đương nhiên, nói chính xác hơn đó là nền văn minh đầu tiên mà ta biết. Năm đó, nền văn minh này đã không ngừng nuốt chửng những nền văn minh vũ trụ khác để trì hoãn Vũ Trụ Kiếp, nhưng cách này không trị được tận gốc. Cuối cùng, Vũ Trụ Kiếp vẫn ập đến, mà theo ta điều tra được, nói đúng ra bọn họ không chết trong Vũ Trụ Kiếp, mà bị tiêu diệt bởi nội loạn”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Nội loạn ư?”
Thanh Tri khẽ gật đầu: “Đúng vậy, khi Vũ Trụ Kiếp ập đến, nội bộ bọn họ xuất hiện bất đồng tiếng nói, những người cực mạnh hy vọng Vũ Trụ Kiếp sẽ đến, bởi vì bọn họ có thể sống, nhưng những người yếu hơn họ sẽ chết, mà khi những người kia vừa chết, bọn họ có thể một mình hưởng thụ tài nguyên vũ trụ”.
Diệp Quân cau mày, điểm này khá giống với vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ.
Thanh Tri tiếp tục nói: “Đó cũng là bài học được rút ra từ nền văn minh Thần Tri, tiên tổ của tộc Tiên Linh đã quy định rằng tất cả các tiên tổ đều phải trấn áp Vũ Trụ Kiếp, nếu vi phạm, họ sẽ bị tước đoạt huyết mạch của tộc Tiên Linh, cũng sẽ không còn là thành viên của tộc Tiên Linh nữa. Vì vậy, cho dù có vài tiên tổ cũng từng có ý tưởng đó, nhưng cũng không dám làm vậy, bởi vì nếu làm thì sẽ bị tất cả mọi người trong tộc Tiên Linh ruồng bỏ!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhưng cuối cùng vẫn sẽ có một ngày không thể trấn áp được nữa, đúng không?”
Thanh Tri khẽ gật đầu: “Đúng vậy, tộc Tiên Linh ta cũng phát hiện, ngươi càng trấn áp Vũ Trụ Kiếp thì uy lực của nó lại càng mạnh, trấn áp được đến bây giờ… bọn ta cũng đã cố hết sức”.
Vừa nói, trong mắt cô ấy vừa hiện lên sự lo âu.
Diệp Quân hơi tò mò: “Nền văn minh Thần Tri này vẫn còn tồn tại sao?”
Thanh Tri gật đầu: “Còn”.
Diệp Quân sửng sốt.
Thanh Tri nói: “Ta quen biết một người, đó là lý do tại sao ta biết rất nhiều về nền văn minh này như vậy, mà lý do tại sao ta cảm thấy nền văn minh của bọn họ thú vị là bởi vì bọn họ học rất giỏi. Năm đó, họ đã trở thành nền văn minh hàng đầu nhờ không ngừng học tập. Thuật Tinh Thần Mệnh của tộc Tiên Linh bọn ta cũng học được từ bọn họ, đáng tiếc là không hoàn chỉnh”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Cô nói thuật Tinh Thần Mệnh chính là những ngôi sao trên bầu trời của thành cổ kia à?”