Chương 3025
Nói đến đây, cô gái chợt nhíu mày, vì cô ta phát hiện sau khi uống giọt nước thánh vào, thiếu niên trước mắt lại không có chút phản ứng nào cả.
Cô gái tỏ vẻ nghi ngờ: “Ngươi…”
Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Sao vậy?”
Cô gái cất giọng nặng nề: “Người có cảm thấy máu trong người đang cuồn cuộn sôi trào không?”
Diệp Quân lắc đầu.
Ba loại huyết mạch không có động tĩnh gì cả.
Cô gái nhíu mày, lại lấy ra một giọt nước thánh đưa cho Diệp Quân: “Thử lại lần nữa xem”.
Diệp Quân cũng không nói nhiều mà lập tức uống vào.
Cô gái cứ thế nhìn chằm chằm Diệp Quân, nhưng Diệp Quân vẫn không có chút phản ứng nào.
Lần này, cô gái chợt sửng sốt, cô ta nhìn cái bình trong tay mình, khẽ nói: “Chẳng lẽ hết hạn rồi sao?”
Dứt lời, cô ta cầm bình lên ngửi thử, sau đó, cô ta phát hiện nước thánh này không có vấn đề gì cả!
Nước thánh không có vấn đề, nghĩa là người có vấn đề!
Cô gái ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Huyết mạch của người quá hạ đẳng, ngay cả nước thánh cũng không thể phát huy tác dụng”.
Diệp Quân hoàn toàn cạn lời, nhưng hắn cũng không giải thích mà đi thẳng về phía Tịnh Hoá Môn.
Thấy thế, cô gái vội nói: “Huyết mạch quá thấp sẽ bị cửa tịnh hoá đấy, ngươi…”
Mà lúc này, Diệp Quân đã đi vào trong Tịnh Hoá Môn.
Tịnh Hoá Môn kia không có chút phản ứng nào cả!
Thấy cảnh này, cô gái sững sờ đứng im tại chỗ.
Lúc này, Thanh Đại ở bên cạnh không nhịn được nói: “Có khi nào không phải huyết mạch của hắn quá thấp mà là quá cao cấp, cho nên nước thánh của cô mới không có tác dụng không?”
Sau đó, cô ta đi về phía Tịnh Hoá Môn.
Cô gái kia vẫn ngơ ngác đứng ở chỗ cũ.
Sau khi đi vào Tịnh Hoá Môn, Diệp Quân đến một tinh không rộng lớn.
Thanh Đại đi sát theo sau hắn.
Diệp Quân nhìn về phía xa, cuối tầm mắt có thể thấy thấp thoáng một toà thành khổng lồ lơ lửng trên không trung, có thể nhìn thấy một vài ngôi sao thu nhỏ vờn quanh trên toà thành đó.
Lúc này, cô gái kia đi tới, cô ta nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó nói: “Huyết mạch của ngươi là gì?”
Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Huyết mạch cấp thấp, không đáng nhắc tới”.
Cô gái lập tức nhíu mày.
Diệp Quân chợt nói: “Cô nương, cô biết Tiên Linh Thánh Điện không?”
Cô gái bình tĩnh hỏi: “Ngươi đoán xem?”
Diệp Quân cười khẽ: “Ta muốn hỏi cô một người gọi là lão mù”.
Cô gái lập tức nổi giận: “Láo xược!”
Diệp Quân sửng sốt.
Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân với vẻ hung ác: “Người ngoài như ngươi lại dám sỉ nhục Trí Sư ư…”
Diệp Quân cau mày: “Trí Sư?”
Cô gái vốn muốn nổi giận, nhưng suy đi nghĩ lại thì nói: “Sao ngươi lại biết đến Trí Sư?”