Chương 2806
Cô gái gật đầu.
Diệp Quân nói: “Thử với ta xem”.
Nhưng cô gái lại lắc đầu.
Diệp Quân cười nói: “Thử xem, ta muốn biết sức mạnh của cô là cấp bậc gì”.
Cô gái vẫn hơi do dự.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Đừng lo lắng, có lẽ cô không làm ta bị thương được đâu”.
Thấy Diệp Quân khăng khăng như thế, cô gái ngẫm nghĩ rồi nói: “Vậy ngươi cẩn thận đấy”.
Dứt lời, cô ta chỉ về phía Diệp Quân.
Ầm!
Trong nháy mắt, cả người Diệp Quân đều nổi da gà, hắn không chút do dự sử dụng kiếm ý vô địch bảo vệ bản thân, nhưng sau đó Diệp Quân lại sửng sốt.
Vì hắn phát hiện không ngờ kiếm ý vô địch của hắn lại đang biến mất…
Kiếm ý biến mất.
Không thể không nói, Diệp Quân quả thật vô cùng khiếp sợ, bởi vì hắn không ngờ sức mạnh của cô gái trước mặt lại có thể khiến kiếm ý vô địch của mình biến mất.
Phải biết rằng, khi hắn chiến đấu với cường giả cảnh giới Thần Đạo, ngay cả cường giả cảnh giới Thần Đạo cũng không thể hủy diệt được kiếm ý vô địch của hắn, mà cô gái trước mắt lại có thể dễ dàng khiến kiếm ý vô địch của hắn biến mất.
Lúc này, cô gái vội thu tay lại, cô ta nhìn Diệp Quân, hơi áy náy.
Diệp Quân kìm nén sự khiếp sợ trong lòng, tò mò hỏi: “Sức mạnh của cô là gì vậy?”
Cô gái khẽ lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Quân cau mày.
Cô gái quay đầu nhìn về phía hải vực bao la phía xa, ánh mắt dần trở nên mông lung.
Không có bất kỳ ký ức nào, trống rỗng.
Điều này khiến cô ta cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa.
Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Cô đừng suy nghĩ nhiều nữa, trí nhớ của cô chắc là đã bị phong ấn bởi một loại sức mạnh đặc biệt nào đó. Đến lúc đó, ta dẫn cô đi gặp người đã từng bảo vệ cô trước kia, đối phương có lẽ sẽ biết lai lịch của cô, chỉ cần biết được lai lịch của cô, khôi phục trí nhớ cũng không phải việc gì khó khăn”.
Cô gái khẽ gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân nhìn cô gái một cái, sau đó xoay người rời đi.
Cô gái nhìn xuống cánh tay của mình, trên cánh tay của cô ta, dấu ấn bí ẩn tỏa ra ánh sáng vàng nhạt.
. . .
Diệp Quân cũng không rời khỏi Tiểu Tháp, bây giờ hắn phải đợi Ngao Thiên Thiên đột phá, đối mặt với những vị thần linh kia, hắn không thể lơ là được.
Những vị thần linh kia đều là cường giả cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa, hắn còn chưa biết thần tính của đối phương đã đạt đến trình độ nào, vì vậy, hắn không dám khinh suất, coi thường kẻ địch.
Diệp Quân tìm một mảnh đất bằng phẳng, hắn khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi nhắm mắt lại, tĩnh tâm.
Tu luyện.