Chương 2284
Xuất hiện trong tầm nhìn của Diệp Quân là một người phụ nữ trong chiếc váy màu xám tro ôm sát người, eo buộc đai ngọc, tóc thắt đuôi ngựa, vai gác một thanh cự kiếm màu đen với bề ngang còn dày hơn thân thể bà ta.
Tuy thân thể đối phương trông nhỏ nhắn yểu điệu nhưng lại mang theo khí thế nuốt trọn núi sông, đặc biệt nhất là đôi mắt sáng quắc như lưỡi kiếm, không ai dám nhìn trực diện.
Đó là một kiếm tu!
Diệp Quân nghĩ nát đầu cũng không ngờ người vừa ra tay lại là một kiếm tu, lại còn có sức mạnh cao đến vậy.
Từ đầu cho đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một kiếm tu!
Bà ta cũng đang quan sát hắn với đôi mắt tỏa ra uy hiếp vô hình.
Diệp Quân vung tay gọi Thánh kiếm Hiên Viên quay về, nào ngờ kiếm vừa vào tay đã mang theo một thứ sức mạnh khổng lồ đẩy hắn bay tít đi vạn trượng.
Toàn bộ cánh tay phải của hắn cũng vỡ nát, có thể nhìn thấy xương trắng hếu bên trong.
Sức mạnh đáng sợ vậy?!
Một tia nặng nề lóe lên, Diệp Quân không khỏi nheo mắt lại.
Hắn và Ngao Thiên Thiên đang ở trong trạng thái dung hợp, cùng dùng chung lớp phòng ngự, ấy vậy mà sức mạnh còn sót lại sau khi đánh bay Thánh kiếm Hiên Viên của đối phương lại có thể khiến hắn bị thương!
Đúng lúc này, nữ kiếm tu kia tung người nhảy lên, thoắt cái đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân, thanh kiếm trong tay ầm ầm bổ xuống.
Diệp Quân nhìn đường kiếm lao tới mà cảm thấy không khác gì trời đang sập, cả người hít thở không thông.
Là kiếm thế!
Hắn không khỏi rúng động từ tận đáy lòng. Cả đời này hắn chưa từng cảm nhận kiếm thế nào dữ dội đến mức này, đến mức khiến hắn nảy ra suy nghĩ không dám chống cự.
Nhưng nó chỉ thoáng qua rồi bay đi mất, thay vào là chiến ý ngút trời.
Ý niệm đã sinh, Diệp Quân rút kiếm chém ra.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.
Hai nghìn nhát, chồng bốn lần!
Thánh kiếm Hiên Viên chấn động kịch liệt, bùng nổ ra một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Hai bên tấn công trực diện!
Mũi kiếm đụng lưỡi đao!
Ruỳnh!
Một tiếng nổ rền vang như sấm vọng khắp tứ phía khi sóng xung kích hùng hậu bùng nổ, lan tràn bốn phía khiến những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cũng phải lùi lại mấy trăm nghìn trượng.
Sự khủng khiếp của nó khiến ai nấy đều phải hốt hoảng.
Đệ Nhất Phong – giờ đây chỉ còn lại linh hồn – cũng kinh hoàng không thôi, bèn nhíu mày nhìn người phụ nữ áo xám kia.
Ông ta không biết đây là ai!
Bên kia, Diệp Quân cũng bị đẩy lui đi mười vạn trượng. Khi dừng lại, hắn cảm thấy thân thể mình như sắp tan ra thành từng mảnh, nội tạng chấn động không ngừng, toàn thân rỉ máu tanh tách.
Chỉ một chiêu mà đã khiến hắn trọng thương như thế này.
Khi nhìn lên, hắn chỉ thấy nữ kiếm tu kia vẫn mang gương mặt bình thản như nước, trên người không hề có thương tích.