Chương 2246
Mấy trăm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả… có gì đáng sợ?
Diệp Quân bất chợt phá ra cười lớn.
Uỳnh!
Kiếm quang vàng rực phóng ra từ cơ thể hắn, đâm xuyên màn trời.
Thánh kiếm Hiên Viên!
Hắn vung tay gọi nó trở lại, cảm nhận được huyết mạch Viêm Hoàng sôi trào trong cơ thể. Hàng loạt tia sáng vàng tuôn ra từ người hắn, khí tức kiếm đạo hùng hậu hòa cùng với khí tức huyết mạch, nghiền nát đất trời.
Người dẫn đầu bên kia nheo mắt lại, ra lệnh: “Giết!”
Những người khác đang toan ra tay thì thấy một luồng khí tức khổng lồ phóng ra từ cơ thể Diệp Quân, sau đó là tiếng rồng ngâm vang tinh hà.
Ầm!
Trước mắt họ, một con Thiên Long dài đến mấy vạn trượng trườn ra từ trong cơ thể Diệp Quân, cuộn mình thành một vòng rồi nghểnh cổ rít lên từng đợt đập vỡ tinh hà.
Sau đó nó biến thành một tia sáng vàng chui vào người Diệp Quân.
Dung hợp!
Uỳnh!
Chỉ trong phút chốc, cảnh giới của hắn bay vọt lên Mệnh Vận Đại Đế, khí tức cũng không ngừng tăng vọt.
Sau những tiếng vang lớn, Diệp Quân liên tục lùi lại mấy trăm nghìn trượng, khi hắn dừng lại, một thanh trường thương màu đen đột nhiên mang theo sức mạnh cường đại như có thể huỷ diệt vũ trụ tinh hà đánh tới.
Hoàn toàn không có hắn thời gian nghỉ xả hơi!
Diệp Quân chợt ngẩng đầu, rút kiếm chém một phát.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!
Lần này một nghìn hai trăm tia kiếm chồng chất lên nhau, chẳng những thế mà hắn còn thi triển liên tục tận ba lần.
Ầm!
Trường thương vỡ tan tành, chủ nhân của trường thương cũng thoáng chốc bị một lực lượng kiếm đạo mạnh mẽ tiêu diệt.
Giết chết trong nháy mắt!
Mà lực lượng chiêu kiếm kia bộc phát cũng khiến một đám cao thủ liên tục lùi lại mấy chục nghìn trượng!
Lúc này, cuối cùng Diệp Quân cũng có chút cơ hội để thở.
Lúc này quanh người Diệp Quân có một áo giáp màu vàng nhạt bao phủ, áo giáp này do những cái vảy màu vàng nhạt sáng bóng tạo thành, rất chói mắt.
Giáp thần Thiên Long!
Đây là Ngao Thiên Thiên biến thân thể thành giáp, bảo vệ cho hắn.
Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, sau đó nói: “Thiên Thiên…”
Ngao Thiên Thiên đáp: “Ta không sao”.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, tay phải của hắn nắm chặt Thánh kiếm Hiên Viên trong tay, trên người tản ra những tia kiếm ý mạnh mẽ.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu phía xa gằn giọng nói: “Giết!”