Chương 2231
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đợi sau khi Dạ Quân giải quyết xong chuyện nội bộ của đế quốc Vĩnh Dạ, ta sẽ bảo bọn họ kích hoạt trận pháp Vĩnh Dạ, sau đó dẫn theo quân đoàn Vĩnh Dạ rời đi. Dù sao, chiến trường cũng không thể ở đây, nếu không, sẽ gây ra tổn thất quá lớn cho đế quốc Vĩnh Dạ”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ!”
Vừa nói, hắn vừa nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo: “Chúng ta còn bao nhiêu thời gian?”
Chủ nhân bút Đại Đạo trầm mặc một lát, nói: “Còn phải xem tộc Đệ Nhất khi nào tới”.
Diệp Quân nhíu mày: “Tộc Đệ Nhất ư?”
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc: “Ta đã phái người thông báo cho đám người Từ Nhu ở Chân vũ trụ, bảo bọn họ lập tức cử cường giả đến đây…”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, nói cho ta biết về tộc Đệ Nhất đi!”
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Tộc Đệ Nhất này đến từ hơn năm mươi tỷ năm về trước. Lúc đó chủng tộc này là chủng tộc mạnh nhất trong thời đại đó, vô địch đến mức cô độc. Sau đó, tộc trưởng của họ muốn vượt qua Đại Đạo, có được cuộc sống bất tử nên đã làm ra một việc mất hết nhân tín. Ông ta dẫn theo một số cường giả hàng đầu trong tộc, bắt đầu điên cuồng nuốt chửng huyết mạch và tu vi của người trong tộc, mục đích để phá bỏ xiềng xích cuối cùng của bản thân… ”
Diệp Quân hỏi: “Thành công rồi à?”
Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: “Thất bại”.
Diệp Quân sửng sốt.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Mặc dù thất bại, nhưng bảy người họ đã có được sức mạnh của cả tộc, thực lực và tu vi cũng tăng lên rất rất nhiều. Mà bây giờ xem ra, tuổi thọ của họ có lẽ cũng sắp cạn kiệt rồi…”
Diệp Quân đột nhiên hỏi: “Tiền bối, ông bất tử sao?”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Cậu đoán xem”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cho dù không phải trường sinh bất tử, thì có lẽ tuổi thọ của ông cũng không ít đúng không?”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha ha, không trả lời vấn đề này, mà nói: “Nếu như khai chiến toàn diện, thực lực hiện giờ của chúng ta vẫn thua xa bọn họ…”
Nói đến đây, ông ta lắc đầu: “Nếu có thêm thời gian thì tốt, hoặc là…”
Vừa nói, ông ta vừa liếc nhìn Dạ Nam Tình vừa bước ra khỏi căn phòng, trong lòng lại thở dài, nếu cô gái này chịu giúp đỡ thì có thể kéo dài thêm chút thời gian, nhưng xem ra hai người họ vẫn chưa hòa hợp.
Ở dưới cửa, Dạ Nam Tình ngẩng đầu liếc nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt bình tĩnh như nước, không chút gợn sóng.
Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Ta phải rời khỏi đây một thời gian, khoảng ba đến năm ngày, trong thời gian này, cậu phải cẩn thận một chút!”
Diệp Quân hơi hiếu kỳ: “Tiền bối, ông muốn đi đâu?”
Chủ nhân bút Đại Đạo hơi híp mắt: “Triệu tập thuộc hạ cũ, làm việc cùng bọn họ!”
Diệp Quân lập tức vui mừng khôn xiết.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Hãy nhớ những gì cậu đã hứa với ta, thiết lập một trật tự mới, nếu cậu dám lừa ta, ta có trở thành quỷ cũng không bao giờ bỏ qua cho cậu”.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tiền bối yên tâm, người nhà họ Dương ta tuyệt đối sẽ không lừa gạt…”
Nói đến đây, nhìn thấy sắc mặt lạnh tanh và ánh mắt không mấy thiện cảm của chủ nhân bút Đại Đạo, hắn lập tức dừng lại.