Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1847




Chương 1847

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Vì chuyện của gia đình nên cô mới ra ngoài thuê chung nhà với Uyển Du?”

Tô Tử gật đầu: “Tôi không thích ở đây”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Cô có thể đưa tôi về căn chung cư đó không?”

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Tôi cũng phải về mà”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Cô cũng về hả?”

Tô Tử gật đầu.

Diệp Quân do dự rồi nói: “Tình cảnh hiện giờ của cô khá nguy hiểm, ở đây sẽ tốt hơn”.

Tô Tử bỗng nói: “Tôi mời anh làm vệ sĩ cho tôi, thế nào?”

Diệp Quân sửng sốt: “Vệ sĩ?”

Tô Tử gật đầu: “Anh vẫn phải đến câu lạc bộ Vô Biên đúng chứ?”

Diệp Quân gật đầu.

Hắn nhất định phải tự mình đi xem thử, chỉ cần câu lạc bộ Vô Biên là do Vô Biên Chủ mở thật thì hắn chắc chắn có thể tra được một ít manh mối, Tô Tử cười nói: “Anh có biết cần bao nhiêu tiền mới có thể trở thành khách VIP của câu lạc bộ Vô Biên không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Tô Tử đưa một ngón tay lên: “Một năm ít nhất phải tốn hai triệu tệ Hoa Hạ”.

Diệp Quân nói: “Cô nên đưa hai ngón tay chứ”.

Tô Tử khẽ cười, sau đó nói tiếp: “Đây mới là khách VIP thông thường thôi, muốn trở thành khách VIP cao cấp thì một năm ít nhất phải tiêu tốn vào chỗ đó hàng trăm triệu tệ mới được”.

Hàng trăm triệu!

Diệp Quân im lặng.

Tô Tử cười nói: “Anh làm vệ sĩ cho tôi, một tháng tôi trả cho anh ba mươi ngàn tệ Hoa Hạ, anh thấy sao?”

Ba mươi ngàn!

Diệp Quân suy nghĩ một chốc mới gật đầu: “Được”.

Tô Tử mỉm cười, sau đó lấy ba mươi ngàn tệ Hoa Hạ ra đưa cho Diệp Quân: “Tôi trả trước cho anh một tháng lương”.

Diệp Quân do dự, sau đó nhận tiền: “Ừ”.

Tô Tử cười nói: “Nhận tiền rồi thì không được phép hối hận”.

Diệp Quân gật đầu: “Không hối hận”.

Tô Tử mỉm cười: “Đi thôi”.

Nói xong, cô ấy lái xe chở Diệp Quân về khu dân cư Tử Quận.

Trong căn hộ.

Vừa mở cửa ra, Diệp Quân đã nhìn thấy Mộc Uyển Du, lúc này Mộc Uyển Du đang mặc một bộ váy ngủ hai dây, trước ngực để lộ ra một vùng tuyết trắng lớn, bên dưới không mặc gì.

Ba người đều sửng sốt.

Mộc Uyển Du “A” một tiếng rồi xoay người chạy về phòng mình.

Diệp Quân cũng hơi lúng túng.

Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Anh nhìn thấy gì chưa?”