Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1641




Chương 1641

Hôm nay Ngao Thiên Thiên mặc một chiếc váy trắng đơn giản, rất sạch sẽ, mái tóc dài đến ngang hông, dáng người yêu kiều, mặc dù chỉ là bóng lưng nhưng vẫn đủ để khiến vô số đàn ông say đắm.

Trên đỉnh đầu cô ta có hai cái sừng rồng nho nhỏ, rất đáng yêu.

Ngao Thiên Thiên đứng quay lưng lại với Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên trước mặt, vẻ mặt phức tạp, im lặng một lúc hắn mới bước đến sau lưng Ngao Thiên Thiên, khẽ nói: “Thiên Thiên”.

Ngao Thiên Thiên lạnh lùng nói: “Viện trưởng có chuyện gì sao?”

Viện trưởng!

Diệp Quân sửng sốt, hắn không ngờ lúc gặp lại hai người bỗng trở nên xa lạ như thế.

Rời đi?

Diệp Quân bỗng bước đến trước mặt Ngao Thiên Thiên, khuôn mặt cô ta không cảm xúc, ánh mắt lạnh như băng.

Hai người nhìn nhau, họ xa lạ với nhau như chưa từng quen biết.

Trong lòng Diệp Quân có rất nhiều lời muốn nói nhưng lúc này hắn lại không nói được gì, cũng không biết nên nói thế nào.

Thấy Diệp Quân không nói gì, Ngao Thiên Thiên xoay người đi, lạnh giọng nói: “Diệp viện trưởng, ta phải tu luyện rồi”.

Nói rồi cô ta đi về phía đằng xa.

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng kéo Ngao Thiên Thiên lại, cô ta run lên, quay đầu lại nhìn Diệp Quân trước mặt: “Diệp viện trưởng, nam nữ thụ thụ bất thân, mong huynh tự trọng”.

Diệp Quân tiến đến trước một bước, khẽ nói: “Ta và muội sống chết có nhau, linh hồn dung hợp với nhau, tâm ý tương thông, đã vượt hơn cả tình cảm nam nữ…”

Nghe Diệp Quân nói thế, từng hình ảnh trong quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí của Ngao Thiên Thiên, nghĩ đến chuyện trong quá khứ nước mắt cô ta chợt rơi xuống: “Nếu ta có thể gặp huynh sớm hơn thì tốt biết bao! Ta không trách huynh, chỉ trách định mệnh trớ trêu, để ta gặp huynh, lại để ta thích huynh…”

Nói rồi cô ta xoay người chạy như bay ra ngoài.

Bên ngoài điện.

Tộc trưởng tộc Thiên Long bước đến trước mặt Ngao Thiên Thiên, nhìn Ngao Thiên Thiên giàn giụa nước mắt, lão đau lòng nói: “Thiên Thiên”.

Ngao Thiên Thiên lắc đầu, sau đó biến thành tia sáng bay đi.

Lúc này Diệp Quân bước ra.

Tộc trưởng tộc Thiên Long nhìn Diệp Quân, đè nén xúc động muốn ra tay đánh người.

Mẹ nó!

Con gái ông đây chết bao nhiêu lần vì ngươi, bây giờ lại rơi vào kết cục này, đúng là bắt nạt người ta quá đáng. Nếu tên này không phải là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, không phải là vua của vũ trụ Quan Huyên thì lão sẽ nuốt sống tên không có mắt nhìn này.

Tộc trưởng tộc Thiên Long nổi giận, rồi thấp giọng thở dài: “Diệp viện trưởng, Thiên Thiên đã chết bao lần vì ngươi, nó không tốt chỗ nào chứ? Nó… thật sự rất thích ngươi… thôi vậy. Là do tộc Thiên Long bọn ta không thể trèo cao, xin viện trưởng đừng đến trêu chọc nó nữa”.

Nói rồi lão xoay người bỏ đi.

Diệp Quân đứng đó hồi lâu rồi cũng xoay người đi.