Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1628




Chương 1628

Người phụ nữ áo bào trắng nhìn Diệp Quân: “Con có chắc không?”

Diệp Quân lại gật đầu xác nhận: “Chắc ạ”.

Người phụ nữ áo bào trắng trầm ngâm một lúc rồi gật đầu: “Cũng được”.

Diệp Quân lại nhìn về phía Huyền Đế, Huyền Đế cười lớn: “Các vị, nếu lát ta đây thua trận thì cũng xin chớ ra tay, ai xen vào, ta không chỉ không cảm kích mà còn coi kẻ đó là kẻ địch, thù không đội trời chung”.

Nghe vậy, ông lão mặc áo đạo sĩ cùng đám Mệnh Vận Đại Đế đều lùi qua một bên.

Người phụ nữ áo bào trắng cùng với người phụ nữ váy trắng cũng lui ra sau vạn trượng.

Người phụ nữ áo bào trắng nhìn Diệp Quân đứng phía xa xa, khẽ nói: “Tên nhóc này cũng cao ngạo ghê đấy”.

Người phụ nữ váy trắng cũng nhìn về phía đó, đáy mắt toát lên nỗi lo lắng, đối với thực lực của Diệp Quân hiện giờ, bà ấy cũng không được rõ, bởi vì đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt, nhưng sau cùng, bà ấy vẫn lựa chọn gửi niềm tin vào Diệp Quân.

Thiếu niên đó, ánh mắt luôn tràn đầy sự tự tin.

Xa xa, Huyền Đế nhìn Diệp Quân, cười nói: “Dám lấy cảnh giới Chí Tiên để khiêu khích Mệnh Vận Đại Đế, không thể không tán thưởng ngươi một câu, rất dũng cảm, khí phách bậc này, dù ở thời đại chúng ta cũng không có nhiều. Ngươi yên tâm, ta đây không định ỷ lớn hiếp nhỏ”.

Nói đoạn, ông ta xòe tay, nhẹ nhàng đè xuống, nháy mắt, cảnh giới của ông ta đã từ Mệnh Vận Đại Đế bị đè xuống cảnh giới Chí Tiên.

Thấy thế, ông lão mặc áo đạo sĩ lập tức nhíu mày, vốn muốn nói gì nhưng cuối cùng vẫn quyết định giữ im lặng.

Thiếu niên kia dám lấy cảnh giới Chí Tiên để khiêu chiến Mệnh Vận Đại Đế, nếu là bên phía Vĩnh Sinh Giới thực sự làm ra hành vi ỷ lớn hiếp nhỏ thì thật quá mất mặt và hẹp hòi.

Hơn nữa, Huyền Đế cũng có ngạo khí của mình, dẫu sao, để đạt tới cảnh giới Mệnh Vận Đại Đế này, tất cũng phải từng là bậc thiên tài trong giới thiên tài, yêu nghiệt giữa những yêu nghiệt, nay bị người ta khiêu chiến vượt mấy cảnh giới, với tính khí cao ngạo của ông ta, sao có thể chấp nhận?

Sau khi áp cảnh giới xuống, Huyền Đế cười nói với Diệp Quân: “Bắt đầu đi”.

Diệp Quân nhìn Huyền Đế: “Xin được chỉ giáo”.

Dứt lời, hắn đã biến mất khỏi chỗ đứng.

Vèo!

Một luồng kiếm quang xé rách thời không, vọt qua.

Xa xa, Huyền Đế cười lớn một tiếng, xông lên phía trước, vung tay chém một thương.

Một thương đánh ra như rồng như hổ, tinh hà cũng phải sôi trào.

Tuy cảnh giới đã bị áp xuống nhưng khí thế phát ra trên người ông ta vẫn không hề suy chuyển, đặc biệt là phong thái cường thế không chỉ không giảm chút nào mà còn mạnh hơn trước.

Hai người lần đầu thử sức đã lựa chọn đối chiến trực diện.

Khi thương và kiếm va vào nhau, một luồng kiếm quang cùng với thương mang bùng nổ trước mặt hai người, hai luồng sức mạnh bùng ra, đẩy hai người chấn động đến mức phải lùi lại phía sau, nhưng khi Huyền Đế vừa lùi bước, tay phải đã nhấc thương ném về phía Diệp Quân.

Vèo!

Trường thương mang theo sức mạnh cực lớn xé rách không trung lao đi, những nơi nó lướt qua, thời không bị xé toạc, khí thế cực kì khủng bố.

Tốc độ của thanh trường thương này cực nhanh, nháy mắt đã phóng tới trước mặt Diệp Quân.