Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1413




Chương 1413

Tần Quan cười: “Ông ấy dám không đến!”

Diệp Quân bật cười lớn.

Một lát sau Tần Quan rời đi, thời gian ba ngày là rất ngắn, vì thế bây giờ bà phải chuẩn bị ngay.

Con trai thành thân!

Đương nhiên hôn lễ phải tổ chức thật lớn mới được!

Hơn nữa còn phải cực kỳ lớn!

Trong điện, Diệp Quân xòe tay nhìn kiếm Hành Đạo, khẽ nói: “Chắc chắn ông nội sẽ đến, nhưng còn cô cô… Tháp gia, ngươi nghĩ cô cô có đến không?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc mới đáp: “Ngươi có thể mời bà ấy”.

Diệp Quân do dự, nhìn kiếm Hành Đạo trong tay: “Cô cô, con sắp thành thân rồi, người tới dự được không?”

Không có phản ứng.

Diệp Quân hơi thất vọng.

Lúc này kiếm Hành Đạo khẽ rung lên.

Thấy thế, trên mặt Diệp Quân hiện lên ý cười, hắn khá mong chờ cô cô, ông nội và cha tới dự hôn lễ của mình.

Chuyện ba ngày sau Diệp Quân thành thân lập tức lan khắp chư thiên vạn giới và các vũ trụ lớn.

Diệp Quân bây giờ còn nổi tiếng hơn phụ thân, dù sao hắn cũng là Vương của vũ trụ Quan Huyên, hơn nữa không lâu trước đó còn đánh với Chân vũ trụ một trận!

Sát phạt vào Chân vũ trụ, toàn thân rút lui!

Chỉ có thể nói là quá ngầu!

Hơn nữa gần đây còn đánh nhau với tộc Bác Thiên, quan trọng nhất là còn giành chiến thắng!

Vô cùng dũng mãnh!

Bác Thiên Giới.

Sau khi cường giả của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ rút lui hết, cường giả của Bác Thiên Giới lại bước ra từ biên giới.

Mà lúc này, sau khi bị vũ trụ Quan Huyên tàn sát, Bác Thiên Giới đã chỉ còn lại một mớ hỗn độn.

Nét mặt các cường giả của tộc Bác Thiên đều vô cùng khó coi.

Thật sự vô cùng nhục nhã!

Bác Thiên Đạo dẫn đầu ánh mắt cực kỳ lạnh, không biết ông ta đang nghĩ gì.

Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện, ông ta cúi đầu thật sâu trước Bác Thiên Đạo rồi nói: “Tộc trưởng, vừa có tin nói ba ngày sau Diệp Quân sẽ thành thân!”

Bác Thiên Đạo nhíu mày, ngạc nhiên hỏi lại: “Thành thân?”

Ông lão gật đầu: “Đúng thế”.

Bác Thiên Đạo hỏi: “Ở đâu?”

Ông lão đáp: “Ở Nam Châu!”

Bác Thiên Đạo cau mày: “Không phải ở chiến trường Hư Chân à?”

Ông lão lắc đầu: “Không ạ”.