Cánh anh đào tung bay, cả 2 im lặng nhìn nhau. Giữa rừng hoa hồng tươi, hai con người cứ như vậy đứng, khí chất cao ngạo lạnh lùng toát ra từ tận xương tủy nhưng lại hài hòa với khung cảnh lãng mạn nơi đây. Trong mắt họ, dường như chỉ có đối phương.
Khóe miệng Shun cong lên thành nụ cười nhẹ, yêu diễm mê hồ tựa như đóa anh túc, đầy độc dược nhưng vẫn làm kẻ khác say mê. Trong tích tắc, cậu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Sakura, cũng là phía sau lưng Dạ. Cúi người hôn nhẹ lên bàn tay cô, cậu nói:
-Thật vinh hạnh cho tôi khi được đại tiểu thư nhà Sammon nhớ mặt. Tôi là Shun Kazumi.
Shun Kazumi? Đại thiếu gia nhà Kazumi, thủ lĩnh Thanh Long, người điều khiển gió mạnh nhất trong lịch sử dòng họ Kazumi?… Hàng loạt thông tin về Shun hiện lên trong đầu Sakura. Cô đã sớm nghe về cậu, cũng biết cậu là người có tài nhưng không ngờ lại giỏi đến vậy. Cong cong cánh môi anh đào, Sakura dường như đang suy tính gì đó.
Dạ rất kinh ngạc khi bị Shun vượt qua nhẹ nhàng như vậy. Cô rõ ràng cảm nhận được cậu ta nhưng không phản ứng kịp, người này... Quay người, trái tim Dạ khẽ run lên. Tại sao, tại sao lại là ánh mắt đó, ánh mắt mà cô không muốn nhìn thấy ở tiểu thư nhất? Tại sao nó giống hệt 12 năm trước, khi lần đầu tiểu thư gặp người đó? Dạ hơi run rẩy. 12 năm trước-nó là khởi đầu cho 1 chuỗi bi kịch mà cô không bao giờ muốn lặp lại.
Sau lần ở rừng anh đào, nhóm Sakura trở nên thân thiết với bọn Shun hơn, thậm chí các cô còn có thể thoải mái lên sân thượng-điều chưa từng xảy ra trước đó. Sako mỗi lần gặp nhau đều ôm chầm lấy Hydron, lôi cậu nhóc đi khắp nơi cứ như thể 2 đứa con nít tiểu học vậy (Sako bị cuồng mấy thứ đáng yêu và Hydron là một trong số đó). Ám không còn ẩn thân nữa, thực ra, cậu “trên danh nghĩa” cũng là học sinh trường này. Ám xuất hiện, Dạ bỗng có thêm người để cùng luyện tập. Trong giờ nghỉ trưa, hồ nước bên rừng anh đào thương hay xuất hiện 2 bóng người liên tục tấn công nhau bằng tốc độ kinh khủng. Ngoài ra, Dạ còn phát hiện cô và Ám có chung một chủng tộc. Cũng vì chuyện này, 2 người quyết định trao đổi tên thật của họ. Đây là việc mà cả hai thậm chí còn giữ bí mật với cả chủ nhân của mình. Cứ như thế, tin đồn bay tán loạn khắp nơi, bắt đầu từ cặp Sako-Hydron, sau đó mấy người kia cũng bị vạ lây theo.
Và tất nhiên, đám tin đồn cũng đem tới một số việc phiền toái.
Một hôm, trên sân thượng, Takami đột nhiên thông báo:
-Hôm qua, có mấy đứa con gái tìm đến đai tỷ của trường. Hình như có liên quan đến mấy cậu.
-Ờ, rồi sao?-Sakura chẳng mấy quan tâm.
-Đai tỷ của trường tuy thuộc nhóm Thanh Long nhưng chưa có ai thực sự chi phối được cô ta. Tuy không mạnh bằng 4 thủ lĩnh nhưng cũng là người có tiếng nói trong trường, hơn nữa, cô ta còn có thần lực giống chúng ta.-Takami đầu đầy vạch đen (là cái mặt này nè ==||||), có cần hời hợt đến vậy không?
Trước giờ ăn trưa khoảng chừng 1 tiếng, cả 8 người rời khỏi sân thượng (nhập hôi trốn học với nhau hết rồi). Cảm nhận được có người núp ở gần, Sakura kêu nhóm Shun ở lại một chút rồi lôi đám bạn đi xuống. Vừa đặt chân ra khỏi cầu thang thì…
Ào một tiếng, mấy thùng nước lau nhà đều đồng loạt đổ về phía các cô. Sako phản ứng ngay, lập tức điều khiển dòng nước đổ xuống đất. Đám con gái tóc xanh mỏ đỏ lập tức chui ra bao vây các cô, đứa nào cũng bị shock trước “màn biểu diễn” của Sako. Đứa tô son lòe loẹt nhất đám cố nén sợ, tiến lên nói:
-Bọn kia, mau đi theo tao! Đại tỷ muốn gặp chúng mày. Hừ, cái lũ xấu xí bọn mày cũng dám quyến rũ những người đứng đầu của Thanh Long sao? (Lưu ý, vì bị bịt miệng nên chỉ lớp 11A biết Sakura và Nokoru là chị em thôi. Bọn này mà biết thì có cho ăn gan hổ cũng không dám làm mấy trò này.)
Sako nhíu mày, định dạy cho mấy con ả 1 bài học thì bị Nari giữ lại. 2 người trao đổi gì đó rồi đồng loạt nhìn về phía Sakura. Sakura gật đầu, cô hiểu rất rõ 2 cô bạn của mình, họ sẽ không để cô xảy ra nguy hiểm dù chỉ có 0.1% khả năng.
Đám “yêu nữ” dẫn các cô đến vườn hoa. Trên ghế đá, một cô gái đang chăm chú đọc sách, đọc đến say sưa như không đoái hoài gì đến vạn vật xung quanh.Nhưng khi con nhỏ vênh váo ban nãy tới gần, cây bút bên cạnh được cô gái tung lên, bắt rất điệu nghệ và dí sát đầu bút vào cổ con ả. Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vòng 3 giây mà cô gái còn chẳng buồn rời mắt khỏi quyển sách. Lắp bắp mãi, con nhỏ đó mới nói được:
-Thưa… thưa chị, bọn nó đến rôi.
Ngay lập tức, quyển sách biến mất như chưa từng tồn tại, cô gái lao thẳng về phía Sakura làm mọi người xung quanh còn tưởng 2 người có thâm cừu đại hận gì. 15m… 10m… 5m…Khi cả 2 chỉ còn cách nhau khoảng 50cm, cô gái bị Nari túm cổ nhấc lên.
-Rin, sao cậu dám cho đàn em bắt bọn này.
Đại tỷ của trường- Kamai Rin là 1 cô nhóc 17 tuổi, sở hữu khuôn mặt thánh thiện giống thiên thần và mái tóc vàng ngang vai làm người ta khó nhìn ra quốc tịch. Cô và anh trai vốn là người nhà Kamai (một dòng họ dưới quyền nhà Arusa) nhưng vì cuộc hôn nhân không được sự đồng thuận từ gia đình của bố mẹ mà cả nhà cô phải sống ở nơi hẻo lánh. Sakura vô tình tìm được anh em cô sau khi ngôi làng nơi cô ở bị tàn phá bởi chiến tranh. Bình thường, Rin luôn trầm tĩnh nhưng cứ mỗi lần gặp Sakura là hóa thành Sako thứ hai luôn.
-Nari, cậu nói gì thế? Tớ làm gì có đàn em nào.-Rin tỏ vẻ ngây thơ vô tội, cô thật sự không biết gì a.-Tớ nhớ có mấy đứa kể chuyện các cậu cho tớ nghe, sau đó tớ chỉ bảo muốn gặp các cậu thôi. Còn lại tớ hoàn toàn không liên quan nha!
Khóe miệng Nari và Sako hơi co quắp, còn đầu Sakura và Dạ thì hiện lên mấy cái vạch đen. Rin luôn là như vậy, bản thân làm gì cũng chẳng thèm quan tâm. Chắc lại mải đọc sách quá nên đồng ý bừa cái gì rồi.
-Vậy-Sako chỉ vào đám “yêu nữ” đang rơi vào trạng thái chết lâm sàng-tớ xử bọn kia được không? Ban nãy tụi nó xúc phạm bọn tớ.
-Chắc chắn rồi, các cậu cứ tự nhiên.-Rin cười rực rỡ.
-----------------------------------------
Lời tác giả: Mình không làm giới thiệu nhân vật nữa đâu, ngại viết lăm :3. Có gì mọi người đọc ngay trong truyện ấy.