Hậu Duệ Của Thần

Chương 5: Lại gặp nhau rồi, mà…Cậu là ai?




  Sân thượng, tòa nhà Thanh Long

  Đây là nơi yêu thích của trưởng nhóm Thanh Long, ngoài các thành viên có tiếng tăm trong nhóm ra thì không ai được phép vào nơi này (ngoại trừ nhóm trung lập ra nhé). Hiện giờ, thủ lĩnh đang nghe đám đàn em trình bày mọi việc.

  -Tóm lại, có mấy người mới vào trường đứng ở phe trung lập và mấy đứa muốn xử lý chứ gì.

  -Dạ vâng! Em đảm bảo bọn nó sẽ không tồn tại quá 3 ngày.

  Tên đàn em cúi đầu tránh ánh mắt sắc bén của thủ lĩnh. Thủ lĩnh rất đẹp, đẹp đến mê đảo cả nam lẫn nữ nhưng lại lạnh lùng làm người ta sợ hãi. Mà không chỉ riêng thủ lĩnh, 4 người đứng đầu Thanh Long đều là mỹ nam hiếm có.

  -Vậy…

  -KHÔNG ĐƯỢC!!!!!!

  Chưa để thủ lĩnh kịp nói gì, Nokoru đã tông thẳng cửa sân thượng, trưng ra bộ mặt đẹp trai với…cục u to tướng trên đầu và khuôn mặt đầy hình vẽ nhăng nhít, hét toáng lên làm mấy con chim đậu trên tay thủ lĩnh giật mình bay đi.

  -Khụ…khụ…Hahahaha…Trời đất ơi, Nokoru, cậu ngủ dậy đã soi gương chưa?-Cậu nhóc tóc xanh lá nãy giờ chỉ mải cho chim ăn cười lăn ra đất.

  -Hahahaha…Nokoru, ai dám to gan với cậu vậy?-Lần này đến lượt anh chàng mắt màu hổ phách ban nãy chăm chú ngắm cảnh hỏi.

  -Hả? Mấy cậu nói gì cơ?-Nokoru nhanh chóng cầm lấy chiếc gương từ tay tên bạn mình-Oh my god, chuyện gì xảy ra với khuôn mặt đẹp trai của tôi thế này???????????

  Hiện lên trước mắt cậu là một khuôn mặt buồn cười đến không thể buồn cười hơn. Hai mắt được tô đậm lên đúng kiểu gấu trúc, bên dưới mắt là dòng chữ  “precious animal”(động vật quý hiếm). Má cậu được trang trí đủ loại màu sắc, rực rỡ như lọt vào vườn hoa nhưng ngự trên mặt cậu thì quái dị đến không từ nào diễn tả nổi. Cổ áo mở rộng, để lộ lồng ngực rắn chắc mà cậu luôn tự hào nay lại chiễm chệ dòng chữ “Come here and I’ll give you a kiss”. Thảo nào ban nãy bọn con gái cứ cố tình đi đến thật gần cậu. Đây chắc chắn là tác phẩm của Sako chứ không ai khác.

  -SAKOOOO, CẬU CHẾT VỚI TÔI!!!!!!!!!!!!!!!!!!-Nokoru phẫn nộ hét lên, tiếng hét vang vọng đến chỗ “ai đó” đang ngồi thưởng thức bữa trưa.

  -Sako, em chơi ác quá!-Sakura lắc đầu ngán ngẩm.

  -Hì hì, cứ kệ xác cậu ta đi!-Sako lộ ra vẻ mặt vô (số) tội, chớp chớp mắt  nhìn Sakura làm cô đành chịu thua.

  Trong khi đó

  -Sako? Sako là ai mà gan qua vậy ta?- Cậu nhóc tóc xanh chớp mắt hỏi Nokoru.

  -Là 1 trong 4 người mới chuyển tới, và cũng là con nhỏ phá phách nhất.-Nokoru vừa lau mặt vừa nghiến răng nghiến lợi đáp.

  -Cậu có quen biết gì với học sinh mới tới?-Anh chàng mắt hổ phách hỏi.

  -A đúng rồi, chút nữa tớ quên mất! Shun, cậu-tuyệt-đối-không-được-làm-hại-4-người-đó!

  -Tại sao?-Thủ lĩnh, cũng là Shun khẽ nhíu mày.(Có ai thấy tên này quen quen không?)

  -Vì họ là bạn từ nhỏ của tớ, hơn nữa người đứng đầu bọn họ còn là chị gái song sinh của tớ-Sakura Sammon.

  Nghe đến cái tên nay, đáy mắt Shun thoáng hiện chút ngạc nhiên. Trước mắt cậu lại hiện ra cô gái xinh đẹp hôm đấy. Đây là lần đầu tiên cậu có hứng thú với một cô gái, nhưng nó chưa phải là yêu hay thích, chỉ là hứng thú với người ngang ngửa mình thôi.

  -Chị ấy là đại tiểu thư, người thừa kế gia tộc Sammon, là một đại thiên tài về tất cả mọi mặt. Nếu chị ấy chịu đứng về phía chúng ta, Thanh Long chắc chắn sẽ là nhóm mạnh nhất…bla bla…-Nokoru tiếp tục thao thao bất tuyệt về chị mình.

  -Thôi stop, đưa tụi này đi gặp chị ấy đi!-Cậu nhóc tóc xanh chặn lời Nokoru trước khi cậu ta phá hủy màng nhĩ của mọi người.

  -Hydron, cậu làm ơn đừng ngắt lời người khác khi họ đang nói vậy chứ.

  -Nếu không ngắt lời thì đến bao giờ cậu mới im?-Anh chàng mắt hổ phách trêu.

  -Takami, lại đến cậu nữa à? Thế mấy cậu có đi gặp chị ấy không?-Nokoru gắt.

  Cả ba người đều nhìn về phía Shun, mãi đến khi cậu khẽ gật đầu mới lôi nhau chạy vù vù ra ngoài. Vừa đi, Nokoru vừa hỏi hai tên bạn mình xem gần đây có chỗ nào trồng nhiều cây anh đào không.

  Đằng sau tòa nhà Thanh Long

  Cách tòa nhà một đoạn khá xa là hồ nước trong veo hình bán nguyệt nằm yên lặng bên rừng hoa anh đào. Khu vực này, ngoài phe trung lập ra thì chỉ có những người đứng đầu của bốn nhóm kia được bước vào. Sakura đã sớm ăn xong bữa và đang đi dạo trong rừng hoa với Dạ, để lại Nari và Sako ngồi nói chuyện bên bờ hồ. Khi Hydron bước vào, hình ảnh đầu tiên mà cậu nhìn thấy là một cô gái với gương mặt trẻ con rất đáng yêu đang ôm gấu bông. Nụ cười của cô gái ấy rất đẹp, rực rỡ như ánh ban mai, thuần khiết không chút tạp chất làm người ta ngây ngẩn.

  Cảm nhận được có người đến gần, Sako trưng ra nụ cười hoàn toàn khác, môt nụ cười không tới được đáy mắt. Phát hiện điều đó, gương mặt baby của Hydron hiện lên chút thất vọng.

  -SAKOOOOOOOOOOO!!! Cậu dám vẽ bậy lên mặt tớ hả???????

  Nhận ra là Nokoru, Sako tươi cười lém lỉnh và nhanh nhẹn núp sau lưng Nari. Nhưng cô vẫn không cười thật lòng vì biết có người đi sau cậu.

  -Đâu phải lỗi của tớ, là do cậu không phát hiện ra đấy chứ.

  -Lại còn bao biện hả. Hừ, hôm nay tớ tạm tha cho cậu. Mà nee-san của tớ đâu rồi?

  -Sakura vào rừng rồi. Còn đây là…-Nari trả lời rồi liếc nhìn về phía mấy người đứng sau Nokoru.

  -À quên, đây là bạn của tớ. Takami Simon, Hydron Edward và Shun Kazumi.

  Nhìn chàng trai buộc tóc dài đi sau cùng, cả 2 cô gái đều khẽ nhíu mày. Người này, phải mạnh ngang ngửa với Sakura chứ chẳng chơi.

  Nokoru nhanh chóng lôi 2 tên bạn mình ngồi xuống, nhưng Shun lại bỏ vào trong rừng. Cậu không thích ba cái vụ tụ tập cho lắm.

  Đi được một đoạn khá xa, Shun khẽ mở miệng:

  -Ám, cậu có thể ra rồi!

  Lập tức, một “cô gái” xinh đẹp hiện ra trong rừng, khẽ cúi đầu với Shun. Shun gật nhẹ đầu, ra hiệu cho cậu đứng lên và bước vào sâu trong rừng hoa. Rừng anh đào này là của nhà Miller tặng cho trường nên vô cùng đặc biệt. Nó nở hoa quanh năm, lúc nào cũng rực rỡ khoe sắc làm hồng tươi cả một góc trời. Từ vị trí của bốn tòa nhà đều có thể trông thấy nơi này. Chính giữa rừng là một cây anh đào ngàn năm, nơi đẹp nhất trong cả khu rừng.

  Chợt, cậu dừng bước. Bên dưới gốc anh đào ngàn năm, một người con gái đang say sưa thổi sáo. Mỗi lần gió thoảng qua, mái tóc cô lại khẽ tung bay trong gió, màu đỏ tươi của mái tóc hòa cùng màu phấn hồng của cánh hoa làm cô trở nên đẹp một cách yêu dị. Thật khó để biết cô là người hay là thần tiên. Cánh anh đào tung bay, trong gió, người con gái ấy cô đơn đắm chìm vào khúc nhạc, ánh mắt đau thương làm trái tim người ta run rẩy, không tự chủ được mà muốn bảo vệ cô.

  Phát hiện có người đang nhìn mình, Sakura lập tức dừng lại, Dạ đang đứng ở gần đó cũng lập tức chặn trước người cô. Thấy vậy, Ám cũng nhanh chóng tiến lên bảo vệ thiếu gia của mình. Sakura khẽ nhíu mày nhìn người con trai đứng ở trước mặt, không hiểu sao cô thấy cậu rất quen. Dải tóc dài sau lưng cậu theo gió tung bay làm cô nhớ đến người con trai tối hôm đó. Cô mở miệng:

  - Lại gặp nhau rồi, mà…Cậu là ai?

  Giới thiệu nhân vật:

  Shun Kazumi (17 tuổi): Thủ lĩnh nhóm Thanh Long, có mái tóc đen dài và đôi mắt đen sâu thẳm. Cậu rất trầm tĩnh, lạnh lùng và tàn nhẫn, là đại thiếu gia dòng họ Kazumi. Điều khiển gió.

  Ám (16 tuổi): Mang mái tóc bạch kim và đôi huyết đồng, Ám khá giống con gái nhưng cậu thực chất là nam. Là đứa trẻ mồ côi do Shun cứu về, do Shun chỉ dạy và là vệ sĩ của Shun. Tính tình khá trầm. Tên thật và gia thế đều bí ẩn, năng lực không rõ.

  Hydron Edward (17 tuổi): Cậu sở hữu gương mặt baby, tóc xoăn màu lá. Tính tình khá trẻ con nhưng rất đáng yêu, là đại thiếu gia của nhà Edward. Điều khiển đất.



  Takami Simon (17 tuổi): Là con lai Nhật-Pháp, sở hữu đôi mắt màu hổ phách của nhà Simon. Cậu thuộc dạng người đào hoa, là đại thiếu gia nhà Simon. Điều khiển nước.

------------------------------

Lời tác giả: Mọi người đọc xong cho mình ý kiến đi, im hơi lặng tiếng thế này mình tủi thân lắm. TT