-----------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-----------------------------------------------
" Diana, lễ Giáng Sinh vui vẻ !" Ann cười cười nói qua ống nghe " Quà Giáng Sinh con gửi, người thích không ? Hì hì, cũng không tốn bao nhiêu thời gian."
" Dạ, dạ, phải chú ý nghỉ ngơi chứ gì ~ Công việc ở Bộ Phép thuật còn bận rộn hơn, nhưng người cũng phải biết kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi đấy ! Sự tình bên này cứ giao cho con, he he, Annie của người là đứa bé thông minh mà."
" Quà Giáng Sinh hả ? Vậy người nhờ Cor, đem quà của Hermione, Fanny, Luna, Ron, Harry và Jill để vào phòng con đi, còn của những người khác thì cứ ghi tên và quà tặng rồi cất chúng vào kho là được."
" Vâng, vâng, con biết mà, người cũng phải chú ý an toàn đó."
Cúp điện thoại của Diana, Ann lại tiếp tục lấy nguyên lời văn như thế, gọi điện tiếp cho Eren. Còn về Hermione, cô đã gọi đầu tiên rồi, New Delhi và London chênh lệch tầm bốn tiếng rưỡi, sáng sớm bảy giờ London thì bên New Delhi đã là mười một giờ rưỡi trưa. Ann canh chuẩn xác thời gian để gọi, không quá muộn, cũng không quá sớm.
Sân bay Indira Gandhi, Ann và Garavasingh (Người phụ trách tuyến mậu dịch châu Á của gia tộc Roland, có trụ sở tại Ấn Độ) bắt tay nhau, nở nụ cười nói " Ông , không cần tiễn nữa. Tình hình bên Ấn Độ tôi đã nắm rõ rồi, năm ngày sau cuộc họp ở Hong Kong, đến lúc đó hi vọng ông có thể giúp thêm một phần sức."
" Không cần khách khí, cô Roland, đây là việc tôi nên làm, năm ngày sau gặp lại." Garavasingh nói rồi buông lỏng tay ra.
" Hẹn gặp lại."
Trên máy bay từ New Delhi đến Hong Kong, Ann tựa vào hàng ghế thương gia, đùa nghịch đồng vàng Galleon. Chơi một lúc, lại ngó cảnh đêm ngoài cửa sổ, ánh trăng đang chiếu rọi sáng ngời.
Trụ sở gia tộc Roland ở Hong Kong, Trung Quốc, phòng làm việc ở đường Cửu Long.
" Ầy..." Ann từ phòng tắm duỗi người bước ra, Lý Thanh đang ngồi trước bàn làm việc cũng nhanh chóng đứng dậy.
Ann vẫy tay ý bảo không sao, kêu đối phương ngồi xuống.
" Margaret, không sao cả, mau ngồi đi." Ann phẩy đũa phép, rót hai tách trà xanh đặt lên bàn làm việc, cầm lên nhấp một ngụm " Tình hình thế nào ?"
" Người đứng đầu nhà Trần, Lý, Hoàng ở Quảng Châu sẽ đích thân đến đây. Người thừa kế đại diện nhà họ Trương, Vương ở Tây An cũng sẽ đến. Ngoài ra người nắm quyền chính của dòng họ Lưu cũng gửi thư bồ câu tới, bảo sẽ có mặt."
" Ồ, nhà họ Kim ?" Ann vuốt cằm suy nghĩ " Hồi đáp lại họ, có thể tham gia. Đem tư liệu cơ bản và địa chỉ cho họ biết."
" Được." Lý Thanh gật đầu.
" Hàng hóa ở Gringotts Hong Kong đều mang đến rồi sao ?" Ann lấy đồng vàng Galleon ra nghịch.
" Hai ngày trước đã chuyển đến, tôi kiểm tra một lần rồi, không có vấn đề gì cả. Đều được cất giữ ở tầng hầm." Lý Thanh nhanh chóng trả lời, rồi đặt một tệp tài liệu lên bàn " Thủ tục và kế hoạch của cuộc họp đã sắp xếp xong, Ann, người nhìn xem còn cần điều chỉnh hay chỉnh dửa chỗ nào không."
" Được, tối nay con sẽ xem. Tình hình ở khu Tây An gần đây thế nào ?"
" Bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu." Lý Thanh nói " Đã để hai người có kinh nghiệm lâu năm dẫn theo ba người mới đi."
" Tốt lắm, mọi thứ cứ theo kế hoạch mà làm. Đi ngủ sớm một chút, để con đưa cô đi." Ann đứng dậy tiễn Lý Thanh rời cửa phòng " Ngủ ngon ạ."
Đưa Lý Thanh rời đi, Ann đi lại chỗ rương hành lí trong phòng ngủ, dùng đũa phép chĩa vào đó, nhỏ giọng lẩm bẩm niệm thần chú, lấy ra một lọ thuốc cảm màu cam.
Cầm lấy, Ann mở nắp ra một hơi uống sạch.
" Hi vọng mười mấy lọ đem theo đủ dùng." Ann thầm thì rồi đi lại bàn làm việc.
Thời gian sẽ không để tâm bất kì một ai, nó vĩnh viễn sẽ dứt khoát tiến bước về phía trước. Cách kì nghỉ lễ còn khoảng bốn ngày, hội nghị bắt đầu diễn ra.
Phòng họp tầng hai đã được bố trí khác biệt hẳn, tông màu bạc, đỏ làm chủ đạo, kí hiệu của gia tộc Roland được in trên tấm vải lụa lớn, treo giữa không trung. Mỗi chỗ ngồi trên bàn họp đều đề một bảng tên và danh thϊếp, trên đó ghi những dòng chữ tiếng Trung của người đại diện tham dự.
8 giờ 30 phút sáng, hội nghị được bắt đầu.
Lý Thanh mặc một bộ sườn xám, mở lời phát biểu. Sau khi lời dạo đầu kết thúc, Ann niệm bùa chú, dịch chuyển lên bục cao trước phòng họp.
Áo choàng xám mỏng, được gắn huy hiệu gia tộc Roland, Ann nhìn đám người xung quanh phòng họp, cất lời bằng giọng Phổ thông đúng tiêu chuẩn " Buổi sáng tốt lành, các vị khách quý. Thật vui mừng khi mọi người tới tham gia cuộc họp do gia tộc Roland tổ chức. Trung Quốc vẫn luôn là một quốc gia đầy bí ẩn, không chỉ giới phép thuật mà còn cả sinh hoạt con người thông thường. Tôi rất vui khi có thể kết bạn, và quen biết với nhiều phù thủy Trung Quốc như vậy."
" Trung Quốc luôn có những nét văn hóa phương Đông rất độc đáo, điều này làm cho một gia tộc nước Anh như chúng tôi, gia tộc Roland đối với giới phù thủy nơi này tràn ngập hiếu kì và hứng thú. Lần hội nghị này, chính là hi vọng nâng cao tình hữu nghị, hợp tác giữa chúng ta. Nói cách khác, tương lai sau này, gia tộc Roland chúng tôi hi vọng có thể cùng các vị khách quý ở đây gắn kết thân thiết hơn nữa. Nguồn tài sản, tài nguyền khổng lồ của chúng tôi sẽ dồn vào đây, Trung Quốc sẽ là khu phát triển thương nghiệp trọng điểm của gia tộc Roland."
" Để biểu hiện thành ý của chúng tôi..." Ann cong khóe miệng cười, vẫy đũa phép, mấy tấm giấy da dê liền xuất hiện trước mặt của mỗi người ngồi trên bàn.
" Đây là một lá thư đảm bảo, lấy danh nghĩa của gia tộc Roland. Các vị đây, bất cứ lúc nào cũng có thể cầm nó, đến ngân hàng Gringotts ở Hong Kong lập một tài khoản cao cấp."
Lời vừa nói ra, toàn phòng họp liền xì xào tiếng bàn tán. Sau khi Trung Quốc 'mở cửa', cộng đồng phù thủy trong nước cũng rất ít giao tiếp với phù thủy quốc tế, Gringotts có thể nói là ngân hàng phù thủy đẳng cấp thế giới, nhưng các yêu tinh đối với phù thủy Trung Quốc mức đãi ngộ khá thấp, căn bản là không cho họ lấy danh nghĩa gia tộc để thiết lập tài khoản cấp cao. Bọn họ chỉ có thể lập những tài khoản cá nhân bậc thấp ở Gringotts, mà tài khoản cá nhân thì trên nhiều khía cạnh, có thể nói là chẳng thu được lợi ích gì.
Ann giúp bọn họ việc này có thể nói là một ân tình lớn. Nếu như vậy, có nghĩa là từ nay bọn họ buôn bán với các phù thủy quốc tế sẽ giảm thiểu rất nhiều hạn chế, cấm cản.
" Cứ xem như là quà Giáng Sinh muộn..." Ann nói " Phần quà tặng này hi vọng mọi người sẽ thích. Nhưng chúng ta nên vào chuyện chính trước. Gia tộc Roland đã kinh doanh ở Trung Quốc tám năm, đây là số liệu thống kê tám năm này."
Mấy tấm giấy da khổng lồ lơ lửng trên không, bên trong là nội dung thống kê số liệu.
" Mọi người có thể thấy, năm trước, khu vực buôn bán của gia tộc Roland ở Trung Quốc đã tăng trưởng 50%, đây là tốc độ tăng trưởng cực kì tiềm năng. Hơn nữa, sang năm..." Ann mỉm cười " Tôi cho rằng thị trường này sẽ càng mở rộng và phong phú hơn."
Đại biểu nhà họ Kim giơ tay, Ann gật đầu ý bảo đối phương có thể nói.
" Nếu tôi đoán không nhầm, ý của cô là Liên đoàn Phép thuật Trung Quốc sẽ thông qua nghị định số năm về mậu dịch, buôn bán hàng hóa, thương mại giữa Đại Lục và Hong Kong vào năm tới, đúng chứ ?"
Âm thanh bàn tán xôn xao vang lên.
" Cám ơn, anh đã giúp tôi nói những lời kế tiếp..." Ann tiếp tục " Đúng thế, không sai, tôi cho rằng nghị quyết này sẽ sớm được thông qua, tôi hi vọng trước đó, có thể thông qua các vị đây kí kết một hiệp ước mậu dịch giữa các gia tộc."
Lúc mọi người chăm chú nhìn, cô tiếp tục tung thêm một tin tức lớn " Hơn nữa không chỉ qua lại về mậu dịch kinh tế thương mại, từ ngày một tháng một năm sau, gia tộc Roland còn muốn cùng các gia tộc ở đây gắn chặt thêm sự thân thiết."
Vung đũa phép lên, mười bốn xấp giấy trắng đặt trước mặt mọi người, trên bìa ghi dòng chữ lớn «Hợp đồng hợp tác phát triển lâu dài của gia tộc Roland».
Cả đám đều gấp không chờ nổi nữa, cả hội nghị như muốn bùng nổ, bởi vì trang đầu tiên, trên nội dung in đậm hàng chữ Hạng mục hợp tác Giáo dục.
Gia tộc Roland mỗi năm sẽ cung cấp những suất đi học tại các trường đào tạo phép thuật ở Anh, Mĩ, Pháp và Đức, giới hạn hai mươi suất học.
" Đây là thật ư ?" Theo sau là những giọng nói liên tục lẩm bẩm, đám người cầm quyền sốt sắng lật xem từng trang giấy hợp đồng.
" Các vị, hội nghị lần này kéo dài hơn hai ngày nữa, chúng ta có rất nhiều thời gian để thảo luận nội dung trong kế hoạch. Nói tóm gọn là, gia tộc Roland chúng tôi rất xem trọng tiềm lực phát triển của giới phép thuật Trung Quốc."
Ngày đầu tiên của hội nghị, Ann bị hỏi hàng loạt vấn đề, bận rộn tới tận mười hai giờ đêm. Trở về phòng nghỉ tầng bốn, Ann chỉ nghĩ tới nằm trên giường, không muốn suy tư thêm gì nữa ngủ thẳng một giấc.
Nhưng không thể được, Lý Thanh đang ôm xấp tài liệu chờ Ann gật đầu xác nhận. Trên bàn làm việc, hai người cứ thế, thảo luận tới một giờ rưỡi sáng.
Trên tường là ba cái đồng hồ, lần lượt chia thành thời gian ở Hong Kong, New Delhi và London.
Bây giờ ở London chỉ mới là 6 giờ 30 tối mà thôi.
" Xin chào... Ann ?" Giọng Hermione nhẹ nhàng vang lên, nhưng ngay sau đó tông giọng liền thay đổi tức thì " Hiện tại Hong Kong là mấy giờ.. Hai giờ rưỡi sáng ?????"
Ann thoải mái cười cười, tuy rằng cơ thể đã mệt muốn chết, nhưng nghe thấy tiếng Hermione, tinh thần phấn chấn lên hẳn.
" Cậu còn cười ?" Hermione buồn bực lên tiếng, nhưng sau đó nàng liền cảm thấy lo lắng " Làm việc đến tận giờ này sao ? Chắc là đã mệt chết rồi. Thật ra cậu không cần lo nếu quên mất, không gọi điện cho mình, lỡ một ngày cũng không sao, thời gian đã quá trễ, thì phải đi ngủ ngay."
" Thật nhớ cậu." Vừa mở miệng nói chuyện, cô mới phát giác giọng nói của mình đã khàn đặc.
Hermione càng thêm lo lắng hơn thế nữa là đau lòng " Giọng đều khàn hết rồi, công việc rất vất vả hả ?"
" Còn tốt, chỉ là hơi nhiều việc." Ann cầm điện thoại, nằm dài trên sô pha " Nghe được giọng cậu, thì không cảm thấy mệt nữa..."
Hermione bật cười " Được rồi, vậy giờ đã nghe được, mau đi ngủ đi. Ngày mai cũng đừng gọi tới, nhớ chưa ?"
" Ừm..."
" Nếu cậu gọi đến, mình sẽ không bắt đâu. Hơn nữa khi gặp lại ở trường, mình nhất định sẽ giận đấy." Hermion nói đầy chắc chắn.
" Vậy được rồi, nhớ cậu."
" Ừm, cũng nhớ cậu. Ann, mau nghỉ ngơi đi, ngủ ngon."
Ngày hôm sau, Ann bị bốn cái đồng hồ báo thức cài hẹn tám giờ sáng đánh thức, uống một lọ thuốc cảm rồi đi xuống lầu.
Sự nhiệt tình của các gia tộc lớn so với hôm qua chỉ có hơn chứ không kém, qua ngày thứ ba vẫn rất sôi nổi. Ann liên tục bận rộn ba ngày, thu hoạch được không ít lợi. Mỗi gia tộc đều đồng ý kí kết một bản hợp đồng về các kế hoạch sắp tới, mảnh đất ở Trung Quốc quả thật phát triển rất màu mỡ.
Cuối cùng, sau khi chấm dứt hội nghị, Lý Thanh không kiềm được tò mò hỏi Ann vì sao lại tự tin về tiềm lực của Trung Quốc đến vậy. Đối với việc này cô trả lời rằng, năm 97 Hong Kong sẽ được trao trả, mà sau đấy kinh tế Trung Quốc của người Muggle sẽ thăng tiến mạnh mẽ, Liên đoàn phù thủy Trung Quốc cũng sẽ vì thế mà tận dụng cơ hội tuyệt vời này.
" Đúng rồi, Margaret, tối nay cô báo với Garavasingh, buổi tối tám giờ mở cuộc họp. Lần này con phải cám ơn họ đàng hoàng."
" Được thôi." Lý Thanh cũng không hỏi gì thêm, chỉ gật đầu.
Ann chà chà đồng vàng Galleon trong tay, lẩm bẩm nói " Đêm nay, sẽ là một vở kịch lớn."
Buổi tối 8 giờ, tại phòng họp.
Garavasingh đầu lâm râm tóc bạc, dẫn theo mười người từ tổng bộ Ấn Độ vừa trò chuyện vừa bước vào phòng họp.
Hơn tám giờ tầm hai phút, Ann cũng đi vào, cánh cửa vang tiếng cót két rồi đóng kín lại. Ngồi vào vị trí chủ tọa, Ann mỉm cười nhìn một loạt người.
" Hì hì, ba ngày nay mọi người đều vất vả rồi."
" Không, không, hội nghị lần này, tôi đã được mở mang năng lực của thế hệ trẻ tuổi." Garavasingh mỉm cười nhìn đám người quanh phòng họp " Tiểu thư của gia tộc Roland quả thật làm tôi mở rộng tầm mắt. Mở rộng thị trường béo bở ở Trung Quốc quả thật sáng suốt."
" Đúng thế, đúng thế." Cả đám người liền nói theo phụ họa.
" Phải không ?" Ann mỉm cười để lộ chiếc răng khểnh " Vậy không biết có ai có hứng thú, đến hỗ trợ thị trường Trung Quốc không ?"
Garavasingh lập tức nheo mắt lại nhìn chăm chăm Ann, cô cũng không yếu thế đáp trả lại.
" Haha, ta rất vui giúp sức, bên Trung Quốc náo nhiệt hơn Ấn Độ nhiều...." Một giọng nói đùa cợt vang lên, nhưng nhận ra bầu không khí có chút không đúng, liền ngưng lại.
Yên tĩnh.
Trong phòng họp không ai nói chuyện, Garavasingh híp đôi mắt nhìn Ann không rời, cô cũng mỉm cười nhàn nhạt đáp trả lại hắn.
" Tiểu thư Roland cứ nói đùa." Garavasingh cất lời " Mấy lão già chúng tôi đã quen sống ở Ấn Độ rồi."
" Tôi không đùa." Ann bỗng nhiên thay đổi nét mặt, cực kì nghiêm túc. Một tấm giấy da được lấy ra từ ống tay áo, cô mở ra, kí hiệu gia tộc Roland ở góc lấp lóe ánh sáng bạc, tuyên bố đầy dứt khoát thuyên chuyển nhân sự ở khu vực Ấn Độ.
Đúng thế, đây mới là trọng điểm. Đưa những phù thủy trẻ tuổi chức vụ thấp lên ngồi ở vị trí cấp giữa, lại đưa những nhân viên ở tầng lớp chính giữa có chính kiến, dốc sức làm việc sang thị trường Trung Quốc đầy tiềm năng, cơ hội phát triển lớn, những vị trí thấp không cần quá nhiều kinh nghiệm ở Ấn Độ có thể thông báo tuyển dụng nhanh chóng tìm người thay thế.
Đây chính là mượn sức một nhóm, dời đi một nhóm, từ đó chèn ép một nhóm.
Ann niệm bùa chú, thay đổi nhân sự, phòng họp im ắng không một tiếng động, nhất thời ai nấy đều nhìn nhau không biết nên làm gì. Nhưng cũng có mấy người không để tâm mấy, trong mắt lóe lên sự hưng phấn và kích động.
" Những người khác có thể rời đi, tôi muốn một mình bàn chuyện với ngài Garavasingh một chút." Ann vẩy đũa phép, mở cửa phòng họp ra.
Không tới một phút, trong phòng chỉ còn lại Ann và Garavasingh.
" Muốn một tách cà phê chứ ? Hay là trà ? Ngài Garavasingh." Ann nở một nụ cười mỉm.
" Tiểu thư Roland, đây là có ý gì ?" Garavasingh híp mắt, vẻ mặt nở nụ cười nhưng giọng nói thì lộ sự lạnh nhạt.
" Có ý gì ?" Ann gõ ngón tay lên bàn " Một câu hỏi rất hay, ngài Garavasingh đây chắc là nhớ rõ, tháng mười hai năm 1993, lợi nhuận thu vào của gia tộc Roland ở Ấn Độ..."
Ann nói một cách lưu loát, không hề có ý định dừng lại, từng lớp từng lớp bóc trần tài sản giấu kín của đối phương.
" Năm ngoái..." Ann nói " Tôi không thể không bội phục lá gan lớn của ông. Lợi dụng chính sách mậu dịch thay đổi của Bộ Phép thuật ở Ấn Độ, động tay chân nuốt chửng sáu triệu Galleons. Chà chà..."
Vẻ mặt Garavasingh ban đầu còn tỏ ra lạnh nhạt, khinh thường, sau đó lại càng thêm khϊếp sợ và không ngờ tới.
" Làm sao mà chỉ ba tháng ngươi đã tra được mánh khóe đó ? Ta đã làm giả nhiều năm như vậy, không dễ gì có thể phát hiện được lỗ hổng."
" Máy tính." Ann nói đơn giản một từ.
" Cái gì ?" Garavasingh khó hiểu " Đó là thứ gì ?"
" Một hộp nhỏ màu đen, nắm rõ các thuật toán." Ann cong khóe môi mỉm cười.
" Ra là thế..." Garavasingh lắc đầu, từ từ ngả vào lưng ghế " Ngươi định xử lí ta thế nào ? Đây là Hong Kong, địa bàn của ngươi. Hơn nữa với những chứng cứ này, nếu đem lên tòa án phép thuật của Ấn Độ, ta cũng không có cơ hội phản biện."
" Ngài không định giải thích chút gì à ?"
" Giải thích gì chứ ?"
" Thật ra tôi luôn có một vấn đề khó hiểu..." Ann nói " Ngay từ đầu, tôi khá ngạc nhiên và rất tức giận với thủ đoạn ăn chặn của ngài. Nhưng mà sau khi tra xét số liệu hơn mười năm, ngược lại càng thêm khó hiểu. Vì cái gì mà từ năm 1993 ngài mới bắt đầu nhúng chàm ?"
Garavasingh sửng sốt, khó tin mà hỏi lại " Ngươi tra xét hết số liệu trong mười năm qua ? Từng giao dịch ?"
Ann gật đầu " Đúng thế, từng giao dịch một. Được rồi, cái này không quan trọng, ngài có thể nói cho tôi nghe nguyên do chứ ?"
Garavasingh nhìn chằm chằm Ann hồi lâu, ánh mắt hiện lên nhiều cảm xúc phức tạp, nhưng Ann không hiểu rõ, cảm giác tâm trạng ông ta không tốt lắm càng làm cô thêm nghi hoặc.
" Hửm ???" Ann lên tiếng.
" Lí do cá nhân." Garavasingh lên tiếng " Cứ nói thẳng đi, ngươi tính xử lí lão già này thế nào ?"
Ann nhìn thật sâu vào mắt Garavasingh rồi lên tiếng " Trong vòng nửa tháng, đem 80% tài sản nuốt được nhả ra hết. Còn lại tôi sẽ khấu trừ vào tiền lương của ngài. Bất quá, từ năm sau tiền lương của ngày đã lên thêm năm mươi nghìn Galleons, tức là mỗi năm lương của ngài là ba trăm năm mươi nghìn Galleons. Thật ngại, chỉ sợ những năm sau, ngài đều phải làm công miễn phí."
Garavasingh kinh ngạc, nhìn Ann thật lâu mới hỏi " Ngươi cứ như vậy mà giải quyết xong ?"
" Không được hả ?" Ann nói " Quyết định của tôi chính là như thế, à đúng rồi, chút nữa ra cửa, phiền ngài báo với đám thuộc hạ tôm tép đó một tiếng, bọn họ cũng sẽ bị xử lí tương tự như thế. Nhưng mà lương tăng sang năm cũng không cao đến vậy, chỉ khoảng 5% thôi."
" Đừng cho là tôi khôngng biết, hay tra không ra. Danh sách có đầy đủ ở đây, họ chắc là không dám qua mặt ngài chứ nhỉ ?" Ann cười lộ hàm răng " Mọi chuyện đến đây thôi, tan họp."
Lúc Ann định rời khỏi, thì Garavasingh đột nhiên lên tiếng chặn lại.
" Tiểu thư Roland, ta có thể hỏi vì sao không ?"
" Quy tắc thứ sáu của gia tộc: Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích mãi mãi." Ann nói " Nhưng so với cái này, tôi lại thích quy tắc thứ ba hơn: Nhận thức sai lầm, thừa nhận sai lầm, tích cực chỉnh sửa. Hơn nữa, thành thật mà nói, quá khứ 36 năm nay, tôi phải thay mặt gia tộc Roland, cám ơn ngài."
Nói xong, Ann đẩy cửa phòng rời đi.
Cũng vì thế, mà Ann không thể nghe được Garavasingh vui mừng nhìn bóng dáng cô lên tiếng " Con bé rất giống các ngươi."
Đi một mạch lên thẳng tầng bốn, đóng cửa phòng nghỉ lại, Ann mới dám thở phào, cất đũa phép đang siết chặt trong ống tay áo bỏ vào túi.
" Thật đáng sợ, rốt cuộc cũng đã giải quyết xong." Ann thầm thì, tự rót cho bản thân một chén nước ấm, uống một hơi sạch sẽ, rồi ngã phịch lên chiếc giường lớn, nhìn trần nhà " Sáng mai xử lí mấy chuyện lặt vặt còn lại, chiều thì về nhà, ngày mốt sẽ đến trường, ầy...."