[Harry Potter] Villain-God Will Bless Us Again

Chương 5-9: Phòng Cần Thiết 2




Nếu da mặt tôi là một tờ giấy thì nó sẽ thấm luôn cả máu. Ý tôi là...đỏ hẳn lên ấy. Có lẽ là vì ngại, còn ngại về cái gì thì tôi không biết. 

Trong căn phòng được bọn họ gọi là "Phòng Cần Thiết" có kha khá nhiều món. Harry đặc biệt giới thiệu rằng cái chỗ này có thể tạo ra bất kỳ thứ gì người sử dụng muốn.  Đỉnh phết. Vì vậy để kiểm chứng điều cậu ta nói là thật, cặp sinh đôi Weasley đã có ngay một cặp bồn cầu v̶j̶p̶ ̶p̶r̶o̶ ở vị trí cực kỳ đẹp mắt. Bản thân Phòng Cần Thiết còn giống như được bộ não tận tâm điều khiển với 100% nhiệt huyết tràn trề phục vụ người sử dụng. Tuy nhiên không có gì là miễn phí cả, vì trên thực tế tìm ra được căn phòng này cũng không dễ dàng.

Bây giờ họ bắt đầu tìm ra một thủ lĩnh. Không đâu xa, cô gái nhà Ravenclaw cùng đại đa số quả quyết bầu Harry. Chuyện này không vấn đề gì, tôi cảm thấy nếu cậu ta đủ dũng khí thành lập hội thì cũng có bản lĩnh để lèo lái cả đám. Sau đó là tên nhóm. Nói thật một khi hoạt động kiểu này rồi thì đếch cần mỹ danh gì đâu. Nhưng đám học sinh-tư duy như trẻ lên ba-tuồn ra một mớ. Tất nhiên có những cái hợp lý như Phản-Umbridge  đến từ Angelina của nhà Gryffindor. Cho Chang đề xuất một cái tên khá trung lập: Liên Minh Phòng Thủ, viết tắt là DA.

"Vâng, cái chữ DA đấy hay lắm" Cô gái tóc đỏ đáp "Hay chúng ta đặt là Đoàn Quân Dumbledore, vì cụ là người Bộ Pháp Thuật sợ nhất"

Vài tiếng cười tán thưởng vang lên. Ngó cơ mặt Hermione, có vẻ cô ấy rất hài lòng.

"Thế là tất cả đều đồng ý rồi phải không ?"

"Không, đứa nào đồng ý mới là đứa ngu" Tôi nói "Giờ nhé, giả dụ như chúng ta bị bại lộ với tên đó chẳng hạn, bao nhiêu tội trạng sẽ đổ lên thầy Dumbledore, và cụ sẽ bị gán tội danh 'tổ chức giáo dục tư tưởng chống Bộ', rồi tất cả sẽ kết thúc ở trong ngục Azkaban ! Cẩn thận khi lấy tên người còn sống để đặt tên cho tổ chức trái phép đi, nhất là người ấy còn chẳng biết đến sự tồn tại của cái hội này !"

"Shafiq này, thực ra nó không căng đến mức đấy đâu" Một bạn học Hufflepuff nói "Vì lời nguyền của cậu rất nặng, nên không ai dám tiết lộ đâu"

"Thế à ? Có hàng tá cách để ép buộc người ta chủ động tiết lộ bí mật đấy ! Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra..."

"...Được !" Ron cáu kỉnh đáp lại "Hôm trước mày đã xun xoe với mụ Umbridge để được tha bổng vụ cấm túc đúng không ? Rồi khi mày không được chọn làm thủ lĩnh thì mới cay cú như vậy ? Đúng rồi, người nhà Shafiq nắm nhiều quyền lực mà, nên mày mới như vậy, Slytherin đều là đám tham vọng cả !"

"Ron !" Hermione gắt "Cậu ấy nói đúng ! Cụ Dumbledore đâu biết gì về thứ chúng ta đang làm, phải không ? Lỡ như mọi chuyện đổ bể thì chúng ta còn chừa đường lui cho cụ, nhất là trong thời điểm nhạy cảm như lúc này !"

"Để yên cho mình nói ! Vì nghĩ mày giỏi nên Harry mới mời mày vào hội, chứ nếu là tao thì không đời nào đụng đến bọn Slytherin ! Ai biết sau lưng..."

"Câm mồm vào ! Mày không thích thì tao chiều ! Hermione, đưa tôi bản cam kết được không ?

"Irenne, chúng ta có thể suy nghĩ mà. Còn Ron, mình sẽ nói với cậu ấy sau..."

"Accio !"Bản cam kết về tay tôi sau một cái vẩy đũa, cuối cùng tan thành bụi.

"Irenne !"

"Hogwarts của mấy người rốt cuộc cũng chỉ là G.H.R thôi !"

Cửa căn phòng đóng sầm lại một cách cay cú. Hermione đánh  bộp vào đầu Ron một cái rõ to.

oOo

Tôi chạy thẳng xuống cầu thang, ra sân trường. Không còn đường quay lại. Về ký túc xá cũng như thế, kiểu gì cũng có một tảng đá trấn ở trước cửa, chỉ chực đè tôi. Lũ người ở ngoài, đám học sinh trên cửa sổ ngó xuống...được rồi...tôi vào rừng. Ông Hagrid đã vắng mặt mấy tháng nay, nên chuyện lén lút đi qua lều của ông ấy cũng không phải là chuyện khó.

Đi dọc bìa rừng cũng ổn. Những lúc buồn chán hoặc quá rối trí thì tôi thường gập bụng đến mức gần gãy lưng. Thường xuyên luôn, vì dạo này tôi hay bị khó ngủ. Nhưng với nền đất toàn tụi vadim thì không, dành cả buổi chiều chạy bộ vẫn tốt hơn...

...Liệu tôi với thằng Ron có hơi quá đáng không nhỉ, còn Theodore nữa...Tôi nuôi hi vọng thu nạp thêm người làm gì trong khi tụi nó thờ Harry như thánh sống, và tốn công giải thích cho một bọn cừu non. Hay là tôi đã đi quá xa so với một đứa mười sáu tuổi ? Thôi đừng. Tôi chạy bộ là để bớt phải suy nghĩ mà, giờ lại nghĩ nhiều hơn ?

Bốn bề giờ đã là rừng cây, tốt lắm. Nhưng để tìm về Hogwarts thì không khó. Đơn giản chỉ cần trở thành một con chim rồi bay thẳng về, ai như thằng trẻ trâu nào đó đi lạc hồi năm nhất. Nhưng cái chính, với vị trí này thì mong rằng không gặp phải thứ gì đấy kinh khủng...nhân mã ?

OoO

Ê hê bị writeblock rồi nhé hê hê hê