[Harry Potter] Villain-God Will Bless Us Again

Chương 3-15: Rơi Nhưng Có Cây Đỡ




"Ban đầu tôi cũng nghĩ rằng đây chỉ là một lỗi kỹ thuật, nhưng thực sự rằng, tôi thấy kẻ đó- còn sống sờ sờ mà xuất hiện trên bản đồ" Giáo sư Lupin chìa tay ra. "Ron, liệu trò có thể cho tôi mượn con chuột của trò ?"

"Con chuột của tôi làm gì liên quan đến vụ này ?" Weasley gắt gỏng trả lời.

Mất một lúc hỗn loạn thì giáo sư mới nắm đuôi được con chuột, nó giãy giụa kinh lắm, với những tiếng chít chít điển hình.

"Rồi con chuột của tôi làm gì ?"

"Ron, bên cạnh trò không phải là một con chuột..." Giáo sư ôn tồn trả lời "...mà là một hóa thú sư"

"Một hóa thú sư tên Peter Pettigrew" Black nối đuôi trả lời.

Tất cả lũ trẻ- bao gồm cả tôi đều kinh ngạc, xung quanh giáo sư Lupin đều phủ một bầu không khí rối ren đập thình thịch.

"Nhảm nhí !"

"Khôi hài !"

"Pettigrew đã chết từ mười hai năm trước !Chính Black đã giết ông ấy !"

Lũ trẻ kinh ngạc trả lời.

Nếu câu trả lời của giáo sư Lupin là đúng, thì rất có thể- Peter Pettigrew đã may mắn tẩu thoát dưới bàn tay của Black rồi trà trộn vào gia đình Weasley. Nhưng điều nghịch lý rằng, sau khi Voldermort tiêu tan, cũng như  Black bị tống vào Azkaban, thì hắn có thể sống tự do tự tại như một anh hùng, hưởng mọi vinh quang mà mình có được. Vả lại, nếu tống Black vào Azkaban thì cũng không ảnh hưởng gì qua nhiều đến Pettigrew, vì bè lũ Tử Thần Thực Tử cực kỳ tôn thờ Voldermort, chưa chắc đã quan tâm tới Black, và cũng loại trừ gia đình Black trả thù vì hình như gã đã bị gạch trừ ra khỏi gia tộc Black.

Black mặc dù có tấn công Bà Béo, nhưng từ lúc đầu năm tới giờ hắn chưa hại bất kỳ ai, so với tâm lý của kẻ sát nhân thì cực kỳ vô lý. Hắn, với thân hình gầy guộc như vậy thì tuyệt nhiên không thể tạo ra vết rạch lớn như vậy ở trên bức tranh, loại trừ trường hợp...

Black là người sói, hoặc Animagus. Nhiều khả năng hắn đã dùng khả năng này để đào thoát khỏi Azkaban. Bởi vì vốn dĩ bọn giám ngục không có hứng thú với động vật và muggle, Black có thể dùng lợi thế đó thoát ta ngoài

Nhiêu suy luận trên dẫn đến một điểm dừng mới: Black vô tội, hoặc chỉ là ngộ sát.

Hình như luận điểm kia đã đúng, Peter Pettigrew đã sử dụng cây đũa phép giấu sau lưng để sát hại toàn bộ người trong bán kính bảy thước, sau đó tự cắt ngón tay của mình rồi hóa thành Animagus chui xuống cống. Black bị vu oan, còn Pettigrew, nguyên là người giữ bí mật thực sự của ông bà Potter-kẻ phản bội lại sống ngoài vòng pháp luật. Giáo sư Lupin biến Pettigrew trở lại thành người, trông cực kỳ lấm lét và dị hợm, như là kết quả của việc hóa thành Animagus quá lâu. Họ hàn huyên với nhau, người sợ hãi, người đanh thép.

Được rồi, tôi nghe những con người kia bàn bạc đủ rồi. Bây giờ đã khoảng sáu, bảy giờ tối. Phải trở lại trước khi đến giờ giới nghiêm, việc còn lại cứ để nhóm Potter lo, họ có hào quang của nhân vật chính, không chết được.

Bỏ qua cái con đường vàng khè kia đi, tôi cần phải trở về.

Buổi tối, trời phủ đầy mây, gió thổi đã khá to. Quãng thời gian nguy hiểm để một con chim cất cánh bay đi, nhưng thời gian là vàng bạc là kim cương, là trạm vũ trụ MIR, chưa chắc đồng hồ sinh học của tôi đã đúng, phải về nhanh, ngay và luôn.

Từng giọt mưa rơi xuống, thấm đẫm trên bộ cánh đen. Tôi hận rằng mình không thể biến thành một con vịt trời, hoặc hải âu, vì cánh của chúng có khả năng chống thấm nước. Một khi cánh của một con chim bị ướt, nó sẽ mất hoàn toàn khả năng bay lượn

Tôi chao đảo một hồi rồi rơi xuống tán cây và bị vô số mảnh gỗ nhọn đâm vào da thịt, nhanh chóng chạm lưng với đất mẹ.

Mũi giày nhọn tiến đến chỗ tôi, tấm áo vest màu rêu cùng đôi mắt thật nổi bật, nhưng tôi không thể thấy mặt của người đó.

"Ngươi là ai ?" Tôi hỏi, bất giác ho ra một chút chất lỏng lạ

Chỉ thấy bóng đen mặc áo xanh rêu kia không nói gì. Cô ta thả xuống một cái máy ảnh, nhỏ và hình như không dùng phim, sau đó vẩy đũa phép chữa lành cho tôi mà không cần đến một câu thần chú.

Tôi cố gắng gượng dậy, thấy người kia đã rời đi.

Rốt cuộc cô ta là ai ?

Tôi mở máy ảnh, giao diện rất lạ so với những gì tôi tìm được trên sách, trong đó lưu trữ rất nhiều những đoạn phim với chất lượng còn hơn cả phim trong rạp. Tất cả đều có trên hai bản sao lưu.

Trong đó chỉ có một đoạn băng quay cảnh nhật thực, và một đoạn băng lạ.

Đoạn băng thứ hai quay cảnh hai người đàn ông đang nói chuyện dưới ánh đèn. Mặc dù quay ở cự ly khá xa, nhưng âm thanh rất rõ nét.

"Mày phản bội  vợ chồng James, tao quả thực sai lầm khi đã tin tưởng và đề bạt mày !  Tao vốn dĩ đã tráo thân phận người giữ bí mật của mày sang cho tao để  Voldermort không nhắm vào mày, nhưng mày thì sao ?"

Thoáng nghe một chất giọng, giống như giọng của Sirius Black. Nó dòm khỏe mạnh hơn nhiều so với lúc ở Lều Hét

"Em van anh, em lạy anh, Voldermort đã đe dọa em, bắt em phải thần phục hắn, chứ em nào dám phản bội James ?"

"Dối trá đủ rồi, Peter Pettigrew, tao phải kết liễu mày trước khi mày có thể hại người khác thêm một lần nữa !"

"KHÔNG !" Người đàn ông nhỏ thó bên cạnh giả vờ hét lên, giơ đũa phép sát hại những người xung quanh bằng một vụ nổ trước khi Black đọc câu thần chú.

"Pettigrew, tên khốn...." Black gạt đi làn khói trắng, lớp lá chắn bảo vệ từ bùa Protego cấp cao tan biến, Pettigrew tự chặt đứt ngón tay mình rồi chui xuống cống dưới dạng Animagus.

Đoạn phim đến đó còn chưa dừng lại, bộ Pháp Thuật đã đến áp giải Black, hắn vùng vẫy một hồi trước khi đám giám ngục đến đưa hắn về Azkaban.

Tôi tắt máy quay, tâm trí có chút hứng khởi. Một bằng chứng thiết thực, không có dấu hiệu sửa đổi. Nếu theo pháp luật thì vẫn còn thời gian để điều tra lại vụ án, nó có thể sẽ lật ngược hoàn toàn.

Được rồi, nếu ở trong phạm vi rừng Cấm mà nó vẫn hoạt động bình thường, thì có thể chiếc máy quay này là một sản phẩm của giới phù thủy.

Nếu được thì có thể đưa cho giáo sư McGonnagal, tôi nghĩ chỉ giáo sư và cả hiệu trưởng Dumbledore mới đủ thẩm quyền xử lý chiếc máy quay này.