[Harry Potter] Villain-God Will Bless Us Again

Chương 2-12: Cuộc Phiêu Lưu Ngắn Hạn Trong Nhật Ký Thiếu Nữ




Cuốn nhật ký sáng hơn cả đảng Cộng Sản Liên Xô, trực tiếp hút tôi vào như hố đen (nhưng nó không đen và tôi không bị kéo thành hình dạng của mì spaghetti). Xem ra cái gã đứng sau thứ này không phải là dạng vừa đâu (mà là dạng to ra).

Tôi rút đũa phép ra, phóng thử bùa Lumos trong cái không gian tối đen hơn cả tiền đồ của mình lập phương lên cộng với độ đen của tóc giáo sư Snape. Không có bất kỳ tia sáng nào phát ra, cũng trống rỗng hơn cái bụng của Flint lúc đầu giờ chiều. Tôi đang trải nghiệm cuộc sống của vài loài chuột khi cả đời sống trong bóng tối, chỉ có thể cảm nhận môi trường xung quanh bằng cách nghe và chạm.

Xung quanh bắt đầu sáng lên một tẹo, vừa đủ để tôi có thể nhận biết được cảnh vật xung quanh trông như thế nào, nhưng thực ra lại tối hơn cả hầm độc dược của giáo sư Snape.

Được rồi, tối tăm thì tôi tạm chịu, nhưng mà sàn nhà ướt thì không bao giờ tha thứ. Vẫn có người chịu được cái sàn nhà này vì tôi thấy có một gã nào đấy đang đứng ở đầu căn phòng, mũ áo chùng lộ ra màu xanh lá ở mặt trong, chắc là Slytherin.

"Chào mừng..." Gã ấy nói "...tới với ký ức của tôi"

OK, khi tôi nói từ đấy là tôi cảm thấy không ổn tẹo nào. Vớ phải một cuốn nhật ký và bị hút vào đấy, nếu không nói nó là vật phẩm hắc ám thì tôi cũng không tin (thực ra là trên đời này tôi còn chẳng hoàn toàn tin tưởng vào cái dẹo nào cả). Gã đằng trước thì chắc là người vừa nói chuyện qua sổ với tôi và giúp tôi hoàn thành món bùa roi của mình, chứng tỏ về mặt kiến thức cũng không tồi. Nhưng điều thật sự quan trọng là cái mặt tiền của gã, chắc là có thể quật ngã bất kỳ cô gái nào (trừ tôi vì tôi vốn tình đàn ông). Không có bất kỳ ai giống gã trong Slytherin cả, vì vậy rất có thể Tom Riddle là một học sinh khóa cũ. Tôi sẽ thử tới phòng truyền thống xem cái bản mặt này có nằm trong cuốn kỷ yếu nào không, ít nhất là sau khi thoát ra được cái chỗ này.

"Trước hết thì tôi xin cảm ơn em vì đã bao nuôi con rắn kia" Riddle tiến tới gần hơn một tẹo. "Con Basilik đã để lạc rất nhiều những đứa con của mình rồi"

Một con rắn to đùng chui ra từ miệng của một bức tượng, không có nhiều âm thanh gì so với chuyển động oằn mình của nó. Đôi mắt vàng của nó nhìn láo liên, miệng nó mở rộng nhưng chỉ phát ra tiếng rít nhè nhẹ tựa làn gió thổi, với Xà Ngữ thì cũng khó hiểu được nó nói gì. Con rắn bò đi bò lại quanh căn phòng, cảm giác như có gì đó lo âu.

"Đó là Basilik" Riddle chỉ vào con rắn "Như tôi đã nói, nó chỉ là một mảnh ký ức của tôi thôi. Con rắn này là Tử Xà, một loài rắn có nanh cực kỳ độc và có thể giết chết người ta chỉ bằng một ánh nhìn. Con rắn mà em gọi là Perilla, mặc dù là đứa con thứ mười ba của Basilik nhưng vẫn chưa đủ lớn để phát triển khả năng này"

"Vậy anh muốn tôi làm gì ?"

"Tìm cách đưa nó xuống đây, căn hầm này" Con Basilik bò xuyên qua Riddle, xuyên qua cả tôi. "Không cần gấp, chừng một hai tháng nữa cũng được"

Tôi bị ném ra khỏi không gian, trực tiếp đáp xuống cái ghế gỗ. Ở trang bên cạnh hiện lại dòng nháp cũ, tôi liền nhanh chóng sử dụng bùa sao chép tới một tờ giấy mới, mặt khác ghi thêm vào gợi ý của Riddle. Perilla làm thế nào mà xoay sở bò ra khỏi cái hộp, ở sẵn trên bàn sách hỗn độn.

Được rồi, tốt lắm, bị một thằng cha lôi vào quyển nhật ký rồi ném ra ngoài như con đẻ, không có cách nào bớt bạo lực hơn à ?

oOo

Thời tiết đã bớt ẩm ương, khi ánh nắng đầu tiên của mùa xuân chạm đến bãi cỏ non xanh, đánh dấu mùa Quidditch đã trở lại. Đội Slytherin bị quật sấp mặt trong mùa giải này, khiến cho Flint đứng ngồi không yên.

Bởi vì thế nên họ cũng có hứng xem tiếp trận Quidditch giữa đội Hufflepuff và Gryffindor, muốn tận mắt chứng kiến đối thủ truyền kiếp bị hạ đo ván trước cán chổi của tụi lửng mật. Nhưng có lẽ dự định đó sẽ không bao giờ được thực hiện, nhìn kìa giáo sư McGonnagal mang một cái loa màu tím ra khán đài, lớn tiếng thông báo:

"Bải bỏ trận đấu !"

Đội bóng hai nhà rõ ràng không bằng lòng, có thể thấy Oliver Wood mang bộ dáng vùng vằng, nhưng vẫn phải trở lại phòng sinh hoạt theo chỉ thị. Granger cùng một nữ sinh khác lại bị tấn công- làm dấy lên mối lo ngại vô cùng nhanh. Người ta đã từng phỏng đoán rằng trong lễ Giáng Sinh, cô ấy đã bị tấn công một lần, nhưng giả thuyết này nhanh chóng bị bãi bỏ khi cô ra khỏi bệnh thất chỉ vài tuần sau khi gặp sự cố.

"Tất cả học sinh phải trở về phòng sinh hoạt chung vào lúc sáu giờ tối. Sau giờ giới nghiêm, không một học sinh nào được rời khỏi phòng ngủ. Khi ra ngoài sẽ có giáo viên hộ tống." Giáo sư Snape không nhanh không chậm phổ biến cho chúng tôi. "Nhưng theo tôi...thời gian là vàng bạc, tôi không muốn lãng phí nó vào những điều ngu xuẩn của các trò. Tất cả những cuộc luyện tập Quidditch đều hoãn bỏ. Các hoạt động học tập giải trí đều phải tạm ngưng, cứ thế đi"

Cái tôi đang lo ngại là nếu Hogwarts phải đóng cửa thì tôi sẽ phải đi học ở đâu. Tôi đã bỏ học ở trường cũ và sẽ bị lưu ban nếu như có trở lại trường. Hay là ở dãy Alps có trường Beauxbatons và ở đâu đó trong vùng Trung- Bắc Âu có Dumstrang, còn cả Ilvermony ở Mỹ, nếu có cách nào đó để ra nước ngoài mà không cần đến người giám hộ thì tôi cũng không quá lu bu về phần học vấn, với số tiền trong tay tôi hầu như có thể trang trải đủ cho tới khi có thể đi làm.

Tình hình dầu sôi lửa bỏng chẳng khá khẩm được bao nhiêu, Hogwarts giờ giống như một nhà tù đã bẻ khóa, người thường viếng thăm đều có thể bị tội phạm tấn công không kịp ngáp. Học sinh theo nhóm năm người mà đi, ở ngoài không quá bốn mươi lăm phút.

Lần này Potter không xuất hiện ở hiện trường án mạng, tôi có thể thấy nút thắt của cậu ta đã được gỡ, cậu ta giờ có thể tự do giao tiếp với người ngoài. Tôi vì xuất hiện ở sân Quidditch, lại có cả tá người làm chứng nên cũng thoát được trọng tội, tuy nhiên các nhà khác đối với tôi đều có nghi kỵ. Trong bán kính hai mét quanh tôi ngoại trừ nhà Slytherin đều không có một bóng người, tôi dần cảm thấy mình là neutron giữa các proton và electron trong nguyên tử mang tên Slytherin, các học sinh nhà khác giống như các electron không ngừng đẩy nguyên tử Slytherin ra. Xem chừng nếu một bạn trẻ nào khác bị hại nữa, cơ hội ở lại trường của tôi chỉ có dưới năm mươi phần trăm, nếu không phải là do Potter huyền thoại tố cáo, thì cũng là Ernie McMillian nhiều chuyện.

Tình hình này rất khó để đưa Perilla xuống, tôi sẽ thử thương lượng với Riddle