Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 5 - Chương 202: Phân chia công việc • an bài của các đầu đỏ




Rất nhiều năm sau, mọi người đối với ánh mắt của Potter và Malfoy đều phải chịu phục, chỉ cần là nhân tài bọn họ nhìn trúng, vậy tuyệt đối là chất lượng hàng đầu. Không ai biết vì sao bọn họ nhìn người luôn chuẩn như thế, mọi người đoán là vì Potter có thiên phú tiên tri, mà Malfoy là bạn Potter, tiếp xúc lâu với Potter tự nhiên cũng bồi dưỡng ra loại thiên phú này.

Rất nhanh, Zoroark viện thủ đã dẫn năm người tới, sau đó Harry yêu cầu được nói chuyện riêng với năm vị này, vì thế, phu nhân Pomfrey nhường ra phòng làm việc của mình, Harry dẫn bọn họ vào. Đương nhiên, bên cạnh y còn lưu lại Draco cực kỳ muốn xem kịch. Năm người này vừa tới đã kinh ngạc nhìn Harry và bụng y, khi bọn họ biết vị này chính là bậc thầy HP trong truyền thuyết, đều ngây ra như phỗng. Tuy rằng 《Nhật Báo Tiên Tri》 kỳ mới nhất đã nói cho bọn họ thân phận của bậc thầy HP, nhưng, không ai cho bọn họ hay lúc nào bậc thầy này có bạn lữ, đồng thời còn mang thai. Song song, bọn họ suy đoán đứa bé này thoạt nhìn đã sắp sinh rồi.

"Rất vui được gặp các vị, tôi là Harry • Potter." Harry mỉm cười, Draco ngồi bên cạnh thưởng thức vẻ mặt dại ra của năm người, không ai có thể hiểu được tâm tình lúc này của Draco, đó là một cảm giác vừa muốn khóc lại muốn cười, chủ yếu là nhớ tới mười mấy năm sau, khi mấy người này chân chính thành danh, bọn họ tuyệt đối không có khả năng lộ ra vẻ mặt này.

"Ách, cậu Potter, ngài tìm chúng tôi tới đây, là có việc gì?" Lớn tuổi nhất chính là nhân viên quét rác, tên ông là Emir • Lothar.

"Ông Lothar," Harry ôn hòa nói, "Tôi sở dĩ tìm các vị tới, tự nhiên là nhìn trúng năng lực của các vị, hy vọng các vị có thể giúp tôi cứu người nằm bên ngoài."

"Năng lực? Cậu Potter, thứ tôi nói thẳng, tôi không phải hộ sĩ ưu tú nhất St. Mungo." Vị nam hộ sĩ có chút thấp thỏm bất an, anh vẻn vẹn chỉ làm ở St. Mungo hai năm, biết rõ St. Mungo thiên vị tư lịch cực kỳ nghiêm trọng.

"Ôi, anh Gold à, đừng tự coi nhẹ mình, theo tôi được biết, anh tốt nghiệp học viện Hufflepuff, rất có quan điểm riêng trong khả năng câu thông với người bệnh, ngoài ra, anh còn cực kỳ nhạy cảm với độ ấm và xúc cảm. Hộ sĩ như vậy, chẳng cần mấy năm, tôi nghĩ vị trí thủ tịch y tá trưởng ở St. Mungo tuyệt đối là vật trong túi anh." Harry • nhà tiên tri • Potter phát huy "thiên phú tiên tri", "Đương nhiên, trên thực tế, nếu anh hiện tại gia nhập tổ đội của tôi, vậy xem như sớm ngồi lên vị trí này."

"Vậy, tôi thì sao?" Thầy kết trận pháp trẻ tuổi của St. Mungo hỏi.

"Bourja • Adogel, theo tôi được biết, từ khi anh còn học ở Hogwarts, anh đã bắt đầu nghiên cứu về sự thay đổi bất chợt trong kết giới trận pháp, có thể gặp được anh, là vinh hạnh của tôi. Anh Adogel, tôi rất ngoài ý muốn, mấy năm nay anh dĩ nhiên không còn tiếp tục nghiên cứu của mình." Harry thuận miệng nói ra lời khen và nghi hoặc, "Còn có ông, ông Lothar, tôi nghĩ, một người đã nghiên cứu rất nhiều nguyên trận pháp thuật như ông, sợ rằng sắc bén hơn cô Illidan rất nhiều. Về phần hai vị, anh Lincoln và anh Uster, bạn lữ của tôi, Prince có nhắc tới hai vị, một trong số những học sinh không nhiều lắm, anh ấy cho rằng có tí đầu óc."

Cả năm đều kinh ngạc nhìn Harry, vì những khác nhau lý do, nhưng đã tới đây rồi, bọn họ cũng muốn hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Harry đơn giản giải thích cho bọn họ nhiệm vụ của mình, sau đó mọi người bắt đầu thảo luận đồng thời chỉnh sửa phương án y đưa ra. Thái độ cụ thể, chuyên nghiệp của y khiến bọn họ thấy rất thoải mái.

"Các vị đã rõ nhiệm vụ của từng người chưa?"

"Rõ rồi, nhiệm vụ của tôi là canh chừng độ ấm của nước, phòng ngừa người bệnh sẽ chết khi nó giảm mạnh." Gold rất rõ năng lực của mình sẽ tỏa sáng cỡ nào.

"Nhiệm vụ của tôi là bày ra pháp trận cậu cần, đồng thời có thể nhanh chóng trao đổi chúng." Adogel cũng nói.

"Nhiệm vụ của tôi và Malfoy là tùy thời điều chỉnh lượng thuốc giải độc trong bồn đến độ đặc thích hợp nhất." Lincoln khá lo lắng nói.

"Nhiệm vụ của tôi là canh chừng nguyên trận pháp thuật, đồng thời dự đoán tình huống." Lothar rất hứng thú với nhiệm vụ thiếu niên này đưa cho mình.

"Ách, tôi có thể hay đổi nhiệm vụ không? Nấu thuốc với giáo sư Prince... Ôi, Merlin ơi, tôi còn có thể sống đến ngày mai sao..." Sắc mặt của Uster trắng bệch, anh vừa tốt nghiệp được 3 năm, ấy thế mà đã về lại tay giáo sư Prince khủng bố.

"Yên tâm, có Harry ở đây, tôi cam đoan anh có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai." Draco lộ ra nụ cười khẩy.

"Nhưng, vấn đề chủ yếu nhất là giải quyết hai lời nguyền, cậu Potter đã có cách chưa? Hoặc là đã chọn được người giải quyết chưa?" Lothar biết hai lời nguyền này đều không dễ giải quyết.

"Cái này tự nhiên sẽ có người làm, tôi đã chọn được người thích hợp nhất rồi." Harry nói, lộ ra nụ cười.

"Đã vậy, lúc nào bắt đầu?" Adogel hỏi.

"Anh Adogel, nhiệm vụ của anh có thể bắt đầu từ bây giờ." Harry lấy ra mấy tấm da dê vừa rồi dùng để vẽ trận pháp, "Mấy con số bên dưới, đại biểu cho thứ tự, anh trước xem qua đi, nếu như có điểm nào không rõ, có thể hỏi tôi."

"Đương nhiên, nghe nói bậc thầy HP từng chế tác rất nhiều trân phẩm luyện kim thuật khiến người ca ngợi." Adogel nghiêm túc nhìn pháp trận, không thể không nói, chỉ có người có tạo nghệ cực cao về mặt pháp trận mới có thể thuần thục vẽ ra một bức tranh phân giải biến hóa của pháp trận như vậy.

Sau đó bọn họ rời khỏi phòng làm việc, vết bỏng và vết cắt của Sectumsempra trên người Bill • Weasley, đã bị độc dược chữa khỏi.

Harry tỏ vẻ cảm ơn phu nhân Pomfrey, rồi dùng pháp thuật biến ra bốn tấm màn che vòng lại. Nhờ Draco biến giường bệnh của Bill thành bồn tắm, kế, y nhờ Gold chăm sóc Bill, lại nhờ Adogel bày ra trận pháp thứ nhất. Mà y thì lại ra ngoài, Draco đã đặt kết quả điều tra tính dung của máu ở trước mặt Harry. Y vừa nhìn báo cáo, vừa tiến về phía cửa.

"Giờ chỉ thiếu thuốc của Sev, bất quá, tôi e rằng, trong quá trình trị liệu anh Weasley sẽ cần một lượng máu khá lớn, vừa rồi tôi nhờ Draco kiểm tra tính dung của máu các vị và người bệnh, phát hiện người cung cấp thích hợp nhất có anh Charles • Weasley, anh George • Weasley, cậu Ron • Weasley, cô Ginny • Weasley và bà Molly • Weasley." Harry nói, "Máu toàn bộ quá trình trị liệu cần sẽ do các vị cung cấp, được chứ?"

"Đương nhiên rồi, cậu Potter." Weasley phu nhân lập tức đáp ứng.

Harry có được đáp án khẳng định xong, lập tức ngồi xuống ghế dựa, bắt lấy chút thời gian nghỉ ngơi một lát. Điểm này khiến mọi người rất không yên tâm, dù sao trạng thái hiện tại của y đích xác không thích hợp phí sức. Y nhắm mắt, tay xoa nhẹ bụng mình, bọn nhỏ hôm nay trái lại ngoan ngoãn đến bất ngờ, tuy rằng việc chỉ huy và phá giải kế tiếp là một khiêu chiến cực lớn với thể năng và pháp thuật của y, nhưng, đã nhận nhiệm vụ này y sẽ tận tâm tận lực.

Khi viện trưởng Slytherin cầm thuốc giải độc đã nấu xong xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của trạm xá, Harry phảng phất tâm hữu linh tê mở mắt ra, khá cật lực đứng dậy, nhìn Severus cười: "Sev, thuốc làm xong rồi à?"

"Ừ." Severus thấy bước chân y có chút loạng choạng, lập tức vọt tới đỡ, rồi khẽ trách, "Thân thể nặng như vậy, cũng không biết tìm người đỡ một cái? Draco đâu?"

"Ôi, Sev, Draco đang giúp em chỉ huy mọi người, không phải cố ý bỏ lơ em." Harry biện giải cho ông bạn.

"Được rồi. Người đã đủ chưa?" Vừa nói, vừa đỡ Harry vào phòng bệnh.

"Rồi, lát nữa anh còn phải nấu chút thuốc lâm thời cần, em đã tìm cho anh một trợ thủ." Harry nói.

...

Trang viên Potter

"Tôi thật ngoài ý muốn, hai cậu dĩ nhiên không đi cứu người? Để tiểu quỷ đầu đi như vậy, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì làm sao?" Rowena không nhanh không chậm hưởng thụ dơi con mát-xa.

"Thời gian tiểu quỷ đầu mang thai đã đủ, cần một cơ hội tiêu hao lượng pháp thuật khổng lồ của thằng bé, sau đó chúng ta mới có thể lấy bọn nhỏ ra, vốn, tôi định ngày mai nhờ Pec nghĩ cách. Nhưng đã có chuyện này, vậy để nó đi cứu người cũng không sai." Salazar nói.

"Cậu có báo với Severus chưa?" Rowena hỏi.

"Đương nhiên rồi. Tôi không phải Godr, tôi cũng dặn Severus đừng nói cho tiểu quỷ đầu, để tránh nó lo lắng. Còn có, tôi nhờ Severus ở sau khi tiểu quỷ đầu cứu con trai cả của nhà Weasley xong lập tức đưa nó tới trang viên Potter." Salazar nói.

"Sala quả nhiên đủ cẩn thận." Rowena nói.

"Nana, trận pháp của cậu bố trí thế nào rồi?" Godric hỏi.

"Đã để trong phòng tiểu quỷ đầu, không có vấn đề gì." Rowena nói, "Cậu thì sao? Tài liệu thuốc tiểu quỷ đầu cần đã chuẩn bị đủ chưa?"

"Đương nhiên rồi, lát nữa Severus tới lập tức có thể nấu." Godric nói, "Tôi đã chờ không kịp muốn thấy cháu của chúng ta rồi, ôi Sal thân ái."

"Thu hồi sự ngu xuẩn của cậu đi, sư tử ngốc Gody!" Rowena cười mắng.

"Tiểu quỷ đầu lần này phỏng chừng phải tĩnh dưỡng một thời gian, không biết có bắt kịp nhiệm vụ cuối cùng không?" Salazar có chút lo lắng.

"Nếu không bắt kịp, vậy để anh đi chơi đi?" Godric thích nhất hoạt động kích thích, ách, đặc biệt là trò chơi trừng phạt Đại Ma Vương này.

"Nana, tôi không biết anh ấy..." Salazar nghẹn lời với bạn lữ ham chơi của mình.

"Dơi con, chúng ta biết cậu ta sao?" Nana hỏi thú cưng của mình.

Cain lộ ra một nụ cười chân chó, rất nịnh nọt nói: "Nữ vương bệ hạ nói biết, tôi biết; nữ vương bệ hạ nói không biết, tôi không biết."

Godric ỉu xìu, lập tức biến thành tiểu sư tử, chui vào lòng tự chủ bán manh cầu an ủi...