Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 3 - Chương 86: Hành động của các Gryffindor




Sau khai giảng, pháp thuật của Harry tăng rất nhanh, nhưng bất kể là Harry hay Snape sớm chiều ở chung với y, và bệnh nhân Regulus đều có thể phát hiện loại tăng này đã không phải pháp thuật tăng vọt, mà là như tinh luyện. Nếu pháp thuật tiểu phù thủy 12 tuổi bình thường được ví như hồ nước nhỏ, dù là thiếu niên gia tộc từ nhỏ bồi dưỡng như Draco và Blaise nhiều nhất chỉ có thể tính hồ nước lớn hơn tí, vậy ma lực Harry tích lũy hai kiếp là biển rộng mênh mông vô bờ. Đó là trình độ pháp thuật trưởng thành. Mà giờ pháp thuật của y, vẫn trưởng thành, chỉ là tốc độ chậm lại rất nhiều, dù sao biển rộng gia tăng thế nào cũng là biển rộng. Tình huống lại hoàn toàn khác, ba người thấy rõ mỗi ngày y chế tác độc dược nhanh hơn không ít đồng thời hiệu quả thậm chí tốt hơn Snape rất nhiều, lực lượng khi luyện tập thần chú cổ cao xa quá khứ. Bản thân y cảm giác càng sâu, tỷ như Levitation Charm, hiện tại chỉ cần bốn phần năm pháp thuật lúc trước đã có thể khiến sách độc dược bay đến độ cao 3m.

Đối với điểm này, Snape vui vẻ không thôi, anh thậm chí khi rảnh cố ý thảo luận với Godric về độc dược gia tốc sự tinh luyện pháp thuật của Harry, y vốn không tán thành nhân công đề thăng tốc độ, nhưng bị một câu “nhiều tinh luyện sẽ nhiều bảo đảm” của Snape nghẹn đến không thể phản đối. Y hiểu sự lo lắng của người yêu, nhưng thấy Snape luôn giáo huấn mình như con nít, lại có chút không nói gì. Đồng thời, nhìn thân thể nhỏ đáng thương của mình, chỉ đành câm miệng —— có nên tạm thời dừng linh hồn ma hợp không? Cách dừng linh hồn ma hợp rất đơn giản, là song phương trong thời gian ấy không gặp nhau. Mà khi dừng, hai người sẽ hoàn toàn vì đối phương thủ thân như ngọc, không cần lo đối phương trèo tường. Kết thúc cũng rất đơn giản, là gặp lại.

Thế nhưng tình huống hiện tại, Harry là học sinh Hogwarts, thủ tịch học viện Slytherin, mà Snape là viện trưởng kiêm giáo sư của y, không gặp căn bản không thể nào. Vì vậy, tiểu động vật Hogwarts hầu như cách nửa tháng sẽ tao ương một lần.

Các tiểu hoan ngày ấy thấy ngài xà vương sẽ run rẩy, tự đưa mình vào trạm xá các tiểu ưng ngày ấy một vấn đề cũng không dám hỏi, bằng không sẽ bị sung quân tới chỗ Filch các tiểu xà ngày ấy một tấc không rời theo sát thủ tịch trong phạm vi 5m, bằng không sẽ được một lần 《Tinh thần quý tộc》 về phần tiểu sư tử càng đáng thương, mỗi khi đến ngày lão dơi tâm tình không tốt, bảo thạch của bọn họ sẽ xoát xoát rơi xuống, quan trọng hơn là, lão dơi sẽ cuồng phun nọc độc, khiến trái tim dũng cảm nhiệt tình của bọn họ trở nên tồi tệ.

Mà mỗi khi tới ngày ấy, Regulus sẽ cười tủm tỉm tới một lần thăm hỏi giữa quý tộc với Harry, cuối cùng tất nhiên kết thúc trong tiếng Snape tức giận chửi bới, Regulus nhỏ giọng biện giải và Harry ôn nhu trấn an. Ngày “náo nhiệt” như vậy cứ thế trôi qua, bước chân tháng 3 mềm mại tiến vào tầm mắt mọi người.Hôm nay, Harry ăn xong bữa tối, về ký túc xá, y cần nghiên cứu số liệu thí nghiệm lâm sàng hôm nay St. Mungo gửi tới về thuốc thần trí, sau đó nghiên cứu tổng hợp chứng giám ngục của Sirius.

Vì Sirius ở chung với giám ngục lâu lắm, lại không có thù hận giữ mình tỉnh táo —— ông vẫn cho rằng Pettigrew đã bị mình nổ chết, nếu không phải ngoài ý muốn thấy tấm ảnh chụp dẫn phát thù hận khắc cốt, kiếp trước, ông căn bản không thể hoàn toàn thanh tỉnh. Thế nên, hiện tại, trạng thái linh hồn hỗn loạn của ông khiến trị liệu sư của St. Mungo bó tay, cũng khiến Lupin ăn không vô, ngủ không yên. Mà Dumbledore cùng lúc khá hổ thẹn với Sirius, cùng lúc hy vọng Sirius có thể giúp cụ kéo lại tín nhiệm của Harry, vì thế rất để bụng việc trị liệu của Sirius, thậm chí cầu tới ba đại viện thủ.

Ba đại viện thủ tuy là phái trung lập, lại không thể không mua mặt mũi “White Wizard vĩ đại nhất” của Dumbledore, nhưng bọn họ biết tình huống của Sirius St. Mungo hiện tại thật không có cách nào, trừ phi Harry chịu ra tay. Mấy tháng nay dù là bệnh án điều trị vướng tay vướng chân, chỉ cần dùng lò sưởi hoặc song diện kính liên hệ, Harry đều có thể giải quyết dễ dàng, thế nên bọn họ càng thêm coi trọng y, thậm chí quyết định nếu y có ý, sẽ giao cái ghế đệ nhất viện thủ nhậm sau cho y.

Mà Harry chỉ cảm thấy những bệnh án điều trị này khiến cuốc sống sau giờ học của mình ngày một phong phú, y giờ đã rời khỏi đội Quidditch Slytherin, làm một nhân viên từng trong biên chế đội quốc gia, y không thể tìm được bất kỳ khoái cảm gì từ những trận đấu giữa học viện, vậy nên y có rất nhiều thời gian rảnh. Y cũng không tính bám ở chỗ Snape, vì tự ti nho nhỏ, y cứ nghĩ Severus xem mình là trẻ con…

Đang phân tích số liệu của Sirius, đột nhiên, khung ảnh trống trong phòng Harry xuất hiện một bóng người, một người đàn ông mặc giáp kỵ sĩ phong cách cổ xưa.

“Sao vậy? Anbs, bọn nhỏ kia thế nào rồi?” Harry cảm giác được sóng pháp thuật yếu ớt —— gần nhất, cảm giác của y ngày càng mẫn cảm. Lập tức nâng mắt nhìn người trong khung ảnh.

Kỵ sĩ này được treo ở góc một phòng học bỏ hoang, mấy ngày nay giúp Harry giám thị các Gryffindor chế tác thuốc đa dịch. Lần này vì Harry nhờ Baron cảnh cáo Myrtle, thế nên, bọn Hermione, Ron, Neville, Seamus, Lavender, Dean vừa chọn chỗ của Myrtle đã bị uy hiếp, không thể không tìm một phòng học trống khác. Nhờ vậy, Anbs thành kẻ giám thị an tĩnh.

“A, thưa người thừa kế, bọn họ phát hiện thiếu bột sừng song giác thú và da rắn Phi Châu, chuẩn bị động thủ ở tiết độc dược kế tiếp.” Anbs hội báo.

Harry nhíu mày, lại hỏi: “Không phải không xảy ra vụ hóa đá nào nữa sao?”

“Cô Granger cũng nói thế, thế nhưng cậu Weasley hiển nhiên nghĩ không ‘đơn giản’ như vậy, cậu ấy cảm thấy hiện tại gió êm sóng lặng là khúc nhạc dạo trước bão tố, mà… 4 so 2, ngài biết rồi đấy…” Anbs nói.

“Hửm? Nói thế ngoại trừ Hermione, còn một người cũng không tán thành? Là Neville • Longbottom à?” Harry biết cậu bé mặt tròn kia đáng tin hơn những người khác nhiều.

“Vâng.”

“Ừm, cảm ơn ông, Anbs.”

“Vinh hạnh của tôi.”Harry cười, cất bước Anbs, nhẹ giọng nỉ non một câu: “Vẫn là thế sao?” Sau đó đứng dậy quyết định đi tìm Sev thân ái, có lẽ có thể cùng anh thảo luận một chút về vấn đề bảo quản tài liệu độc dược…



Chiều thứ sáu, xưa nay là ác mộng của Gryffindor năm thứ hai. Vì chiều này, bọn họ chỉ có thể đối mặt với lão dơi khắp chốn tìm tra.

Harry chiều nay vẫn tới rất sớm, trước giúp Snape chuẩn bị xong tài liệu, rồi ngồi ở chỗ của mình xem nội dung hôm nay —— 《Thuốc bành trướng》. Loại thuốc này là một trong những loại thuốc cơ sở, có thể làm môi giới cho một số loại thuốc dung hòa.

Harry cực kỳ quen thuộc với liều độc dược này, nhưng tinh độ pháp thuật hiện tại của y khiến y rất khó nắm chuẩn pháp thuật phát ra trong quá trình chế tác, phải cẩn thận quan sát phản ứng của nó, tùy thời ứng biến. Bằng không nổ vạc, mặt mũi y để đâu? Vì thế, y nghiêm túc ghi nhớ các giai đoạn phản ứng trên sách, rồi đối lập với kinh nghiệm của mình.

Các học sinh lục tục tới, Snape giảng xong tài liệu và trình tự, rồi để mọi người bắt đầu làm.

Harry vẫn rời xa đồng học, vừa xử lý tài liệu đặt trong bình, vừa quan tâm bước chân của Snape giữa làn khói vạc bốc lên. Nhìn anh thường chua ngoa châm chọc học sinh Gryffindor, sau đó ánh mắt không hảo ý rơi xuống người Ron • Weasley. Harry rất buồn cười sự quan tâm anh dành cho Weasley, bất quá ngẫm lại cũng phải, đối với Snape mà nói, Weasley là kẻ thù cũ, song song cũng là kẻ sắp nhiễu loạn trật tự lớp học.

Harry nhớ tới tin tức hôm qua mình nhận được lại không nói cho Snape, không khỏi buồn cười, chí ít đám bạn ngày trước còn không tính quá ngốc…

Lặng im nhìn Weasley cố ý làm sai, khi Snape đặt tất cả lực chú ý vào việc mắng cậu bé tóc đỏ, Dean • Thomas sau vạc cấp tốc cúi xuống, lấy ra một dây pháo trong túi áo, dùng đũa phép đốt. Pháo phát ra tiếng tê tê và tạch tạch bạch bạch. Lập tức quăng vào cái vạc gần nhất —— không nghiêng không lệch, vừa lúc rơi trúng vạc của một nữ sinh Slytherin và Goyle ngồi ở hàng đầu giữa phòng học.

Độc dược trong nháy mắt nổ tung, cô bé thét chói tai, không ít người bị thuốc bành trướng bắn trúng —— may là, Harry sớm có chuẩn bị vung lên đũa phép, thêm “Protego” cho rất nhiều người. Thế nhưng luôn sẽ sơ sót, dù sao, độc dược bắn đầy phòng. Giữa hỗn loạn, Harry thấy Hermione lén chuồn ra ngoài, y không khỏi nhìn về phía bạn mình Blaise —— Blaise, tôi sẽ giúp cậu chiếm được Hermione.

“An tĩnh! An tĩnh!” Snape nổi giận, anh thật không ngờ sẽ khác với dự đoán, dĩ nhiên không phải Ron chấp hành, mà là làm mồi hấp dẫn lực chú ý của anh, “Người bị bắn trúng tới đây bôi thuốc! Chết tiệt, nếu để ta phát hiện là ai làm chuyện tốt này, ta không trừ 100 điểm sẽ không yên…” Anh vừa đi về phía bục giảng, vừa ý bảo Harry đi lấy thuốc.

Bị bắn trúng đại thể là Gryffindor —— Seamus • Finnigan ôm cái trán sưng như bí đỏ, cúi đầu vội vã chạy lên. Neville • Longbottom bên cạnh sắc mặt phát xanh, mũi sưng như khí cầu. Ron lại là lỗ tai bị bắn trúng, sưng thành cục bướu. Bọn họ tựa thủy triều lao về phía bục giảng của Snape. Có người cánh tay sưng như gậy, nâng không nổi có người môi sưng đến nói không nên lời. Mỗi người mỗi dạng, nhìn cực kỳ buồn cười.Khi những người bị thương đều uống xong thuốc giải độc rồi thuốc chống sưng, Snape tới cạnh cái vạc gây chuyện, từ trong vớt ra một thứ đen thui —— đó là “hài cốt” pháo nổ còn lại, xung quanh nhất thời vắng vẻ.

“Nếu ta biết là ai quăng…” Snape trầm giọng nói, khóe miệng hàm chứa một nụ cười nhạt ác ý.

Nói chưa dứt lời, mọi người nghe thấy tiếng một nữ sinh thét chói tai —— đến từ phía hầm! Đến từ phòng làm việc của xà vương!