Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 2 - Chương 26: Đêm quyết đấu




“Albus, làm vậy có quá phận không?” Từ trạm xá về phòng hiệu trưởng, giáo sư McGonnagal lo lắng hỏi.

“Đã hết cách rồi, ta nghĩ ta phải làm vậy… Minerva, chúng ta đều biết Longbottom là thế nào… Harry rất cần một trưởng giả dẫn dắt, y hiện tại có chủ kiến của mình, y là một Slytherin. Cho nên, chúng ta không được tín nhiệm, chỉ có Severus.” Dumbledore thở dài.

“Thế nhưng, Severus đã rời khỏi Hội Phượng Hoàng, vạn nhất…” Giáo sư McGonnagal rất lo lắng.

“Ta tin Severus, ta cũng chỉ có thể tin anh ta. Được rồi, Minerva, gần nhất Hòn Đá Phù Thủy có dị thường gì không?” Dumbledore dập tắt sự lo lắng của McGonnagal.

“Không có, Albus. Thế nhưng, cụ biết đấy, bọn nhỏ quá hiếu động, để vật ấy lại trường học cũng không phải là chuyện tốt.” Giáo sư McGonnagal ưu sầu, “Argus đã bắt được không ít học sinh dạ du đầy lòng hiếu kỳ ở Khu Cấm.”

“Đương nhiên, thế nhưng tiêu hủy Hòn Đá Phù Thủy cần một số chuẩn bị, giáo sư Flamel cũng cần cáo biệt với vài người.” Dumbledore nói, “Cả Gringotts đều xảy ra việc bị trộm, ta tìm không được chỗ nào an toàn hơn Hogwarts.”

“Thế nhưng… Albus, tôi phải báo cho cụ biết, gần đây Quirinus rất kỳ quái, tôi không tin anh ta bị Vampire dọa thành vậy.” McGonnagal nói.

“À, đúng vậy, Minerva, Quirinus là một đứa bé rất có tài ba lại thêm tri thức lý luận cực kỳ vững chắc.” Dumbledore cầm một quả chanh đường, “Ta sẽ lưu ý anh ta, yên tâm.””Chỉ mong… cụ đúng.” McGonnagal vẫn lo lắng, nhưng nếu Albus đã lưu ý, vậy bà không còn gì để nói.

Buổi tối, ba người Harry, Draco và Blaise tới thư viện, Harry bày ra thần chú tĩnh âm xung quanh, viết luận văn, rồi thảo luận một số quan điểm luận thuật. Tới khi y hoàn thành luận văn tiết bùa chú, Draco bắt đầu kể chuyện Neville không khống chế được cây chổi ngã gãy tay ở tiết bay cho Harry nghe.

“Xì, Harry, tôi không rõ, không phải cưỡi một cây chổi sao? Có cần khẩn trương như vậy? Longbottom thật là ngu xuẩn.” Draco vui sướng khi người gặp họa.

“Chậc chậc, tôi từ chỗ Lavender • Brown nghe được vài chuyện thú vị.” Blaise nói.

“Ôi chao, playboy của chúng ta lại có con mồi mới à?” Harry cười cợt một câu.

“Harry, cậu nếu ước ao, tôi không ngại giới thiệu mấy cô bé cho cậu.” Blaise nói.

“Cút đi, đừng dạy hư Harry thuần khiết.” Draco cười mắng một câu, mà Harry thầm cười xấu xa —— Blaise, nếu những lời này bị Sev nghe được, cậu sợ rằng sẽ thảm.

“Ok, ok, bạch kim vương tử, kẻ xấu luôn là tôi.” Blaise ra vẻ oan uổng, “Harry…”

“Đây là luận văn tiết biến hình, cần tham khảo thì cứ lấy.” Harry biết rõ trình độ vô lại của bạn mình, “Được rồi, giờ thì nói cho tôi biết, cậu nghe được gì nào.”

“Lại nói tiếp, rất thú vị, Longbottom từng một lần bị cho là Squib, khi 6 tuổi, ông bác của cậu ta, Algie • Longbottom, thậm chí đã đẩy cậu ta từ bến tàu Hồ Đen xuống, khiến cậu ta suýt nữa chết đuối. Mãi đến khi 8 tuổi, gã điên ấy còn treo cổ chân ‘một trong hai Cứu Thế Chủ’ của chúng ta vào cửa sổ trên lầu, nhưng thất thủ đánh rơi, kết quả cậu ta bắn lên, bay qua hoa viên, ngã ra đường. Lúc này mới xác nhận cậu ta không phải Squib.” Blaise vừa nói vừa lẩm nhẩm luận văn của Harry, “Ôi, Harry, luận văn của cậu luôn đặc sắc như vậy, bài này tuyệt đối là một cái ‘O’.”

“Harry, cho tôi mượn luận văn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám đi.” Tiểu xà bạch kim phiền muộn nói, “Phòng học đầy mùi tỏi kia thật khiến người không chịu được.”

“Cầm.” Harry rất hào phóng, “Được rồi, Draco, tôi nghe nói, cậu và Weasley cãi nhau?”

“Cái này, để tôi kể,” Nói đến đây, Blaise lập tức hăng hái, “Phu nhân Hooch vừa dẫn Longbottom đi chữa trị, Weasley lập tức vu hãm Slytherin chúng ta tính ‘mưu sát’ Longbottom. Draco định lực luôn không bằng cậu, cho nên cãi lại. Cuối cùng là hẹn đêm nay quyết đấu sau giờ giới nghiêm ban đêm, tôi làm phó thủ của Draco. Bên kia là Dean • Thomas.”

“Vậy sao, thế nhưng, Blaise, định lực của cậu hẳn không kém vậy đi?” Harry nói, nhớ tới hôm nay là Severus tuần tra, vì vậy cảnh cáo, “Nghe, đêm nay, ai cũng không được đi, viện trưởng đêm nay tuần tra. Các cậu nếu rất muốn chép phạt đến nhũn tay, thì cứ đi thử xem?”

“Hả? Sao cậu biết?” Blaise cười nói, “Chẳng lẽ có chuyện gì bọn này không hay à?”

Harry nhìn đồng hồ quả quýt, bắt đầu thu dọn, sau đó nói: “Luận văn ngày mai trả tôi, tôi đi trước chỗ đạo sư, nếu muộn sẽ rất thảm.”

“Ê, Harry, cậu khi nào có đạo sư?” Draco kéo Harry.

“A, đúng rồi, chiều nay xảy ra một việc, giáo sư Snape đã nhận tôi làm học đồ.” Harry nói xong lập tức rời đi, lưu lại Draco và Blaise hai mặt nhìn nhau….

Hầm, phòng làm việc của viện trưởng Slytherin.

Hôm nay Snape không xếp bất kỳ ai lao động phục vụ, anh ngồi sau bàn công tác, chấm bài, vừa tàn bạo vẽ từng chữ “T” thật to trên tấm da dê, vừa dùng nét chữ duyên dáng hoa lệ biểu diễn ngôn ngữ nghệ thuật.

Lúc này, cửa mở. Một tiểu xà mắt lục bò vào, thấy ngài xà vương đang bận, vì vậy không quấy rầy. Tự tới bên cạnh búng ngón tay, một ly cà phê và một ly socola xuất hiện trước mặt, bưng cà phê tới bàn Snape đặt ở chỗ không vướng víu lại vươn tay có thể lấy được, sau đó mở tấm da dê, bắt đầu viết luận văn 《Lịch sử pháp thuật》.

Trong nhất thời, hầm chỉ còn tiếng bút lông chim và tấm da dê “Sàn sạt” ma sát xuất hiện, an tĩnh mà ấm áp.

“Harry,” Snape phê xong luận văn hôm nay, “Cần luyện tập sao?”

“Không, em còn phải đi giữ gìn trận phòng ngự, đó mới là việc tiêu hao pháp thuật. Được rồi, báo trước với anh —— đêm nay Draco và Ron hẹn quyết đấu, em đã dặn Draco rồi, anh có thể trừ điểm tận hứng. Mặt khác, ngày mai em sẽ dẫn anh tới mật thất, Salazar muốn gặp anh đã lâu.” Harry chớp mắt, “Anh biết, ông ấy vẫn muốn gặp hậu đại của Atula, em nghe Godric và Rowena nói, đó là người ông ấy nuôi lớn.”

“Được, vậy ta cần chuẩn bị gì? Còn có, mấy giờ?” Nghe được sẽ đi gặp Slytherin, Snape sinh ra một loại tâm lý hành hương.

Harry nở nụ cười, Sev cũng có lúc khả ái như vậy. Y nghiêm túc nhìn giáo sư, đương nhiên, Harry không hy vọng dẫn một vị giáo sư lôi thôi tới trước mặt bốn đầu sỏ, dù sao bốn vị đó xem Harry là con mà cộng đồng giáo dục và thương yêu, cho nên, Harry cũng xem bọn họ là cha mẹ mà tôn kính và kính yêu. Không một đứa con nào nguyện ý để người yêu của mình lưu lại ấn tượng xấu trước mặt cha mẹ, vì vậy, y cười nói: “Sev có lẽ nên gội đầu, sau đó thay một bộ trường bào ám văn. Đêm mai em sẽ tới sớm, thế nên, Sev đêm nay tốt nhất phải nghỉ ngơi.”

“Chỉ cần lũ khốn kia đừng chạy loạn trong thành là được.” Harry thấy Severus khô cằn nói, vì vậy không khỏi dán lại gần, vui sướng chôn mình vào lòng anh.

“Sev, nói cho em biết, đây không phải mơ.” Giọng Harry mang theo mê man, truyền ra từ trong lòng của giáo sư mặc đồ đen, thở dài.

Snape siết chặt cánh tay, đôi tay đầy vết chai kia xoa ót Harry, khẽ mơn trớn tóc y, xúc cảm ngoài ý muốn rất tốt, sau đó dùng chất giọng trầm thấp như cello nói: “Harry, nếu đây là mơ, chỉ mong chúng ta đừng tỉnh lại…”



Trước giờ giới nghiêm ban đêm, Harry về phòng nghỉ công cộng Slytherin, vừa vào phòng đã bị hai người bạn kéo vào góc thì thầm——

“Harry, cậu thật đã làm học đồ của viện trưởng?” Blaise hỏi.

“Đúng vậy, có lẽ là Dumbledore sợ tôi xảy ra chuyện gì, nên nhờ viện trưởng đáp ứng.” Harry cười nói, “Vậy nên, viện trưởng hôm nay không mấy vui vẻ, vì thế, tôi khuyên các cậu đừng tới chỗ hẹn. Dù sao, chúng ta là Slytherin, không phải sao? Điều thứ mười hai của 《Hành vi thủ tục Slytherin》 đã nói: giảo hoạt là đặc chất của chúng ta, tránh nặng tìm nhẹ là thủ đoạn của chúng ta. Hơn nữa bọn Gryffindor kia căn bản không biết cái gì là vinh dự, đúng không nào?””Chậc, Harry, cậu quả nhiên đủ Slytherin.” Draco ca ngợi nói.

“Được rồi, nghe lời cậu, để bọn họ leo cây, bị viện trưởng bắt được, ha hả, có trò hay để xem.” Blaise cũng đồng ý với cách nói ấy của Harry.

Harry khuyên xong Draco và Blaise, ba người về ký túc xá, y sợ hai tiểu xà buổi tối lại chạy ra ngoài, vì vậy lặng lẽ quay về phòng nghỉ không một bóng người, nói với tiểu đồng xà nghỉ ngơi trên nắm cửa: 【Nghe được sao?】

【Các hạ, đã sớm muốn trò chuyện cùng ngài. Các hạ, có chuyện gì vậy, ta nguyện cống hiến sức lực cho ngài.】 Tiểu đồng xà kia trong nháy mắt trở nên linh động, phát ra tiếng “Tê tê” tinh tế.

【Là vậy, đêm nay ngươi có thể không cho bất kỳ Slytherin nào ra ngoài không?】 Harry hỏi.

【Đương nhiên, các hạ yên tâm. Đêm nay một cái cũng đừng nghĩ từ chỗ ta ra ngoài.】 Tiểu đồng xà đảm bảo.

【Tốt, phiền ngươi.】 Harry nói xong lén lút về ký túc xá, bày ra thần chú xua đuổi mạnh mẽ trên cửa, rồi mở mật đạo, rời đi.

Đi trong mật đạo, Harry không khỏi thổn thức, kiếp trước ở đêm quyết đấu y bị Filch và phu nhân Norris đuổi hơn nửa đêm lại bị chó ba đầu dọa hết hồn, một đêm đó thật đúng đặc sắc. Nghĩ tới đây, y tự giễu cười, đêm nay Sev hẳn sẽ hỗ trợ, để mấy Gryffindor không biết trời cao đất rộng kia khỏi bị kinh hãi, tuy cái giá rất cao, bất quá, tốt hơn là bị dọa hỏng nhiều.

An tĩnh bước tới, Harry thầm than, một đêm này thật là thái bình!

Bất quá, chung quy là bình tĩnh trước cơn lốc, vì——

Halloween cũng sắp tới rồi.