[Harry Potter] Sau Khi Ván Cờ Bắt Đầu Lại Lần Nữa

Chương 19: 19: Quyển 3 -





Rita Skeeter lần thứ hai rời núi, đăng một tin dài với tiêu đề là , công kích Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge lên hai tờ báo và , nội dung bài báo vạch trần bí mật trước khi lên chức của Fudge, liệt kê đủ loại việc xấu của hắn từ lúc nhậm chức đến nay, còn đặc biệt nhất mạnh Fudge coi thường tầm quan trọng của trường học qua sự kiện Giám Ngục, ẩn tình đằng sau chuyện Sirius Black, Lucius Malfoy và Severus Snape bị phù thủy hắc ám tấn công sau sự kiện Voldemort.

Nguyên bài báo dùng văn phong cay độc tỉ mỉ kể lại kỹ càng rất nhiều sự thật bất lợi với Fudge, rồi càng tỏ vẻ đau đớn kịch liệt nói Giới Phù Thủy có một Bộ Trưởng như vậy sẽ không có tương lai, mãnh liệt kêu gọi dân chúng thấy rõ bộ mặt thật của Fudge, cùng nhau đoàn kết vì tương lai của Giới Phù Thủy, ủng hộ mọi người tìm một Bộ Trưởng mới đủ tư cách.

được Giới Phù Thủy nước Anh hưởng ứng mạnh mẽ, nhờ bài văn này mà với được người người tranh mua bán sạch bách, thậm chí có rất nhiều phù thủy không mua được đã sai cú mèo mang theo tiền trực tiếp bay tới các cơ quan báo chí, dẫn tới hai cơ quan này không thể không lập tức tăng lượng in ấn mới để thỏa mãn nhu cầu.

Một ngày sau, người phụ trách hoàn toàn làm lơ Bộ Pháp Thuật áp chế, đăng lại bài viết này của Rita Skeeter.

Chưa đến ba ngày, của Rita đã khiến mọi phù thủy nước Anh muốn kéo Fudge xuống đài.

Đối mặt với dư luận tấn công như bão táp, Fudge hoàn toàn mất bình tĩnh, cuối cùng không thể nào duy trì bộ mặt ngụy trang xưa nay được nữa.

Fudge điên cuồng phái Thần Sáng bắt Rita Skeeter với tội danh ngang nhiên chống lại Bộ Pháp Thuật, hạ lệnh đóng cử và , thậm chí còn bãi miễn người phụ trách - người vốn được coi là tiếng nói của Bộ Pháp Thuật.

Nhưng chờ đến khi đám Thần Sáng không tình nguyện chạy tới cơ quan báo chí, đã thấy nhà không vườn trống tự lúc nào rồi, Rita Skeeter vừa nghe được tiếng gió đã trốn biệt tăm biệt tích.

Đang trong lúc căng thẳng, hành vi thô bạo của Fudge với ba công ty báo chí càng khiến các phù thủy cho rằng hắn chó cùng rứt giậu, giấu đầu lòi đuôi.

Thậm chí những người được nhắc trong bài mặc kệ tất cả, đường đường chính chính đứng ra đảm bảo nội dung trong bài tuyệt đối đều là sự thật, nói trong tay họ còn nắm giữ nhiều tình báo hơn nữa, tuyên bố cho dù có bị ám sát giống như nhóm ba người Sirius Black thì cũng phải vạch trần bộ mặt thật của Fudge trước bàn dân thiên hạ.

Nối tiếp hành động của Fudge và ngôn luận lớn mật của những người trong cuộc, Sirius Black, Lucius Malfoy và Severus Snape tiến hành mở một buổi họp báo ở Phủ Malfoy, kể lại chuyện bọn họ bị phù thủy hắc ám ám sát, lấy một phần kết quả kiểm tra sơ lược của các bác sĩ giỏi nhất trong Bệnh viện Mungo chứng minh cho công chúng tin người tập kích bọn họ tuyệt đối không phải mấy Tử Thần Thực Tử biến thái chỉ biết dùng Crucio, mà là phù thủy hắc ám thật sự, danh xứng với thực, nắm giữ nhiều loại phép thuật hắc ám đã thất truyền.

Tuy nhóm Sirius giống Skeeter, không chỉ thẳng mặt tổ chức "Robin", nhưng Skeeter mịt mờ ám chỉ cùng với phần ghi chép được cải biên của gia tộc Black đều chỉ về một hướng ⸺ Fudge đã âm thầm tập trung một vài phù thủy hắc ám thỏa mãn cho dã tâm độc bá Giới Phù Thủy của hắn.

Sau buổi họp, có một vài phóng viên đã dùng câu "Fudge noi theo Voldemort, là một kẻ dã tâm muốn trở thành chúa tể duy nhất của Giới Phù Thủy", "Fudge chính là kẻ nối nghiệp của Voldemort", đẩy làn sóng phản đối Fudge lên tầm cao mới.

Ngay sau đó, đại diện của Wizengamot và Hội Merlin cũng mở một cuộc họp báo với phóng viên, lão phù thủy bằng tuổi với Dumbledore đã kịch liệt chỉ ra Fudge đúng thật có một tổ chức phù thủy hắc ám tư nhân, Wizengamot đã từng rất nhiều lần kháng nghị, nhưng lại bị Fudge dùng đủ loại thủ đoạn áp chế.

Lão phù thủy còn dùng giọng điệu tiếc nuối nhớ lại đời trước của Wizengamot và Bộ Pháp Thuật ⸺ tức Hội Nguyên Lão, kể nguyên lão có sứ mệnh và trách nhiệm giữ gìn lợi ích chung của Giới Phù Thủy, nhưng từ khi nguyên lão bị chia ra thành Wizengamot và Bộ Pháp Thuật, ngoại trừ thẩm phán ra, Wizengamot không có thực quyền, rất nhiều lần chỉ có thể im lặng, không thể nào chấp hành sứ mệnh bảo vệ Giới Phù Thủy.

Để một lão phù thủy đống tuổi như vậy than thở khóc lóc diễn thuyết, rất nhiều phóng viên có mặt trong buổi họp đồng cảm như chính bản thân, sau đó tiếp tục đưa tin khiến Giới Phù Thủy nước Anh xuất hiện luận điệu "Nên chia đều quyền lợi cho Wizengamot và Bộ Pháp Thuật, để hai tổ chức kiểm tra lẫn nhau, cùng nhau bảo vệ Giới Phù Thủy", "Muggle có quyền yêu cầu bãi miễn Tổng Thống hay Thủ Tướng, vì sao phù thủy lại không thể", "Lập tức tiến hành tuyển cử Bộ Trưởng mới, bầu lại ra Bộ Trưởng thật sự nghĩ cho Giới Phù Thủy" v.v...!
Sau khi xuất hiện các luận điệu trên, các gia tộc quý tộc lớn từ bốn Nhà đăng thông cáo chung, bày tỏ họ cực kỳ tức giận khi biết gia chủ Black, gia chủ Malfoy và hậu duệ cuối cùng duy nhất của gia tộc Prince bị ám sát.

Trong thông cáo, bọn họ còn chỉ ra, quý tộc không chỉ có mỗi thân phận hay quyền lợi, họ còn có trách nhiệm vĩ đại nữa.


Mỗi một gia tộc quý tộc đều phải gánh vác trách nhiệm truyền thừa lịch sử phù thủy, sở dĩ bọn họ bảo vệ và kiên trì truyền thừa phép thuật là vì không muốn Giới Phù Thủy biến thành chủng tộc không có lịch sử.

Mà hành vi đả kích quý tộc, thèm khát các loại văn hiến lịch sử trong tay họ và hành động ám sát hiện tại của Fudge quả thực đang cắt đứt lịch sử của phù thủy.

Thông cáo chung của các quý tộc đã thay đổi suy nghĩ phản cảm và bài xích quý tộc trong lòng dân chúng, càng được rất nhiều người tán đồng.

Sau khi quý tộc phát biểu, Dumbledore dẫn dắt Hội Phượng Hoàng, dùng hành động thực tế ủng hộ quý tộc lên tiếng.

⸺ Mỗi một phù thủy đều biết ta luôn có ấn tượng tốt với Muggle, nhưng không có mấy người biết nguyên nhân.

Hôm ta sẽ nói cho mọi người biết nguyên nhân, Muggle sẵn sàng tiêu phí lượng lớn sức người, sức của và tiền bạc để bảo vệ lịch sử của họ, họ tu sửa lại bảo tàng lịch sự, bảo vệ di sản văn hóa lịch sử, thành lập ngành nghề chuyên môn tìm kiếm các nền văn minh cổ đại ở khắp nơi trên thế giới.

Ta đã từng trò chuyện với một nhà Lịch Sử Học Muggle, đến tận bây giờ những câu nói của ông ấy vẫn khiến ta cực kỳ ấn tượng.

Khi ta hỏi ông ta vì sao phải trả giá lớn như vậy để đi làm mấy việc này, ông ta đáp, lịch sử là minh chứng của chúng ta, chứng minh chúng ta từ đâu tới đây, sống ở nơi nào, nói cho chúng ta biết hiện tại những gì chúng ta đang có từ đâu mà tới, dạy cho chúng ta làm thế nào sáng tạo tương lai, khi chúng ta mê mang, lịch sử sẽ chỉ đường cho chúng ta.

Nếu không có lịch sử, con cháu chúng ta làm thế nào nhận thức được bản thân, hiểu về chính mình? Có lẽ bọn nó còn chẳng biết mình là ai, vì sao tồn tại nữa kia.
Ta thích Muggle, bởi vì họ luôn có thể bộc phát trí tuệ đáng yêu, khiến ta có thể nhìn lại chính mình, nhìn lại Giới Phù Thủy chúng ta qua góc độ mới.

Là một chủng tộc được trời cao ưu ái, phù thủy chúng ta có nhận ra tầm quan trọng của lịch sử với văn hóa truyền thừa hay không? Chúng ta có từng nghĩ tới, nếu lịch sử và văn hóa mà các quý tộc đang bảo vệ đều biến mất, con cháu của chúng ta có còn cảm thấy phù thủy đáng để kiêu ngạo không? Hay là tụi nó ngay cả phù thủy là gì cũng không biết? Ta tin rằng không có một phù thủy nào ⸺ mặc kệ thân phận, lập trường hay địa vị ⸺ muốn một tương lai như thế biến thành hiện thực.

Cho nên ta thực sự không hiểu, ngài Bộ Trưởng tôn kính vì sao lại nhắm vào hai gia chủ gia tộc Black với Malfoy, vì sao phải tổn thương đến một đại sư Độc Dược trẻ tuổi đầy hứa hẹn như cậu Severus Snape.

Đã có quá nhiều gia tộc cổ xưa biến mất trong lịch sử, chẳng lẽ chúng ta muốn tận mắt thấy nhiều gia tộc hơn nữa biến mất sao? Bọn họ là một phần của Giới Phù Thủy, bọn họ vẫn luôn bảo vệ và tiếp tục sứ mệnh lưu truyền phép thuật, bọn họ nên có được tôn trọng đáng có.

Những lời này của Dumbledore không chỉ bóp méo luận điệu "Bảo vệ Muggle vì Muggle nhỏ yếu" của Hội Phượng Hoàng, mà còn làm nhạt đi lập trường đối lập của Hội với các quý tộc từ trước tới nay.

Đoạn thanh minh này khiến nhóm phù thủy tạm thời quên đi ích lợi xung đột giữa quý tộc và bình dân, kết nối các tầng lớp xã hội phù thủy với nhau, hơn nữa còn thành công khiến công chúng cho rằng Fudge đang chặt đứt tương lai của Giới Phù Thủy.

Mà Rita Skeeter vốn đang mai danh ẩn tích, sau bài thanh minh của Dumbledore, lại một lần nữa xuất hiện trước công chúng, dùng một bài viết , đẩy tiếng gào thét yêu cầu bầu lại Bộ Trưởng lên đến đỉnh điểm.

Skeeter kể lại kỹ càng tỉ mỉ khi Tổng Thống hay Thủ Tướng Muggle làm gì đó tổn hại đến ích lợi chung của dân chúng, Muggle sẽ có phản ứng và cách đối phó ra sao, còn lôi vài lần bầu lại chức vụ của các quốc gia châu Âu ra làm ví dụ.

Nhất thời, đại sảnh của Bộ Pháp Thuật xuất hiện rất nhiều đội biểu tình yêu cầu Fudge xuống đài, trần nhà dày đặc khẩu hiệu và tranh chữ phép thuật, mà người đứng đầu Trụ sở Thần Sáng Rufus Scrimgeour và Giám đốc sở Thi Hành Luật Pháp thuật Amelia Susan Bones công khai từ chối chấp hành mệnh lệnh bắt đội biểu tình của Fudge, hứa sẽ giữ gìn quyền tự do ngôn luận của dân chúng, cho dù có bị Fudge sa thải, bọn họ cũng sẽ không thỏa hiệp.


Thấy Rufus Scrimgeous và Amelia Susan Bones công khai phản chiến, Fudge ngoài khiếp sợ cũng chỉ còn tức giận, hắn quyết đoán ký tên sa thải chức vụ của hai người kia.

Đáng tiếc, bây giờ thông cáo của Fudge chẳng khác gì tờ giấy trắng, ngoại trừ cánh tay phải của hắn – Dolores Umbridge, nội bộ Bộ Pháp Thuật gần như chẳng còn mấy người coi hắn là Bộ Trưởng.

Bởi vậy, thông cáo sa thải im ắng nằm trong góc nào đó ở Bộ, không một ai nhớ tới sự tồn tại của nó.

Chờ đến khi Fudge phát hiện lệnh sa thải không được chấp hành, tờ thông cáo đó đã bị Gia Tinh cần cù tưởng là rác rưới vứt đi rồi.

Mà mỗi ngày, trong đại sảnh luôn có đội biểu tình đến đúng giờ, lại không biết họ từ chỗ nào biết được Fudge muốn sa thải Rufus Scrimgeour và Amelia Susan Bones, thế là họ càng dùng khẩu hiệu bén nhọn và tranh chữ khoa trương đáp trả lại Fudge.

- -
Fudge biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích rồi lại bị chúng bạn xa lánh, giờ phút này hắn đã gần như phát điên.

Hắn không hiểu vì sao các thế lực từ trước tới nay luôn bằng mặt không bằng lòng lại đột nhiên đoàn kết với nhau, đám phù thủy già chỉ thấy mặt khi mở phiên tòa đều toàn thể xuất động, còn đám quý tộc trước giờ vâng theo quy tắc rời xa thị phi, chỉ lo thân mình cũng không tiếc phá vỡ truyền đống, đứng về phe đối đầu hắn.

Fudge chưa từng tưởng tượng đến cảnh mình sẽ rơi xuống hoàn cảnh gian nan thế này, hiện tại hắn chỉ có hai con đường, hoặc từ bỏ, hoặc đánh liều một phen.

Để ngồi lên vị trí hiện tại, Fudge đã phải trả giá quá nhiều, nếu cứ thế từ bỏ, hắn thật sự không cam lòng.

Dựa vào cái gì mà đám quý tộc tự cho là cao quý như Lucius Malfoy một hai đòi đè đầu cưỡi cổ mình! Lão già sắp xuống đất như Dumbledore dựa vào đâu mà ngáng chân mình nơi nơi! Nhớ tới ngày xưa đến Hogwarts làm việc, muốn đạt được Chúa Cứu Thế duy trì, lại chỉ nhận được đáp lại có lệ ẩn giấu khinh bỉ, Fudge liền có xúc động như Voldemort lúc sống lại, làm những kẻ khinh thường hắn, đối đầu với hắn chết hết đi.

Nhưng hắn biết, Voldemort cũng khinh thường hắn, thậm chí trước giờ chưa từng coi hắn là cái thá gì cả.

Cho nên, khi Voldemort trở về, hắn mới áp dụng sách lược ngoan cố chống đối, hắn biết nếu hắn đầu hàng, có lẽ chỉ nhận được một cái Avada.

Fudge không muốn chết, nhưng nếu ép hắn cứ thế từ bỏ, chi bằng kêu hắn tình nguyện đi chết đi cho xong.

Hạ quyết tâm, Fudge đuổi Dolores Umbridge ra ngoài, mở con đường bí mật thông tới nơi ở của Robin.

Trong căn phòng đá đen như mực, đội trưởng của Robin – "Dark" – mịt mờ nhìn Fudge điên cuồng, lòng thầm châm chọc và khinh bỉ đồ ngu kia.

Dark biết hết những chuyện đã và đang xảy ra trong Giới Phù Thủy, gã chắc chắn Fudge kiên trì không được bao lâu nữa.


Lúc trước, khi Fudge cầm bản chép tay của Bộ Trưởng đời trước tới tìm gã, gã đã nhìn ra Fudge không phải đối tượng đáng để trung thành, cho nên chỉ hứa hẹn sẽ bảo vệ mạng cho Fudge, mỗi năm chỉ giúp Fudge ám sát ba người.

Từ lễ Giáng Sinh ám sát Sirius Black đến giờ, danh sách ba người đã đầy, gã hoàn toàn có thể làm lơ Fudge.

Nhưng gã rất tò mò, muốn biết Fudge khi cùng đường sẽ có quyết định gì.

"Thưa ông, tôi hy vọng ông còn nhớ rõ, mỗi năm tôi chỉ có thể giúp ông giết ba người, năm nay danh sách đã đầy rồi.

Lúc ký khế ước cũng đã ghi rõ, danh sách qua mỗi năm sẽ được làm mới, cũng không được đặt trước.

Bây giờ tôi có quyền từ chối yêu cầu của ông." Ngừng lại một chút, sắc mặt nháy mắt trắng bệch của Fudge làm Dark vô cùng sung sướng, phải biết bảo vệ một tên ngu vô năng là một nhiệm vụ rất đáng ghét.

"Đương nhiên, nể mặt ông còn là Bộ Trưởng, tôi có thể giao dịch với ông.

Ông muốn Robin ám sát lãnh đạo của các thế lực, không thành vấn đề, nhưng ông cần phải trả một cái giá tương ứng làm trao đổi.

Thế nào, thưa ông, ông muốn dùng gì để trao đổi đây? Tôi phải nhắc cho ông nhớ, người ông muốn ám sát không chỉ có một hai người, hơn nữa thế lực sau lưng họ đều rất lớn và mạnh, hy vọng ông có thể cho ra lợi thế làm đồng giá."
Không ngờ sẽ bị cự tuyệt, giờ phút này Fudge phẫn nộ lạ thường, nếu không phải biết hắn đánh không lại đối phương, e là hắn đã trực tiếp vung tay đánh nhau thật rồi.

Đồng giá? Hừ, những kẻ hắn muốn giết có người nào không phải là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong Giới Phù Thủy đâu, nếu dùng Galleons, e là dù hắn có táng gia bại sản cũng trả không nổi.

Nhưng hắn nhất định phải làm đám người kia biến mất, tuyệt đối không thể cho chúng vừa lòng đẹp ý chứng kiến cảnh hắn hai bàn tay trắng.

Nghĩ tới nghĩ lui, Fudge nghĩ ra một lợi thế đủ để đả động Dark.

"Tự do, lợi thế tôi cho là tự do cho Robin.

Tôi biết các cậu vẫn luôn muốn thoát khỏi sự khống chế của Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật, muốn sống dưới ánh mặt trời lần nữa, chỉ cần cậu đồng ý giúp tôi giết bọn chúng, tôi sẽ trả lại khế ước mà nhóm Robin đời đầu bị ép phải ký với nguyên lão cho các cậu, hoặc sẽ lấy thân phận Bộ Trưởng hủy bỏ khế ước."
"Tôi hy vọng ông biết mình đang nói gì, thưa ông." Dark cảm thấy không còn ai trên đời này ngu hơn Fudge, một khi khế ước cổ xưa kia biến thành phế thải, điều đầu tiên họ phải làm chính là trả thù Fudge.

Huống chi, lúc trước tổ tiên không phải bị ép ký khế ước mà là đã thương lượng rất nhiều lần với nguyên lão mới định ra cái khế ước hai bên cùng có lợi này, muốn hủy bỏ khế ước cần thiết phải có sự đồng ý của cả Bộ Trưởng lẫn thủ lĩnh Robin.

Cái tên ngu xuẩn này căn bản không biết mình đang làm gì.

"Cậu không cần hoài nghi, tôi rất rõ ràng mình đang làm cái gì.

Nếu cậu không tin, giờ cậu có thể theo tôi đến chỗ cất giữ khế ước."
"Được rồi, tôi đồng ý.

Vậy thì mời dẫn đường, thưa ông, cho chúng tôi coi xem tờ khế ước cổ xưa đó trông như thế nào đi." Thu liễm trào phúng trong mắt, Dark làm bộ suy ngẫm một lúc, mới mở miệng đồng ý.


Hôm nay ra ngoài gặp Fudge là một quyết định sáng suốt, gã tin đội trưởng Robin đời trước mà biết mình gặp một Bộ Trưởng như vậy, nhất định sẽ cười đến chảy nước mắt, nói không chừng anh ta còn nhảy ra khỏi mộ, cho Fudge một cái ôm nhiệt tình nữa kia.

- -
Dumbledore và Grindelwald cẩn thận tìm tòi trong Rừng Cấm, bọn họ đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy tìm cái chỗ không gian của Hogwarts rồi.

Bốn Nhà Sáng Lập cũng không biết nhiều về nơi ở của Hogwarts, hồi trước đều là đối phương chủ động xuất hiện, bọn họ cũng tuân thủ ước hẹn, chưa từng tìm kiếm nơi ở của Rồng Hoàng Kim.

Thời gian vô tình trôi qua, Harry đã ngủ say gần một tháng rồi mà họ vẫn chưa thể tìm ra cách đánh thức Harry.

Tuy nói chỉ cần thắng Hogwarts là Harry có thể tỉnh lại, nhưng đâu ai biết liệu đối phương có ra tay trong lúc chẳng ai biết gì đâu.

Cho dù không đánh lại đối phương thì ít nhất cũng có thể đàm phán, xem xem có thể dùng lợi thế khác đổi lại linh hồn của Harry hay không.

Rừng Cấm đen như mực cũng không yên tĩnh, rất nhiều sinh vật hoạt động về đêm mơ hồ thoắt ẩn thoắt hiện.

Ánh trăng tưới xuống cành cây lá hoa, khiến Rừng Cấm trông khá là kinh dị với thần bí.

Dù đã làm Hiệu Trưởng lâu năm, Dumbledore vẫn không dám khẳng định mình biết hết về Rừng Cấm, cụ chỉ chắc chắn mình có thể ra vào an toàn mà thôi.

Grindelwald không để bụng với tính cẩn thận cảnh giác của Dumbledore, điều duy nhất có thể làm cụ sợ hãi chỉ có an nguy của Dumbledore.

Mà theo lời Harry, kiếp trước cái chết của Dumbledore vẫn luôn là cây kim đâm trong lòng Grindelwald, thỉnh thoảng nhoi nhói.

Cho nên cụ mới ra hết sức lực đả kích, tiêu diệt Voldemort và Tử Thần Thực Tử, đối với cụ, mạng sống của Dumbledore quan trọng hơn bất kỳ chuyện gì.

"Albus, chờ ngươi không làm Hiệu Trưởng nữa, ta với ngươi ẩn cư cùng nhau đi." Grindelwald đột nhiên kéo lấy tay áo Dumbledore, nhẹ nhàng nói, mắt không chớp nhìn vào mắt đối phương.

"Phải luôn có người bắt ngươi hạn chế đồ ngọt, ngươi nói đúng không?"
Dumbledore hơi sững sờ, cụ không rõ vì sao đối phương đột nhiên nói câu này.

Cụ nghe hiểu đối phương ám chỉ, nhưng cụ thật sự không biết mình có nên đáp lại hay không, hoặc là, nên đáp lại như thế nào.

"Bụp!"
Tiếng động đột ngột vang lên làm câu có lệ của Dumbledore chạy về trong miệng, lúc này Rừng Cấm không nên có người thứ ba, mà tiếng động kia rõ ràng không phải do cụ hay Grindelwald phát ra.

Hai lão phù thủy đồng thời nhìn về hướng phát ra âm thanh, dưới ánh trăng mờ, đặc điểm đặc trưng của Robin trên quần áo người thứ ba có vẻ dữ tợn kỳ lạ.

Nhưng mà người kia cũng không chùm mũ choàng, gương mặt rất anh tuấn, làn da rám nắng tạo khí thế cho cả khuôn mặt, mà điểm đặc biệt nhất chính là đôi mắt màu tím có hơi âm trầm của người kia..