Sáng sớm.
Hugh White theo thường lệ chạy bộ về, cầm khăn lau mồ hôi trên trán, tính toán sinh nhật hôm nay nên vượt qua như thế nào.
“Cốc cốc cốc.” từ cửa sổ bên kia truyền đến tiếng động, Hugh White đi qua, thấy một con cú mèo mắt tròn vo đang ra sức dùng đầu gõ cửa sổ.
Thật sự là kỳ quái, sao lại có cú mèo gõ cửa sổ vậy?
Hugh White nghi hoặc, mở cửa sổ, con cú mèo màu rám nắng uỵch cánh bay vào, ném một phong thơ, đứng yên bên cạnh cậu.
Ồ, cú mèo truyền tin, thật sự là đặc biệt!
Hugh nghĩ, nhặt lên phong thư.
Phong thư cũng rất đặc biệt, nó dùng da dê nặng, mặt trên dùng mực màu xanh phỉ thúy viết địa chỉ: số 56, đường sông Thames, lầu 1, sàn phòng khách, Mr. Hugh White.
Trên phong thư không có tem, Hugh lật phong thư lại, trên đó có dính một khối sáp đỏ, đóng dấu một cái huy chương, chính giữa chữ H vây quanh là một con sư tử, một con ưng, một con lửng và một con rắn.
Hugh White mơ hồ cảm giác được cái gì, trong trí nhớ xa xôi của cậu, hình như có ấn tượng về cái này.
Hugh mở phong thư, rút thư ra.
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thuỷ, chủ tịch liên đoàn pháp thuật thế giới, thẩm phán toà án pháp thuật tối cao]
Thân gửi cậu Hugh White,
Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo rằng cậu đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách vở và thiết bị cần thiết cho năm học.
Năm học khai giảng vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất đến ngày 31 tháng 7.
Đến lúc đó chúng tôi sẽ phái một giáo sư đến trước dẫn cậu đi mua sắm đồ dùng.
Kính thư,
Minerva McGonagall.
Phó hiệu trưởng
Danh mục đồ dùng:
Đồng phục:
Học sinh năm nhất cần:
3 bộ áo chùng làm việc trơn màu đen
1 mũ phù thuỷ chóp nhọn trơn đội ban ngàymàu đen
1 đôi bao tay phòng hộda rồng hoặc nguyên liệu tương đương
1 áo choàng mùa đông màu đen, cúc bạc
Chú ý: toàn bộ quần áo của học sinh nên có biển tên đi kèm.
Sách giáo khoa
Học sinh nên có những sách sau:
Cuốn sách căn bản về thần chú (năm nhất), Miranda Goshawk
Lịch sử pháp thuật, Bathilda Bagshot
Lí luận pháp thuật, Adalbert Waffling
Hướng dẫn căn bản môn Biến hình, Emeric Switch
Một nghìn loại thảo dược và nấm mốc, Phyllida Spore
Đề cương nước thuốc ma pháp và độc dược, Arsenius Jigger
Sinh vật thần kì và nơi tìm ra chúng, Newt Scamander
Sức mạnh hắc ám: hướng dẫn tự vệ, Quentin Trimble
Thiết bị khác:
1 đũa phép
1 cái vạc (hợp kim thiếc, cỡ 2 loại tiêu chuẩn)
1bộ chai lọ thuỷ tinh hoặc pha lê
1 kính viễn vọng
1 bộ cân bằng đồng
Học sinh có thể mang theo 1 con cú HOẶC 1 con mèo HOẶC 1 con cóc nếu muốn.
Lưu ý phụ huynh là học sinh năm nhất không được phép mang theo chổi bay.
Thượng đế! Ai tới nói cho cậu điều này không phải sự thật!
Luôn luôn bình tĩnh, giờ này Hugh White lại không bình tâm nổi.
Nhờ vào trí nhớ siêu phàm của cậu, cho dù đã qua vài thập niên nhưng Hugh White vẫn lôi được nó ra từ trong trí nhớ.
A, cỡ nào tuyệt vời! Ha! Cậu đã cố gắng giãy dụa sinh hoạt mười một năm trong cái thế giới này, thế mà có người nói cho cậu biết thế giới này chẳng qua chỉ là một quyển truyện cậu đã từng đọc!
Truyện Harry Potter!
Thật sự là quá tốt!
Hugh White xoa thái dương phát đau, ngồi vào ghế sô pha mềm mại, bắt đầu cố gắng nhớ lại tình tiết trong truyện Harry Potter.
Nói tóm lại là cứu thế chủ [danh hiệu buộc phải nhận] Harry Potter cùng những người bạn phù thuỷ của mình trải qua phiêu lưu chống lại Chúa tể bóng tối Voldemort.
Năm nhất hòn đá phù thuỷ và quỷ khổng lồ, nhân vật mấu chốt: Quirinus Quirrell.
Năm 2 căn phòng bí mật và xà quái, nhân vật mấu chốt: Ginny Weasley.
Năm 3 vượt ngục và giám ngục, nhân vật mấu chốt: chó đen Sirius Black, con chuột Petter Petigrew.
Năm 4 chiếc cốc lửa và Voldemort sống lại, nhân vật mấu chốt: Voldemort, Peter Pettigrew.
Năm năm hội mệnh lệnh phượng hoàng và quả cầu tiên tri, nhân vật mấu chốt: Voldemort.
Năm 6 hoàng tử lai và cái chết của Dumbledore, nhân vật mấu chốt: Severus Snape, Albus Dumbledore.
Năm 7 cứu thế chủ Harry Potter vĩ đại chiến thắng Voldemort, hòa bình.
Hugh White dựa vào sô pha, tiếp tục nhớ lại.
Toàn bộ câu chuyện nguyên nhân chính là Voldemort tâm lý vặn vẹo muốn làm Chúa tể bóng tối, sau đó rảnh rỗi sinh nông nổi cắt miếng linh hồn mình chơi, khiến cho người không ra người, rắn không ra rắn.
Hồn khí của Voldemort có bảy cái: nhật kí thời thiếu niên, vương miện Ravenclaw, dây chuyền Slytherin, cúp vàng Hufflepuff, nhẫn Đá phục sinh, con rắn Nagini, còn có Harry Potter.
Nhớ lại xong, Hugh White bắt đầu lo lắng có nên đến Hogwarts học hay không.
Đầu tiên, giờ mới nhớ ra, hồi năm tuổi hay ra một ít chuyện kì lạ, chắc là ma lực bạo động. Người mang ma lực phải học cách khống chế nó để không tạo thành nguy hại.
Lại nói tiếp, cậu cũng khá hứng thú với toà thành Hogwarts rộng lớn và ma thuật thần kì.
Nhưng cậu cũng phải lo lắng đến sự rối loạn ở đó.
Hiện tại giới pháp thuật có lẽ coi như hòa bình, nhưng một năm sau cốt truyện bắt đầu, Harry Potter và Voldemort hàng năm đều phải đấu nhau vài lần, khả năng cậu làm vật hi sinh có vẻ cao.
Còn có, học tập ma thuật cần niệm chú, mà cậu là một người câm, vấn đề này thực nghiêm trọng.
Một năm trước cậu từng đi bệnh viện lớn nhất Luân Đôn kiểm tra, bác sĩ uy tín nhất khoa tai mũi họng đã kiểm ta rất kĩ, thật đáng tiếc nói cho cậu, cậu vĩnh viễn cũng không thể phát ra âm thanh, bởi vì cậu không có dây thần kinh khống chế giọng nói.
Càng nghĩ, Hugh vẫn quyết định cứ đáp ứng trước đã. Cậu biết cốt truyện, nếu thực sự nguy hiểm có thể nghỉ học, pháp thuật thần bí đối với người bình thường như cậu vẫn có sức hấp dẫn lớn hơn. Huống chi nếu bởi vì bị câm mà cậu căn bản không thể học tập ma pháp, như vậy đáp ứng cũng chẳng có tổn thất gì.
Quyết tâm rồi, Hugh White đề bút viết hồi âm.
“Hiệu trưởng Albus Dumbledore đáng kính,
Thực vinh hạnh có thể học tập ở đây, em xin ở nhà đợi giáo sư đến.
Kính thư,
Hugh White.”
Đem thư giao cho con cú mèo đã chờ đến sắp không kiên nhẫn nổi, thuận tay đút cho nó miếng bánh hạnh nhân trên bàn, đồ ăn ngon làm nó quên cả buồn, vô cùng thân thiết cọ cọ tay Hugh.
Hugh White mỉm cười, sờ sờ đầu con cú mèo, nó vẫy cánh, mang theo hồi âm của cậu bay ra ngoài cửa sổ.
Hugh nhìn bầu trời xám xịt bên ngoài, bất đắc dĩ cảm thán. Đến bây giờ cậu vẫn chưa muốn tin cái thế giới mình ở mười một năm lại là thế giới của một quyển truyện.
Hugh White đem ánh mắt chuyển tới bức ảnh của Felicia White.
Trong ảnh người phụ nữ tươi cười bừa bãi, diễm quang bắn ra bốn phía, tràn ngập sức sống. Nhìn bức ảnh này, lại có ai tưởng tượng được cô là một kỹ nữ ngàn người cưỡi vạn người đè đâu cơ chứ?
Hugh White trào phúng gợi lên khóe môi, rồi sau đó lại vô lực hạ xuống.
Cậu được cô sinh ra, trưởng thành bên người cô, chứng kiến sinh mệnh mục nát mà sáng lạn, còn có tử vong của co. Cậu chân thật tồn tại, cô cũng vậy.
Có cái gì đáng hoài nghi đâu?
Hugh White thông suốt, cho dù thế giới có ra sao, ít nhất cậu đang chân chính sống, người bên cạnh sinh ly tử biệt, hỉ nộ ái ố, yêu hận tình thù đều là chân thật!