Hì, sau khi sửa xong máy tính tui lập tức viết lại chương này (có lẽ không được hay lắm ^^)Thấy tui thương mấy nàng chưa nà *moa moa chụt chụt*
- ---------------------------------------------------
Giáo sư bị đè tỉnh. Nói bị đè thì hơi quá, Snape liếc mắt nhìn cái chân mũm mĩm trắng trẻo đang vắt ngang qua bụng anh, đưa tay đẩy nhẹ. Du Mi hừ một tiếng vung chân đạp qua, anh bắt lấy cái chân mũm mĩm kia nhéo nhéo mấy cái, dịu dàng đặt xuống giường, cúi người hôn lên khóe môi cô rồi vào nhà vệ sinh. Du Mi nằm trên giường dụi mặt vào gối, hai tai trắng nõn đỏ lên.
Snape làm xong bữa sáng liền xuống hầm. Khoảng thời gian gần đây anh đã nhận ra một điều, lúc trước Du Mi quá gầy. Vậy nên anh quyết định sau này sẽ vỗ béo cô lên, dù sao thì tròn một chút ôm vẫn mềm hơn, sướng tay hơn. Thời gian dự sinh của Du Mi đang đến gần, anh cần phải chuẩn bị rất nhiều dược hồi sinh lực. Thực ra cũng không cần phải làm nhiều như vậy, Du Mi sinh trứng, quả trứng kia dù có to cách mấy cũng chỉ cỡ trứng vịt là cùng, nó sẽ không vừa sinh liền to như trứng rồng nên sẽ không tốn nhiều sức lực.
Nhưng mà, Snape luôn cảm thấy có "người" nào đó đang giục anh làm nhiều nhiều dược sinh lực hơn nữa. Cảm giác này rất kỳ diệu, không thể kiểm soát, không thể phán đoán nó cứ như vậy chạy thẳng vào đầu anh. Theo lý thì một bật thầy Bế quan bí thuật như anh không thể dễ dàng bị người khác chui vào đầu như vậy, nhưng anh luôn theo bản năng không muốn thương tổn đến "người" này, nên, cứ như vậy đấy.
Cảm giác này xuất hiện lần đầu là khi Du Mi mang thai tháng thứ năm, mới đầu là những cảm xúc vụn vặt như buồn ngủ, vui vẻ, buồn chán, đói bụng, hưng phấn... vân vân. Càng lâu cảm xúc này càng mạnh, hiện tại trên cơ bản anh có thể biết được "người" này muốn gì, vào tháng thứ tám, "người" này chỉ truyền lại một cảm xúc duy nhất, đó là muốn thật nhiều dược sinh lực.
Thật ra Snape đã có một suy đoán trong lòng, chính là cái suy đoán này quá ảo diệu rồi. Cho dù là phù thủy đi nữa cũng không thể nào có thể vận dụng Chiết tâm bí thuật khi chỉ mới là một... bào thai đi! Nhưng mà, nghĩ đến Harry anh chợt thấy thật ra chuyện này cũng chẳng là gì, nói sao thì anh thấy người bí ẩn nhất khó nắm bắt nhất có lẽ là hai cô con gái của tên nhóc đó. Mong rằng sau này con anh sẽ không bị hai đứa đó áp bức!
- --------------------------------------
Du Mi lười biếng xuống lầu, hiện cô đã mang thai chín tháng nhưng bụng chỉ hơi nhô lên có chút xíu thôi. Dù vậy cô vẫn luôn bị vây trong trạng thái đói bụng muốn ăn gì đó, cho nên hình dáng hiện tại của cô rất mũm mĩm xinh xắn, trắng trắng tròn tròn nhìn rất ngon miệng – Snape nhận xét như vậy. Vừa xuống bếp liền thấy bữa sáng nóng hổi trên bàn, hai mắt cô liền trở nên nhu hòa.
Trưa, Du Mi ngồi đọc báo trên sô pha, nhìn tin tức giải đấu cup Quidditch thế giới bị tập kích suy tư. Chuyện này không phải Voldemort làm, vì sao cô biết ư? Vì Voldemort chả có lý do gì làm chuyện này, vậy thì là ai đây? Mục đích của chúng là gì? Chúng chỉ đơn thuần muốn mượn danh nghĩa Death Eater làm việc xấu hay là...
Bỗng bụng cô truyền đến một trận đau nhói, Du Mi giật mình ôm bụng. Snape trong hầm như cảm ứng được mặc kệ vạc độc dược đang nấu dở chạy vội lên tầng, vừa lên liền thấy Du Mi mặt trắng trắng bệt đang ôm bụng trên ghế, anh hốt hoảng chạy đến đỡ lấy cô: "Có chuyện gì?" Du Mi cắn môi, mồ hôi chảy ướt đẫm mái tóc cô, thở dốc nói: "Hình... Hình như muốn sinh..."
...
Sau vài giây đờ người Snape lập tức ôm cô chạy đến bệnh viện St.Mungo.
- -----------------------------------------
Khi đại gia đình Potter đến bệnh viện thì thấy Du Mi đang nằm trên giường uống sữa, bên cạnh là một cái lồng ấp trứng do ma lực tạo ra với hai quả trứng nhỏ nằm bên trong. Hai quả trứng khá nhỏ, chỉ lớn cỡ trứng vịt, vỏ trứng màu trắng ngà với những hoa văn thần bí màu vàng kim. Mặc dù trứng khá nhỏ nhưng Du Mi phải ở trong phòng sinh đến hơn một giờ mới sinh được, Harry chỉ liếc nhìn liền biết vì sao bọn họ phải hơn một giờ mới chịu chui ra, đúng là hai tiểu quỷ tham ăn mà!
Bác sĩ phụ sinh: Thai phụ này vậy mà dùng hết toàn bộ dược sinh lực, may mà dược này do người nhà cô đem đến!
Lát sau lại có người đến, Harry vừa nhìn liền không biết nói gì. Bellatrix, nếu cậu không nhớ lầm thì cô đang bị truy nã toàn quốc đi? Nghênh ngang ra ngoài mà không dùng thuốc đa dịch, cô muốn làm loạn hả?! Barbara nắm tay Bellatrix đi vào nhìn hai quả trứng, cô nhóc cảm thán: "Hai người họ khi mới sinh thì ra mang hình dạng này nha, đáng yêu như vầy sao khi lớn lên lại đáng ghét vậy chứ!"
Morriga liếc cô, nhàn nhạt nói: "Đâu phải cả hai đều đáng ghét." Barbara cười đầy thâm ý: "Hì hì, ừ, người kia không đáng ghét." Morriga mặt đỏ lên hừ lạnh quay sang nhìn ra ngoài cửa sổ, Barbara nhún vai tiếp tục nhìn chằm chằm hai quả trứng. Harry nhướng mày, trong hai đứa này... có con rễ tương lai à? Không biết là quả nào nhỉ, nhưng mà, không ngờ lại có người có thể chịu đựng được tính cách của Morriga, dù sao thì qua một đoạn thời gian ở chung cậu có thể khẳng định Morriga chính là phiên bản nữ của giáo sư Snape. Mặc dù ít nói chút, nhưng khi giận lên cô nhóc này có thể dùng lời nói làm đối thủ tức đến nhập viện đấy! Nhưng nghĩ lại, hai tên này là con của giáo sư nên chắc quen rồi đi.
Đang nghĩ liếc mắt nhìn Bellatrix... À quên mất. Harry thả thần lực ra bao phủ toàn bộ bệnh viện, thôi miên làm mọi người tạm thời không nhận ra cô. Chỉ khi Bellatrix rời khỏi phạm vị bệnh viện thuật thôi miên này mới biết mất, như vậy không cần sợ cô bị bắt vào Azkaban làm bạn với giám ngục nữa.
Mà, Harry nhìn Barbara thở dài, cậu cảm thấy con gái lớn hình như đặc biệt dính Bellatrix thì phải. Không phải cậu muốn ngăn cản hay gì, đối với cậu chuyện này không hề đem lại chút áp lực nào, thích thì cứ đến thôi. Chỉ là Barbara hình như mới mười ba đi? Nó còn nhỏ nha, tuổi cả hai quá chênh lệch rồi! Còn có, Bellatrix đã có gia đình rồi a! Thở dài trong lòng, mong Merlin phù hộ chồng của Bellatrix... tên gì đấy quên rồi, được chết tử tế chút.
Bên bệnh viện không khí vui vẻ hài hòa(?), ở Hogwarts thì ngược lại. Trong phòng hiệu trưởng, Dumbledore – phiên bản trai đẹp – xoa eo tức giận đạp tên nào đó xuống giường, bi phẫn nghĩ: Ta muốn đi xem trứng!!! Grindelwald – phiên bản trai đẹp – cười ôn nhu từ dưới đất bò lên ôm lấy ông, thì thầm vào tai ông: "Con người khác có gì hay đâu mà xem, nếu em thích vậy chúng ta cũng sinh một đứa đi."
Dumbledore:...Anh muốn thì tự sinh đi!!!!
- ----------------------------------------------------------------
Nói một chút về đoạn cuối, lúc đầu tui tính ghi là Dumbledore - phiên bản trai đẹp và Gindelwald - phiên bản cũ =))))
Nhưng nghĩ lại thấy khẩu vị nặng quá nên thôi bỏ qua đi, mà nếu các nàng muốn thấy phiên bản này ( ông già x trai đẹp) tui có thể suy xét đến việc viết nó ở bộ sau ^^
Ps: Nên cho cụ Dum sinh hay cụ Grin sinh đây =)))) Tính ra thì cụ Dum cũng ngạo kiều tsundere lắm à nha ~