EDITOR : PARK HOONWOO
Hogair đã nhận được thời khoá biểu mới từ bữa tối, ngày mai có một lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám của năm bảy và một lớp độc dược năm tư, cả hai môn này đều rất quan trọng đối với học sinh, vì thế để lớp học ngày mai có thể đạt được kết quả tốt nhất thì bây giờ hắn không thể không bắt đầu soạn bài. Môn phòng chống nghệ thuật hắc ám này hắn rất quen thuộc, kiếp trước hắn đã từng dạy môn này mấy chục năm, cho nên hắn có thể hệ thống kiến thức nó một cách dễ dàng, mà sau khi hắn một lần nữa sống lại và đến Hogwarts thì thành tích độc dược rất tốt, ít nhất thì hắn được O trong kỳ thi NEWTS, bất quá lâu quá rồi hắn chưa nấu độc dược lại, cho nên có chút mới lạ, bởi vậy bây giờ hắn cần ôn tập lại chương trình học của môn độc dược.
Soạn bài đến tận hai giờ sáng hắn mới có thể xác định được nội dung dạy học của mình ngày hôm sau là gì, sau đó tắm một chút liền nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Hogair sau khi ăn sáng ở đại sảnh đường xong thì nhanh chóng đến phòng học của môn phòng chống nghệ thuật hắc ám. Phòng học của môn phòng chống nghệ thuật hắc ám lúc nào cũng có thể chứa cả trăm người, Hogwarts trước giờ luôn là một năm cỡ bảy tám chục người một nhà, không chỉ thế một lớp thường là do hai nhà ghép lại, mà hiện tại Hogwarts không đủ giáo sư, cho nên Hogwarts liền xếp cho cả bốn nhà đều học chung, vì vậy hắn chỉ có 7 tiết phòng chống nghệ thuật hắc ám mà thôi, các lớp độc dược cũng được sắp xếp như vậy, nhất định hắn sẽ có chút thời gian rảnh.
Khi hắn đến phòng học thì trong đó đã nhồi đầy người, học sinh của mỗi nhà đều ngồi tụ lại một chỗ, chỉ có người nào có người yêu khác nhà mới ngồi lẫn vào nhà khác thôi. Hogair chậm rãi bước lên bục giảng, đặt tài liệu trên tay xuống bàn, ôn hoà nói : “ Buổi sáng tốt lành, thầy là giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, Hogair Slytherin, các trò có thể gọi thầy tuỳ theo sở thích của mình, còn đây là bài kiểm tra năm ngoái .”Hogair đặt lên bàn một tấm da dê “ Bởi vì thời gian quá gấp cho nên thầy cũng không thể soạn bài kỹ được, bây giờ thì chúng ta ôn lại một chút kiến thức của năm ngoái, thầy muốn biết trình độ hiện tại của các trò đang ở đâu. Năm thứ bảy này các trò sẽ có một kỳ thi rất quan trọng là NEWTS, về phạm vi đề bài cũng như yêu cầu thì thầy biết rất rõ, dù sao thì thầy cũng đã từng thi rồi. Được rồi, hiện tại thầy sẽ gọi một người đứng lên trả lời những câu hỏi sau đây. Mọi người cũng đừng lo lắng, trả lời sai cũng không sao, dù sao các trò cũng còn một năm để ôn tập.
Vừa dứt lời thì phía dưới đã bắt đầu nổi lên những âm thanh xìa xào bàn luận của mọi người.
Hogair khuếch đại giọng nói của mình, từ trong đống bài thi rút ra một tấm da dê, đọc tên : “ Arthur Weasley?” Là ba của Ron, chú Arthur phiên bản thanh niên ?
Người đứng lên là một nam sinh tóc đỏ với những đốm tàn nhang nhỏ trên mặt, mà cậu nam sinh này vì bị bạn bè trêu chọc mà gương mặt cũng sắp đỏ như mái tóc của cậu ta.
“ A, trò Weasley, không cần khẩn trương, xin nghe kỹ câu hỏi…………” Hogair từ mớ bài thi chọn một câu hỏi và đọc nó lên.
Lúc đầu Arthur Weasley lắp bắp trả lời nhưng rất nhanh đã nhớ lại đáp án mà trả lời liền mạch hơn.
“ Tốt, Gryffindor cộng một điểm.” Hogair cho Arthur Weasley một điểm, sau đó giảng giải thêm về câu trả lời của cậu ta, vừa mở rộng thêm đáp án vừa liên hệ thêm nội dung của năm thứ năm và đề cập thêm một ít nội dung mà bọn họ sẽ học năm thứ bảy.
Hắn không cần mở miệng nhắc nhở thì tất cả mọi người cũng tự động lấy giấy ra ghi lại, nói xong vấn đề này hắn lại nói đến vấn đề khác. Những học sinh tiếp theo đứng lên trả lời có người được người không, cơ sở của Slytherin và Ravenclaw rất vững chắc, nhưng học sinh Hufflepuff lại logic hơi kém, câu trả lời của bọn họ đôi khi sẽ có vài chỗ dư thừa không cần thiết, còn câu trả lời của Gryffindor lại thiên về thực hành nhiều hơn là lý thuyết. Sự khác biệt của các phù thuỷ ở mỗi nhà trong Hogwarts cực kỳ rõ rệt, trên cơ bản là cá tính của bọn họ hoàn toàn phù hợp với nhà của mình hiện tại, cho nên nếu muốn nâng cao thành tích của tất cả lên thì học nhóm là biện pháp tốt nhất bây giờ, hợp tác với nhau có thể giúp bọn họ tự học họi lẫn nhau cũng như cạnh tranh lẫn nahu, như thế thì quan hệ giữa các nhà cũng sẽ đân được cải thiện. Bất quá năm bảy đã sắp tốt nghiệp, muốn hoàn toàn thay đổi quan hệ của bọn họ không d6e chút nào nhưng chí ít thì vẫn có thể thay đổi được một ít.
Sau khi hỏi xong tất cả câu hỏi thì Hogair niệm một câu thần chú, tất cả bài thi đều được phát ra, tự động bay đến tay của mỗi người, cách làm như vậy đã làm rất nhiều người ngạc nhiên, ngay cả Slytherin luôn điềm tĩnh mà cũng không tự chủ được kinh hô một tiếng, dù sao thì khả năng khống chế phép thuật phai 3to61t đến thế nào mới có thể phát nhiều bài như thế này cùng một lúc chứ.
“ Câu thần chú này rất đơn giản, nếu các trò muốn thì thầy có thể dạy, câu thần chú này có thể giúp mấy đứa gửi thư tình hay quà gì đó, sao nào, rất thực dụng phải không?” Hogair đùa.
“ Giáo sư Slytherin, con muốn học câu thần chú này!” Một nam sinh Gryffindor mạnh dạng đứng lên nói, phía dưới cũng bắt đầu sôi nổi muốn học.
Hogair đáp ứng nói : “ Được rồi, câu thần chú này thực ra rất đơn giản, nó được phát minh ra dựa trên cơ sở của thần chú triệu hồi, có thể nói nó là đảo chiều của thần chú triệu hồi, nhưng mà vật phẩm được sử dụng cho câu thần chú này nhất định phải có quan hệ với người nhận, chẳng hạn như tên của người nhận, như vậy thì câu thần chú này mới có thể đạt đến hiệu quả mong muốn.” Hắn tiếp tục nói “ Phù thuỷ phát triển càng ngày càng lớn, mà có rất nhiều thần chú cũng ra đời dựa vào các nhu cầu của phù thuỷ. Liên hệ đến môn học này của chúng ta, phòng chống nghệ thuật hắc ám chính là chống lại phép thuật hắc ám để có thể bảo vệ bản thân, bảo vệ người nhà.”
“ Phép thuật hắc ám không tốt sao giáo sư? Vì sao chúng ta không tể học phép thuật hắc ám?” Một nữ sinh Ravenclaw nghi ngờ hỏi.
“ Thầy nghĩ rằng chỉ có năm nhất mới có người hỏi câu hỏi này chứ.” Hogair cười cười, sau khi nhìn nữ sinh đó ngượng ngùng ngồi xuống lại tiếp tục trả lời vấn đề mà nữ sinh ấy đưa ra : “ Định nghĩa của phép thuật hắc ám chắc chắn không cần thầy nói, sau khi sử dụng phép thuật hắc ám xong thì chắc chắn nó sẽ để lại trên người phù thuỷ đó một ít di chứng, thật ra phép thuật hắc ám có tính ảnh hưởng rất lớn, người nào tâm lý không vững vàng có thể bị mê hoặc bởi mấy thứ đen tối và máu me, có vài người sẽ vì sử dụng phép thuật hắc ám quá nhiều mà trở nên điên loạn và tàn bạo, ví dụ điển hình là crucio, nếu muốn thi triền thành công nó thì người thi triển phản rất hận mục tiêu của mình, loại hành vi tra tấn người khác này có thể làm cho tâm lý người thi triển càng ngày càng ngày càng tàn bạo và càng ngày càng trở nên vặn vẹo hơn. Bất quá, thầy nghĩ là căn bản không có sự phân biệt rõ ràng phép thuật hắc ám và phép thuật trắng, cả hai đều có thể đả thương người khác cũng như bảo vệ người khác, nếu bản thân tổn thương hay thân nhân tổn thương tì cái phép thuật hắc ám này hoàn toàn có thể bảo vệ người mà mình muốn bảo vệ, nhưng mấy năm gần đây người ta lại có chút hạn chế về việc sử dụng phép thuật hắc ám, dù sao thì sau khi sử dụng phép thuật hắc ám thì người thi triển chắc chắn phải trả cái giá rất đắt………. Trở lại môn học này của chúng ta, muốn học phòng chống nghệ thuật hắc ám tốt thì các trò phải hiểu biếu về phép thuật hắc ám nhưng thầy lại không hề ủng hộ việc học phép thuật hắc ám, trừ phi các trò phải thật sự rất kiên định hẵng học, nếu không thì kết quả rất khó lườn………….”
Bài tập lần này của năm bảy chính là chải chuốt lại những kiến thức mà mình đã học tiết này cũng như nói lên quan điểm của mình trong tất cả những vấn đề đó. Hắn không cho các học sinh quá nhiều bài tập, một phần vì môn này chú trọng thực hành, phần còn lại là vì hắn căn bản không có thời gian qua nhiều để sửa chữa mớ bài tạp đó.
Hai tiết sau là độc dược, Hogair vô tình va phải Lucius trên đường đến phòng học độc dược.
“ Buổi sáng tốt lành, giáo sư Slytherin!” Lucius mỉm cười chào Hogair, bên cạnh y còn có mấy học sinh năm nhất khác.
“ Buổi sáng tốt lành, trò Malfoy!” Hogair cười trả lời.
“ Chủ nhiệm buổi sáng tốt lành!” Những Slytherin khác cũng nhiệt tình nói.
“ Các trò buổi sáng tốt lành. Nhanh đi học đi!” Hogair gật gật đầu.
“ Vâng ạ!” Đám rắn nhỏ lại tiếp tục nhiệt tình trả lời, sau đó đi đến lớp bùa chú, mà Luics đi cuối cùng, khi đi ngang hắn còn nhỏ giọng nói : “ Chú Ayer, giữa trưa con tìm người.”
Nhìn biểu tình cẩn thận của Lucius, Hogair gật gật đầu nói : “ Ta chờ con.”
Sau khi hồi thần xong thì Lucius đã đi rồi, Hogair tâm trạng rất tốt đi đến phòng học độc dược.
Lớp độ dược năm thứ tư đối với Hogair là cực kỳ đơn giản, chỉ là nó không hề đơn giản chút nào đối với mấy động vật nhỏ, dù sao thì năm nào cũng phải có một sát thủ vạc chứ.
Trước khi bắt đầu học, Hogair lại giới thiệu bản thân một lần, sau đó viết công thức độc dược cần nấu viết lên trên bảng, sau khi tất cả chép xong hắn mới bắt đầu giảng giải các nguyên lý, đồng thời cũng làm mẫu cho mấy tiểu động vật phía dưới xem, mỗi thứ cần bao nhiêu và cắt như thế nào, sau khi hắn nói xong thì mọi người lấy nguyên liệu và bắt đầu nấu còn hắn thì đi xung quanh lp71 để ngăn chặn bất kì nguy cơ nổ vạc nào.
“ Trò Brown, cái này cắt quá lớn rồi, ở đây này………..”
“ Trò Warter, chú ý thời gian quấy…….” ( Thật ra chỗ này google dịch ghi là water, mà mình thấy ghê quá nên mới sửa lại là Warter )
“ Rất tốt, trò Black, quấy thuận chiều kim đồng hồ là được……..”
………………….
“ Được rồi, ai chưa làm xong thì tối nay 6h đến văn phòng của thầy cấm túc. Bài tập hôm nay là viết những gì mình biết được qua độc dược, cái nào mấy trò làm tốt, cái nào mấy trò làm không tốt.” Hogair không có ý định cho học sinh của mình bài tập liên hệ quá sâu về độc dược, mà chỉ cho bọn họ củng cố lại kiến thức trong hai tiết này.
Một buổi sáng bốn tiết, Hogair mệt đến mức miệng đắng lưỡi khô, eo bắt đầu ẩn ẩn đau. Ăn trưa hắn vẫn ngồi bên cạnh Dumbledor, cụ nhìn tình hình của hắn sau đó quan tâm hỏi : “ Rấtmệt sao?”
“ Đúng vậy, rất lâu rồi tôi không mệt thế này, giảng dạy đồng thời hai môn như vậy thực sự làm tôi ăn không tiêu.” Hogair thẳng thắn nói.
“ Armando đã đăng thông báo tuyển dụng, chỉ là vẫn chưa có người thích hợp để giảng dạy, có lẽ là cậu còn phải dạy hai môn cùng một lúc như vầy một khoảng thời gian nữa đấy, Ayer!” Dumbledor cười ha hả nói : “ Người trẻ tuổi các cậu có nhiều sức lực hơn mấy lão già như chúng tôi nên chắc chắn phải vất vả rồi.”
Mấy lời nói của Dumbledor căn bản chẳng thể an ủi được thể xác và tinh thần hắn chút nào, bất quá chiều nay hắn không có tiết, hắn có thể dành để soạn bài và nghỉ ngơi cũng như xử lí vài việc trong Slytherin.