[Harry Potter Đồng Nhân] Thầy Tốt Bạn Hiền

Quyển 2 - Chương 63: Giáo sư chỉ đạo




Khi danh sách quán quân Thi đấu Tam pháp thuật được công bố, dù có không cam lòng bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể nuốt vào lòng, Chiếc Cốc Lửa sẽ không làm giả, cũng không phán đoán sai lầm.

Lại nói Chiếc Cốc Lửa lựa chọn không chỉ dựa vào thành tích, mà là thành tích tổng hợp lại của cá nhân, đó cũng là lý do vì sao các trường khác không đưa tới học trò có thành tích tốt nhất tới.

Được chọn ra, có thể không phải là thành tích tốt nhất, nhưng năng lực phản ứng lại tốt.

Nhìn vài người vừa được chọn, bình tĩnh không sợ hãi, trên mặt không có cảm xúc buồn vui, dù họ thật sự hay ra vẻ nhưng ít ra họ vẫn giữ vẻ ngoài rất tốt không phải sao.

Tom vẫn ăn cơm một cách lịch sự như trước, không vui sướng đến run rẩy vì mình được lựa chọn, một số người trong Slytherin chúc mừng y cũng tỏ vẻ đáp lại, trong mắt y, đó chỉ là chúc mừng mang tính tượng trưng thôi. Y ở Slytherin nhiều năm như vậy, y biết rõ mình đã thu phục được bao nhiêu người, y cũng biết dựa theo năng lực mình hiện tại, người luôn đi theo y cũng không có mấy.

Nghĩ đến lực lượng mình phát triển ngoài trường, y hơi hơi cúi đầu, trong đôi mắt đen xẹt qua tia sáng đỏ.

Còn không đủ, y không thể chỉ dựa vào thân phận người thừa kế Slytherin của mình, rồi sẽ có một ngày y cần dựa vào thực lực mình để tập trung thế lực.

“Tom, chúc mừng cậu.” Abraxas ngồi cạnh Tom, “Tuy có lẽ điều này cậu đã dự đoán được rồi.”

“Dù là vậy, vẫn cảm ơn lời chúc mừng của cậu, Abra.” Tom nhẹ nhàng chạm cốc với Abraxas.

“Chọn giáo sư chỉ đạo, cậu nghĩ kỹ rồi chứ?” Abraxas thăm dò hỏi.

“Mình nghĩ cậu sẽ hỏi mình có phản cảm khi mình và Moody cùng là quán quân hay không kìa.” Tom nhíu nhíu mày.

“A,” Abraxas cười khẽ, “Mình không coi thường Gryffindor,” Cậu nhìn qua dãy bàn Gryffindor bên kia, “Nếu Chiếc Cốc Lửa đã lựa chọn cậu vì mưu lược, vậy lựa chọn Moody chắc là vì lòng quả cảm của cậu ta, nhưng mà,” cậu có ý nhìn về dãy giáo sư, “Quán quân có thể chọn hai ba người, còn giáo sư chỉ đạo lại chỉ có thể có một.”

Tom đặt cốc xuống, tầm mắt chuyển theo sang dãy bàn giáo sư, nơi đó, Slughorn đang cười lớn nói chuyện với người xung quanh, là bậc thầy độc dược, là một bậc thầy độc dược thích làm quen với những người có tiền đồ, Slughorn có thể tán gẫu vui vẻ với người bên cạnh như vậy cũng không kỳ lạ.

Ngược lại là Harry, có vẻ im lặng hơn rất nhiều, rất ít giao tiếp với người chung quanh, dù có giáo sư hỏi anh thì cũng bị anh nói mấy câu có lệ, dường như anh và Ron đang có đề tài nào đó, chỉ là đề tài giữa hai người cũng không phải tốt, nếu không Harry sẽ không cau chặt mày như vậy.

Một giáo sư giỏi giao tiếp với người chung quanh, một giáo sư còn trẻ tuổi, có vẻ chưa có kinh nghiệm gì còn không thích giao tiếp, dù nhìn vào điểm nào thì người trước vẫn thích hợp chỉ đạo một vị quán quân hơn.

Giỏi giao tiếp với người khác, mà còn quan sát nhiều trận Thi đấu Tam pháp thuật, đương nhiên có thể tổng kết kinh nghiệm, do đó giảm đi hiện tượng đi đường vòng hay gặp được nguy hiểm của quán quân trong trận đấu.

“Đúng vậy…” Tom khẽ nói, “Chỉ có một.”

“Hình như cậu đã chọn rồi?” Abraxas suy nghĩ nhìn dãy giáo sư, “Có lẽ quyết định này sẽ làm cậu mất đi vị trí giành chiến thắng.”

“Không,” Tom nói như đinh đóng cột, “Thầy ấy sẽ không làm vậy.” Nếu đã đồng ý thì thầy ấy sẽ không để cho chuyện này xảy ra.

“Cậu cứ thế mà tin tưởng sao?”

Tin tưởng sao? Tom hơi khó hiểu nhìn thức ăn trong đĩa, đầu óc như đang hỗn loạn nhưng lại có một suy nghĩ vô cùng rõ ràng.

Lựa chọn Harry, tuyệt đối y sẽ không hối hận.

Cũng là suy nghĩ này khiến y hứng chịu lửa giận từ Slughorn khi lựa chọn giáo sư chỉ đạo.

“Thầy không thể tin được, trò lại chọn một người còn trẻ như vậy.” Dù bình thường Slughorn có cưng học trò này thế nào thì khi đối mặt với tình huống như vậy, Slughorn cũng không thể che đi được nỗi tức giận của mình, “Không phải tôi có ý kiến gì với Harry thầy,” Ông bổ sung một câu với Harry, tuy sắc mặt và giọng điệu không hề tốt, “Nhưng trước đó Harry vẫn không có bất cứ kinh nghiệm chỉ đạo nào, mà Harry còn không quan sát hay tham gia một cuộc thi đấu Tam pháp thuật, Tom à trò chọn như vậy thật sự quá mạo hiểm.”

“Giáo sư,” Tom bình tĩnh nhìn Slughorn, “Con vẫn giữ quyết định của mình.”

“Trò đang muốn từ bỏ vị trí thắng cuộc.” Slughorn phẫn nộ nhìn Tom, như không hiểu được tại sao Tom lại bỗng nhiên đối nghịch với mình như vậy.

“Giáo sư,” Tom thoáng nhíu mày, “Lựa chọn giáo sư Evans, không có nghĩa là con sẽ thua.”

“Harry thầy ấy không có bất cứ kinh nghiệm gì, dù có ghi lại những trận đấu lần trước nhưng như thế không thể nào quan trọng bằng trực tiếp tham dự và quan sát.”

“Con kiên trì với quyết định của mình.” Tom vẫn nói vậy, “Con sẽ không thua.” Y nhìn Harry, mà Harry đang cổ vũ nhìn y, dường như lửa giận và ác ý của Slughorn không nhằm vào anh vậy.

“Được rồi, Horace,” Một bên Dumbledore lên tiếng, “Nếu đây là lựa chọn của Tom thì chúng ta nên tôn trọng trò ấy.”

“Ôi, râu của Merlin, thầy quả thực không thể nào tin nổi, Tom à chừng nào thì trò lại trở thành thế này.” Thực hiển nhiên, Slughorn cực kỳ khó chịu vì Tom không lựa chọn mình, ông ta hừ một tiếng không để ý tới Tom nữa, mà đi tới chỗ gần cửa nhất ngồi xuống, dường như hạ quyết tâm nếu Tom không thay đổi lựa chọn thì ông ta sẽ không tới đây thảo luận.

“Được rồi, nếu Tom đã lựa chọn giáo sư chỉ đạo, vậy trò thì sao, trò Moody.” Dumbledore thiện ý hỏi Moody.

Moody im lặng một lúc lâu, dường như đang lo lắng, mà dường như cũng đang do dự.

“Sao vậy?” Dumbledore nghi hoặc hỏi.

“Thầy ấy không phải giáo sư,” Moody nói đơn giản, “Nhưng con hy vọng thầy ấy có thể chỉ đạo con.”

“Không phải giáo sư?” Hiển nhiên, Dumbledore còn chưa biết là chuyện gì đang xảy ra.

“Trợ giảng Ron Evans,” Moody nói, “Thầy ấy đã từng chỉ cho con rất nhiều bài luận văn, con cảm thấy cách chỉ đạo của thầy ấy rất hợp với con, nên con hy vọng thầy ấy làm giáo sư chỉ đạo cho con.”

“Vậy sao…” Dumbledore gật đầu, “Vậy thầy cảm thấy thế nào, trợ giảng Evans?”

“…” Đây là người nào đó còn chưa quen dòng họ mình đã bị thay đổi.

“Ron.” Harry không biết làm thế nào đẩy Ron, nơi này nhiều giáo sư còn đang sốt ruột vì giáo sư chỉ đạo của hai quán quân như vậy, người kia lại ngẩn người một cách công khai, thật sự là…

“Xong rồi?” Tỉnh táo lại Ron nhìn Harry, “Có thể về sao?”

May mắn câu tiếp theo của cậu ấy không phải là “Mình đói bụng”. Harry bất đắc dĩ nghĩ.

“Trò Moody hy vọng cậu trở thành giáo sư chỉ đạo của trò ấy, hiệu trưởng đang hỏi cậu cảm thấy thế nào.”

“Mình?” Ron lập tức nhảy dựng lên, “Vì sao lại là mình!”

“Vì trò ấy cảm thấy cách chỉ đạo của cậu rất phù hợp với trò ấy.”

“Đùa gì vậy, mình không hiểu biết nhiều về Thi đấu Tam pháp thuật, mình không giống cậu đã từng tham gia… á…”

Đùa nhau à, nếu để người kia tuôn ra tin tức anh đã từng tham gia Thi đấu Tam pháp thuật thì còn phải nói, anh không thể hiểu, rõ ràng Ron đều có thể ngậm chặt miệng khi chịu nhiều Lời nguyền Độc đoán và Lời nguyền Hành hạ, nhưng khi bình thường lại có thể vô ý nói ra bí mật như vậy chứ.

Harry đang suy nghĩ có nên ếm cho Ron một Lời nguyền Độc đoán cho cậu ấy câm miệng trước khi Ron mở miệng tiếp hay không đây?… Dù thế nào thì có vẻ ếm cho cậu ấy một Lời nguyền Độc đoán sẽ an toàn hơn nhỉ?

Còn không biết suy tính của Harry Ron chịu đựng sự đau đớn ở bàn chân và dùng ánh mắt lên án sự hung ác của Harry.

“Có gì là không thể, giáo sư chỉ đạo cũng không bắt buộc phải xem vị giáo sư kia có nhiều kinh nghiệm, sự ăn ý giữa hai người cũng cực kỳ quan trọng,” Harry nhìn Ron nói, “Cậu cũng không còn là học sinh, tin tưởng mình một chút đi.”

“Mình… Mình…” Ai nói anh không tin tưởng?

Ai nói?

Cứ thế là mình đồng ý rồi?

Cuối cùng, giáo sư chỉ đạo cho hai quán quân được quyết định, người được chọn hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người, trường học khác cũng nhận ra, hai giáo sư chỉ đạo này căn bản như vừa mới tốt nghiệp không lâu.

Hogwarts điên rồi sao?

Một người thì còn có thể hiểu, nhưng giờ cả hai giáo sư chỉ đạo đều là đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp, quán quân Hogwarts được giao cho giáo sư như vậy, thật sự không có vấn đề gì chứ?

Không chỉ có họ, mà trong Hogwarts cũng lo lắng về vấn đề này, Harry trở thành giáo sư chỉ đạo của Tom khiến không ít người rơi cằm. Trong mắt họ, giáo sư chỉ đạo của Tom phải là giáo sư Slughorn mới đúng, sao lại biến thành chủ nhiệm Gryffindor hiện tại và đã từng là chủ nhiệm Slytherin tạm thời chứ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng dù ra sao thì chuyện này đã được quyết định, giáo sư chỉ đạo và quán quân ba trường được lên danh sách dưới sự chứng kiến của các hiệu trưởng và trọng tài, các giáo sư chỉ đạo cũng lập Lời thề Bất Khả Bội, trong lúc thi đấu, không thể lộ ra nội dung có liên quan tới trận đấu cho nhau, cũng không thể tiết lộ cho các quán quân khác.