[Harry Potter Đồng Nhân] – Severus Snape x Harry Potter – Tích Thì

Chương 51: Tiệc tối – Khúc nhạc dạo




“Em đi cùng tôi không, Harry?” Ba ngày sau, Severus hỏi Harry.

“Hả?” Harry chớp chớp đôi mắt, “Em đi có ổn không?” Tiệc của gia đình Prince, hẳn là không có quan hệ cùng cậu chứ nhỉ?

“Về sau em cũng trở thành một thành viên trong đó rồi, sao lại không ổn chứ?” Severus cốc trán cậu một cái, đầu óc người này có đôi khi rất thiếu nhanh nhạy.

Trở thành một thành viên trong đó…

Mặt Harry không tự chủ được đỏ bừng.

Cậu rất muốn nói, vì sao không phải Sev trở thành một thành viên trong gia đình Potter chứ.

Nhưng nghĩ lại, chỉ biết tại thế giới này cậu không thể bắt Severus theo họ Potter của cậu được… Đợi đã, bọn họ đang nói gì thế này?

Khi nào thì bọn họ đã có thể thảo luận về dòng họ rồi?

Ý của Severus cũng không phải không đúng, đôi khi đầu của Harry quả thật rất kém nhanh nhạy.

Harry không biết là, khi cậu nhận lời mời của Severus tới đây nghỉ hè cũng đã chứng minh quan hệ giữa cậu và Severus đủ để thảo luận dòng họ của nhau rồi!

“Vậy được rồi, nếu vậy… đi thì đi.” Đối với thế gia độc dược trong truyền thuyết, cậu vẫn cảm thấy rất tò mò.

Severus vươn tay nắm chặt Harry, mở Khóa Cảng.

Dời đi chỉ là chuyện trong vài giây, nhưng Harry vẫn cảm thấy cậu tình nguyện độn thổ hơn – dưới tình huống không cưỡi chổi bay lên.

“Severus, hoan nghênh con trở lại gia tộc Prince.” Giọng nói hiền hòa vang lên, Harry mở to mắt phát hiện nơi bọn họ đặt chân là một thảm cỏ, mà một người đang chờ bọn họ.

“Ông ngoại.” Severus gọi đối phương.

Harry tò mò nhìn đối phương, trong không gian bọn họ, người này phải là gia chủ cuối cùng của gia tộc Prince.

“Đứa nhỏ, lần đầu gặp mặt, chào con.” Thấy Harry nhìn mình, đối phương cười chào cậu, từ miệng Levina ông đã biết tầm quan trọng của đứa bé này với Severus, “Ông là Serres Prince, là gia chủ Prince.”

“Chào ông, con là Harry Potter.” Harry đơn giản giới thiệu mình.

“Potter?” Cái này ông vẫn chưa nghe Levina nhắc tới, “Gia tộc Potter sao?”

“Harry là con nuôi của giáo sư Riddle, ông ngoại.” Severus giải thích.

“Riddle… giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của các con hả?” Hiển nhiên, Serres ấn tượng không tồi với đối phương, “Đó là một người rất có năng lực, nếu vào Bộ Pháp thuật chắc chắn sẽ lên cao, đáng tiếc anh ta lại thích nghề nghiệp làm giáo sư, chắc là ồn ào cùng một đám nhóc con mới là điều anh ta thích nhất chăng.”

Harry ngẫm lại một chút cảnh tượng Voldemort ồn ào nhốn nháo với bọn nhỏ Hogwarts, vì thế run rẩy run rẩy rất nhiều.

“Được rồi, chúng ta không cần phải đứng mãi ở đây, còn hai tiếng nữa mới tới tiệc, các con có thể đi thay quần áo, gặp mặt người lớn trong nhà.” Cuối cùng, Serres nói.

Bọn họ gật gật đầu, theo Serres đi vào biệt thự.

Gia tộc Prince không trang trí xa hoa như biệt thự Malfoy, bọn họ thích tự nhiên hơn nhiều.

Harry thấy rất nhiều hoa văn khắc trên đồ vật gia tộc Prince đều lấy phong cách chủ đạo là thực vật, cũng không giống như một số gia tộc khác luôn khắc gia huy nhà mình lên các đồ vật, gia tộc Prince, càng thích điêu khắc các loại nguyên liệu độc dược lên hơn.

Cũng vì rất nhiều nguyên liệu độc dược đều là hệ thực vật, nên sau khi điêu khắc lên càng có vẻ trang trí và điêu khắc của gia tộc này cực kỳ ăn khớp tự nhiên, khiến người ta nhìn qua cảm thấy vô cùng thoải mái.

Gia tinh đưa Severus và Harry vào một căn phòng rồi lui xuống.

Tủ quần áo mở ra trong phòng đã cất kỹ quần áo phù hợp với kích thước của bọn họ, Harry chạy tới trước, cản thận chọn đồ bên trong, rất tốt, không có cái nào màu đen cả!

Harry hài lòng nhìn quần áo trong tủ, vì cậu biết rõ chỉ cần trong đó có một chiếc áo màu đen thôi thì tuyệt đối Sev sẽ không nhìn quần áo khác mà trực tiếp thay bộ kia.

Vì thói quen này của Severus, trong mấy ngày này Harry đã bắt đầu nghĩ cách thay đổi một loạt các bộ quần áo màu đen trong ngăn tủ ở nhà Đường Bàn Xoay kia.

“Sev, anh nói xem, tí nữa anh mặc cái xanh thẫm này được không? Tuy nơi này không có màu đen nhưng mặc áo màu xanh này cũng không bị cho là quá rực rỡ, hẳn anh sẽ không cảm thấy chói mắt đó chứ?” Harry rút ra một bộ áo chùng màu xanh lục từ giữa, quay lưng nói với Severus.

Nhưng Severus lại cả nửa ngày vẫn không trả lời cậu.

“Sev?” Harry quay đầu, nghi hoặc nhìn Severus.

Đối phương còn đang ngẩn người nhìn cái giường, không chú ý tới Harry gọi to.

Harry buông quần áo, đi tới cạnh anh, nắm chặt tay thân thiết nói, “Sev, làm sao vậy?”

Sev chỉ vào cái giường kia nói, “Mẹ tôi chính là đã mất ở trong này, rồi tôi nghe dì nói, căn phòng này là phòng mẹ vẫn ở trước khi bị xóa tên.”

Không ngờ, ông ngoại lại hiểu lòng anh, sau khi trở lại Prince sắp xếp anh ở đây, mà còn không thay đổi cái gì nơi này cả, chỉ là rất nhiều đồ vật rực rỡ hẳn lên so với trước.

“Sev…”

“Tôi vẫn luôn không hiểu, vì sao bà lại muốn vứt bỏ cuộc sống xuất sắc nơi này mà tình nguyện cả đời khốn khổ trong Đường Bàn Xoay kia, nhưng hiện tại tôi đã hiểu rồi.” Cũng giống như anh vì Harry mà có thể tiến hành kế hoạch trước thời gian, cũng giống như anh biết mình có thể từ bỏ tất cả vì Harry, mẹ anh hẳn cũng đã nghĩ như vậy. Có đáng hay không không cần người khác bình luận, chỉ cần chính mình không hối hận mà thôi.

“Anh về lại đây, bà sẽ rất vui.” Mẹ Sev không phải là người mẹ hoàn thành đầy đủ nghĩa vụ nhưng quả thật là một người mẹ tốt.

“Ừ.”

“Đừng nghĩ nhiều như vậy,” Harry ôm anh một cái, “Đã có em ở đây.”

“Tôi biết.” Cảm ơn vì có em, Harry.

Biệt thự Malfoy.

Draco lại uống xong một lần Dược giảm tuổi, bộ dáng vốn có của cậu vẫn là không nên cho quá nhiều người biết thì tốt hơn, trước mặt người ngoài, chỉ cần cậu vẫn duy trì bộ dáng của một đứa nhỏ mười sáu tuổi là được.

Ngay khi Draco khó chịu vì cơ thể biến nhỏ lại thì cửa phòng bị gõ.

Thở nhẹ, Draco dùng đũa phép thu nhỏ quần áo của mình lại, rồi mới mở miệng, “Mời vào.”

Người tới là Lucius, anh đã đổi xong quần áo, mái tóc màu bạch kim đã được buộc lên thay vì xõa ra như Draco.

“Ba đỡ đầu, ông ấy bảo chúng ta đi trước.” Lucius nói, “Biệt thự bây giờ lại có việc gấp, nên ông và ba đã đi xử lý, chúng ta cứ đại diện cho gia tộc Malfoy qua trước.” Trong lúc nói anh không dấu vết nhìn Draco.

Dường như rất lâu rồi chưa nhìn thấy vẻ ngoài này của Draco.

Cẩn thận nhớ lại, thật ra cũng chỉ có ba ngày nhưng đột nhiên anh lại cảm thấy mình rất nhớ, nhớ bộ dáng Draco cùng tuổi với mình. Trong biệt thự, Draco không uống Dược giảm tuổi, thoạt nhìn bộ dạng hai mươi tuổi tạo cho anh cảm giác ngăn cách rất lớn, dường như mình không hề tìm thấy một điểm giống nhau nào giữa mình và Draco cả.

Hôm nay thấy Draco mười sáu tuổi, anh lại cảm thấy dường như rất lâu rồi mình chưa gặp vậy.

Anh lại cảm thấy không hiểu mà nhớ nhung… nhớ nhung vẻ ngoài này của Draco?

Thật sự khó hiểu, rõ ràng chỉ có ba ngày, vì sao anh lại cảm thấy đã trôi qua từ rất lâu rồi?

“Tôi biết rồi.” Draco gật gật đầu, “Hiện tại đi sao?”

Giọng nói của Draco kéo tinh thần Lucius trở về, anh vứt toàn bộ ý tưởng không hiểu vì sao trước đó ra sau đầu, rồi mới trả lời câu hỏi của Draco.

“Nếu cậu chuẩn bị tốt thì lúc nào cũng được.” Lucius lấy Khóa Cảng ra.

Vì quan hệ giữa gia tộc Malfoy và Prince cũng không tồi, nên bọn họ có được Khóa Cảng chuyên thuộc gia tộc Prince.

Sau khi hai người nắm chặt Khóa Cảng, Khóa Cảng liền phát ra một luồng sáng, mang hai người rời đi.

Nơi bọn họ rớt xuống là một căn phòng của gia tộc Prince, bọn họ vừa tới thì gia tinh đã xuất hiện, “Hoan nghênh quý khách đã tới!” Gia tinh khàn khàn nói, “Libby có thể làm gì cho quý khách sao?”

“Ta nghĩ, ngươi có thể dẫn đường cho chúng ta đi chào hỏi chủ nhân của ngươi trước.” Lucius dùng giọng điệu có tiết tấu đặc biệt của quý tộc nói.

“Đương nhiên, mời quý khách theo tôi.” Gia tinh dẫn bọn họ ra khỏi phòng.

Tối nay biệt thự Prince đèn đuốc sáng trưng, đã có không ít quý tộc tới nơi này, giờ đây họ đang trò chuyện ngoài vườn, chờ đợi chủ nhà đến – không ít quý tộc đã nhận được tin tức trọng điểm của bữa tiệc tối nay.

Serres Prince đang nói chuyện phiếm với Levina, Lucius và Draco vừa tới thì ông nhìn thấy bọn họ.

“Ông đang nghĩ cháu hẳn là đã đến rồi, Lucius.” Ông nói.

“Đã lâu không gặp, ông Serres, vì một chút việc gấp cần ba cháu xử lý nên có thể tối nay mới đến được, ông ấy muốn cháu giải thích với ngài, mong ngài hiểu cho.” Lucius mang theo lễ nghi hoàn hảo nói chuyện với đối phương.

“Ha ha, ba của cháu chính là một người bận rộn, chuyện của gia tộc Malfoy chắc sẽ nhiều đến mức xử lý không hết, ba đỡ đầu của cháu cũng không giúp sao.”

“Ba đỡ đầu rất muốn giúp đỡ cho nên sau đó ông đi cùng ba giải quyết rồi.”

Draco bưng một ly nước trái cây đứng bên cạnh, hiện tại cơ thể cậu là vị thành niên cho nên vẫn không đụng tới rượu thì tốt hơn.

Bên kia, Lucius còn đang dùng lễ nghi hoàn hảo nói chuyện với các quý tộc khác, giờ phút này anh không hề là cậu chủ nhỏ được Abraxas cưng chiều, anh có năng lực của mình, làm cho một đám người lớn vây quanh dù đặt bẫy cũng không moi ra được tin tức nào của gia tộc Malfoy.

Cho dù chỉ có mười sáu tuổi, hoặc là mười bảy tuổi? Dù sao cũng không lâu nữa anh cũng đã có thể gánh vác được một nửa trách nhiệm nặng nề của gia tộc Malfoy rồi.

Đứa nhỏ gia tộc Malfoy đều như vậy phải không, không ngừng trưởng thành dưới sự cưng chiều và huấn luyện.

“Nhìn ai mà ngơ ngẩn như vậy?” Tiếng cười khẽ truyền từ bên tai, không biết khi nào Harry đã đi tới sau cậu, “Hay đã nhìn trúng cô nàng xinh đẹp nào rồi? Ừm… tuy nơi này đều là máu trong nhưng mình không cho rằng cậu nói chuyện tình yêu với đối phương một lúc là chuyện tốt đâu, dù sao mình nhớ bên kia Narcissa đã nghĩ biện pháp tìm cho cậu một cô nàng tốt rồi.”

“Đầu Sẹo.” Draco trừng mắt, “Không được nói bậy.”

“Nhưng Draco à, ánh mắt vừa rồi của cậu, thật sự rất giống như đang nhìn người yêu, cái loại hài lòng và yêu thích đó rất dễ dàng khiến người ta hiểu lầm, đúng không Sev?” Cậu hỏi bạn trai của mình.

Về phần Severus trả lời gì, cậu cũng không biết nữa.

Cậu còn đang suy nghĩ câu nói Harry vừa nói kia.

Ánh mắt vừa rồi của cậu, thật sự rất giống như đang nhìn người yêu, cái loại hài lòng và yêu thích đó…

Cậu, nhìn Lucius, giống như đang nhìn người yêu?

Đừng đùa chứ!