Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 57: Trừng phạt




Translator: Waveliterature Vietnam

Ngày hôm sau, Ellen đã có một giấc ngủ thật ngon, rồi đi đến căn phòng đáp ứng nhu cầu để luyện công vào buổi sáng. Anh cảm thấy rất dễ chịu vì có rất nhiều mồ hôi thoát ra. Sau khi tắm rửa, Ellen vẫn đến nhà hàng để ăn sáng như thường lệ.

Bước vào nhà hàng, Ellen nhạy cảm cảm thấy bầu không khí cực kỳ khác thường, trong nháy mắt đã nhìn thấy Harry của Gryffindor, Ron và Hermione ngồi ở bàn bên cạnh với tinh thần uể oải, và đôi mắt của Navy ngồi ở bên cạnh thì sưng lên như hạt đào, quả óc chó. Kể từ cuộc chiến chống lại Malfoy, Navy và Foley có mối quan hệ rất tốt, đi đâu cũng như hình với bóng nhưng bây giờ lại không thấy bóng dáng của Foley.

Bọn họ đã bị bắt và hơn nữa rất có thể đã bắt được Foley. Vì để chứng minh suy nghĩ của mình, anh đặc biệt đi xem chiếc đồng hồ cát khổng lồ ghi lại số điểm của chiếc cúp học viện, quả nhiên không tệ, đại diện cho chiếc đồng hồ cát khổng lồ của Gryffindor bên trong có vài viên đá nằm rải rác, chiếc đồng hồ cát trống rỗng trông rất yếu, đáng thương và bất lực so với chiếc đồng hồ cát của Ravenclaw chứa đầy đá quý.

Nhưng khi anh nhìn thấy những chiếc dĩa trước mặt bọn họ, thì anh biết khi đến hoàn toàn có thể ăn chúng.

Nhóm Gryffindor đang nghĩ đã xảy ra điều sai lầm gì, ban đầu số lượng đá quý của Gryffindor xếp thứ hai, vượt qua cả Slytherin. Nhưng bây giờ không biết vì sao, bọn họ bị xếp hạng cuối cùng và thậm chí cơ hội để bắt kịp Hufflepuff cũng rất mù mịt.

Câu hỏi đặt ra ở đây là, làm thế nào chỉ với ngày hôm qua mà họ lại có thể bị thiếu đến 250 điểm?

Nhưng rất nhanh, tin tức đã lan truyền, tiếng tăm lừng lẫy của Harry Potter và còn có bốn sinh viên ngu ngốc, làm hại thành tích cả năm bọn họ đều tan theo mây khói.

Đúng vậy, 250 điểm! Foley và Navy vì tìm Harry đã bị giáo sư McGonagall bắt gặp. Ron phục hồi rất tốt vì nhờ vào ma dược hữu hiệu của Ellen, cho nên không cần nghỉ ngơi trên giường. Cùng với bọn người Harry đưa tiễn Norbert, nhưng lại bị Filch bắt được.

Năm người, tất cả họ điều bị giáo sư McGonagall trừ 50 điểm. Mặc dù giáo sư McGonagall cũng rất đau lòng, thế nhưng để thể hiện sự công bằng, duy trì hình tượng của cô và sự tín nhiệm của học viện nên không thể nào không mạnh tay trừ điểm học viện của mình.

Quay trở lại nhà hàng một lần nữa, Ellen nhận thấy các sinh viên của Gryffindor điều chỉ trỏ vào Harry khi đi ngang qua anh ta. Và còn cất cao giọng nói những lời xúc phạm với họ.

Harry ban đầu vốn là một nhân vật nổi tiếng được ngưỡng mộ nhất trường. Anh là một sự kiêu ngạo của Gryffindor nhưng hiện tại đó là sự xấu hổ đối với họ. Không có một sinh viên nào của Gryffindor nguyện ý ngồi gần chỗ với bọn họ, cũng không ai muốn bắt chuyện với họ.

Một phương diện khác, bất cứ khi nào có người đi ngang qua Slytherin điều luôn vỗ tay, huýt sáo, cổ vũ, ủng hộ bọn họ. Malfoy, Crabbe, Gaul thậm chí còn cố tình liên tục bước vào và ra nhà hàng chỉ để cười nhạo Harry. "Cảm ơn ngươi, Potter, nhờ sự ngu xuẩn của ngươi mà chúng ta đã tăng lên hạng thứ hai!"

Harry không thể nào ngồi yên được nữa, Hermione bên cạnh cũng không thể chịu đựng được sự sỉ nhục. Cô cố gắng nén lại không để cho mình phải bật khóc. Harry kéo Ron và Hermione rời khỏi nơi này, thế nhưng đã bị ba người Malfoy cố tình chặn đường lại và cất giọng sỉ vả. Gryffindor nhìn nhau với vẻ mặt lạnh lùng, không có một ai muốn ra mặt nói đỡ giúp cho Harry.

"Nhưng Malfoy, tôi cũng cảm ơn ngươi, chính nhờ sự thành công của bạn dành cho Slytherin mà chúng tôi mới có khả năng bắt kịp Ravenclaw, xem ra bạn cũng đã từ bỏ mục đích tranh đoạt vị trí thứ hai?" Ellen cố tình không nhắc nhở về sự mất điểm của Guillian, nhưng khi thấy bọn họ bị ngược đãi như thế này cho nên anh muốn cải thiện tình cảnh giúp họ một chút, thuận tiện cũng tạo ra một chút thiện cảm.

"Còn có các bạn, tượng trưng cho lòng dũng cảm, vinh quang cho Gryffindor, sự vinh quang đến từ những người bạn đồng hành, tất cả các loại niềm tự hào, còn có sự sỉ nhục đối với bạn bè và loại bỏ họ, các bạn đúng là những người có đạo đức giả, không bằng sự đoàn kết của Slytherin." Ellen nhìn thấy sự nổi giận đùng đùng của Grant, có thêm chút xấu hổ không nhịn được, thế nhưng không có một ai đứng ra giải thích. Đây chính là lòng dũng cảm đối với Gryffindor. Trên thực tế họ sẽ tiếp tục thực hiện hành vi tương tự ngày hôm nay trong vài năm tới.

"Đi thôi, Hermione, Harry, những con người nông cạn giả nhân giả nghĩa không đáng để các bạn phải buồn. Nếu như là do tôi, mà điểm số Ravenclaw bị trừ điểm, thì cả nhóm sẽ đồng tâm hiệp lực, để lấy lại sự huy hoàng mà không bỏ đá xuống giếng như thế. Chúng tôi sẽ cùng nhau tạo ra sự rực rỡ hơn, bạn phải biết rằng Hermione điểm số thông thường của bạn trên lớp cũng đã vượt quá 50 điểm. Còn có sự biểu hiện của Harry trong Quidditch, những nỗ lực thông thường của Gryffindor để kiếm điểm đại học ít nhất có thể tha thứ được, nhưng tôi không biết những con điểm kia chỉ là điểm bình thường trên lớp, vậy nhóm người Guillian lấy can đảm gì mà đến để chế nhạo các bạn."

Những nhóm Ravenclaw bên cạnh nghe vậy trong lòng có sự suy nghĩ lại rồi còn hướng đến Harry để nở nụ cười thân thiện với anh, Ron không được để ý nên có chút xấu hổ. Trên thực tế dù anh không bị tính 50 điểm bị trừ kia thế nhưng anh cũng là thành viên trong nhóm.

Lời nói của Ellen khiến họ thức tỉnh, những người Gryffindor vừa mới sỉ nhục họ hình như có chút mắc cỡ, ấp úng và hướng về họ để xin lỗi. Có một số người dũng cảm hơn đi ngang qua rồi cúi đầu xin lỗi thật nhanh rồi rời đi. Hermione chịu đựng nhưng nước mắt cuối cùng cũng đã trượt xuống.

Mặc dù như thế, một số nhóm Gryffindor đã nhận thức được sai lầm của mình, thế nhưng vẫn còn rất nhiều người trong học viện không nguyện ý để ý đến bọn người Harry. Sau tất cả, bọn họ cũng đã cố gắng vì học viện mà kiếm không ít điểm.Thế nhưng khi Harry bị Malfoy làm nhục, chung quy thì luôn có một số người ở Gryffindor giả vờ vô tình trước mặt Harry. Thời gian của họ quả thật có chút gian nan nhưng cũng không đến nỗi thống khổ như vậy.

Quan trong hơn, khi các kỳ thi cuối kỳ đến gần từng ngày, mọi người điều không có năng lượng để suy nghĩ đến các vấn đề phức tạp. Các giáo sư đã sắp xếp các nhiệm vụ lần lượt và mỗi ngày điều có một mánh khóe mới. Điều này cũng tạm thời làm cho họ quên đi những rắc rối và khiến họ toàn tâm vùi đầu vào nghiên cứu học tập.

Những lời nói của Ellen ở nhà hàng đã nhanh chóng lan truyền, Giáo sư Flitwick cũng rất vui mừng khi thấy rằng những người thông minh ở Ravenclaw thật sự rất đoàn kết, nhất là các sinh viên năm nhất, tất cả điều bị biểu hiện Ellen thuyết phục. Giống như có một lãnh đạo đi đầu, dần dần mọi người điều bắt chước quy luật sinh hoạt của Ellen, chăm chỉ học tập. năm nhất, Ellen không được bổ nhiệm làm lớp trưởng, không làm người đứng đầu thế nhưng lời nói của Ellen còn có tác dụng hơn nhiều so với lớp trưởng Penelop.

Thời cứ thế trôi qua một cách vô tình. Vào buổi sáng trước một tuần khi bắt đầu thi, Ellen đang nếm món súp nấm, đó là hương vị ngọt ngào mà anh ấy rất thích, và anh đã ăn hết ba chén súp. Đột nhiên, một âm thanh quen thuộc của hệ thống trong đầu vang lên, "Thời gian nhận nhiệm vụ: Hãy cứu lấy con Độc Giác Thú bị bao bọc bởi cái ác và nhận được lòng cảm kích của Độc Giác Thú. Thời hạn là 24 giờ đồng hồ. Nếu thành công bạn sẽ nhận một lần rút thăm ngẫu nhiên."

Ellen kiềm chế tâm trạng kích động của mình, tuy không biết anh được rút thưởng cái gì, nhưng lần này anh ta cần bí mật vi phạm nội quy của nhà trường và đi theo một vài người bị trừng phạt đi sâu vào rừng.

Đồng thời, năm người Harry của Gryffindor cũng nhận được một tờ giấy giống hệt như vậy: Sự giam cầm bắt đầu từ 11 giờ tối nay. Hãy tìm ông Filch ở cửa sảnh.

Nhóm Harry không có chút phàn nàn nào cả, họ sau khi mất điểm đã có chút áy náy bất an và bị trừng phạt cho đến bây giờ cho nên giờ họ đã có thể thở phào nhẹ nhõm, vì cảm thấy mình đáng ra phải chịu cảnh trừng phạt như vậy.

Cho dù Hermione người luôn dành từng giây từ phút để làm bài tập về nhà cũng không có một chút oán trách nào. Dưới cái nhìn của cô, sai phạm lần này nên bị trừng phạt, đầy là một sự chính đáng khi đã làm sai một việc nào đó.

Vào lúc 11 giờ tối, Harry, Ron, Hermione, Foley, Navy cả nhóm cùng đi xuống lầu đến sảnh. Giáo sư Filch đã đứng ở cửa sảnh chờ họ - còn có cả Malfoy. Bọn họ đang chịu đựng sự lải nhải của Filch, hội tụ Hagrid, cùng nhau đi đến rừng cấm.

Cùng lúc đó, Ellen cũng đã rời khỏi phòng nghỉ chung của Ravenclaw, sử dụng ma chú tàng hình để bắt đầu chạy về hướng rừng cấm.