Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 244: Ellen tiến công




Editor: Waveliterature Vietnam

Ngàn cân treo sợi tóc, Bludges với một lực cực mạnh nhanh chóng bất ngờ xông ra.

Malfoy nhanh chóng xuất hiện bên cạnh, cách khoảng một tấc Anh liền đánh lên, chỉ trong vài giây nguy kịch này, phi tặc biến mất.

"Ồ!" Những người ủng hộ Slytherin đã phát ra một tiếng thở dài thất vọng.

"Làm tốt lắm, Ellen!" Ravenclaw vui mừng, hét lên vì Ellen.

Người kích bóng Derek của Slytherin dồn hết tâm tình của mình, mà đánh quả bóng thứ hai này cho Ellen.

Ellen tránh né, Ellen cưỡi cây chổi quang luân 2001 trên không trung lật qua né tránh, tư thế lảng tránh này khá khó khăn nó chỉ được thực hiện bởi những người chơi trong các cuộc thi chuyên nghiệp – điều này đã tạo ra một sự cổ vũ phía dưới.

Trơ mắt nhìn thắng lợi sắp trôi đi, Slytherin trông như một con một con rắn sẵn sàng phát ra nọc độc, ánh mắt nhìn chằm chằm Ellen một cách ảm đạm.

Marcus độc ác nhìn chằm chằm vào Ellen, nhìn về hướng của Ellen, mà hung hăng ra lệnh để nhặt cây gậy tròn.

"Hiện tại đội Ravenclaw đang khống chế bóng. Roger Davis của Ravenclaw đã bắt được quả bóng Quaffle, đi thẳng đến khung thành của Slytherin, nó có vẻ tốt – A! hành động đã quy phạm đáng xấu hổ!" Lee Jordan hét lên, và có tiếng ồn ào trên khán đài.

Người truy đuổi bóng của Slytherin là Warrington đã trực tiếp đánh quả bóng về hướng của Roger.

"Roger Davis! Ah, không tốt - Quaffle đã bị Warrington chặn lại. Warrington của Slytherin đang ở trên sân vọt nhanh - Wow!"

Trên khán đìa cũng phát lên sự phấn khích.

Là Ellen đã đánh trả!

Anh ta sẽ đập một quả bóng Bludges vào sườn trái của Warrington, Warrington đang giương nanh múa vuốt rơi xuống.

"Ellen Harris một cú đánh Bludges thật đẹp, Warrington – chà, có bà Pomfrey, em ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Lee Jordan rất thích sự đánh trả của Ellen.

"Slytherin có thêm một cú phạt bóng! Ha ha, Marcus bị mất Quaffle, Roger một lần nữa bắt được quả Quaffle! Anh ta nhanh chóng lao ra, làm nổi bật sự bao vây, bóng – tiến vào – ghi bàn!" Lee Jordan phấn khích gào thét.

Roger lượt quanh qua sân bóng, anh ta vẫy tay với sự đắc ý, đại dương xanh bên dưới ra sức cổ vũ …

Giờ đây, khán đài của Ravenclaw đã trở thành một biển niềm vui. Trước sức mạnh tuyệt đối, Slytherin không còn sức mạnh để chống trả.

Marcus ra hiệu tạm dừng, đám người của Ellen bay xuống, uống nước và lau mồ hôi.

"Làm tốt lắm! Thu, hãy để Malfoy mở mang một chút kiến thức về tốc độ của Firebolt!" Roger hưng phấn khác thường.

"Bọn họ có thể phạm quy, động tác của Warrington đã nói lên điều đó, vì thắng lợi, Slytherin có thể sẽ không từ bỏ thủ đoạn nào, chúng ta nhất định phải chú ý an toàn. Hơn nữa, các bạn không có phát hiện sao? Ban đầu, mục tiêu của họ không phải là ghi bàn, mà là các thành viên của chúng ta!"

Ellen bình tĩnh phân tích.

Thời gian tạm dừng đã hết, suy nghĩ của Ellen cũng trở thành hiện thực. Trong trường hợp điểm số rớt lại phía sau quá xa, Slytherin dự định dựa vào sức mạnh thể chất để giành chiến thắng.

"Ôi!"

Bradley tay truy đuổi bóng của Ravenclaw thiếu chút nữa đã té xuống, và Marcus Flint đã hung hăng đụng trúng anh ta một cái.

Sau đó, người đánh đập Bor của Slytherin đã đánh trả Roger bằng cây gậy của mình

Mũi của Roger đập vào chổi và chảy máu.

"Đủ rồi!" Cô Hooch lanh lùng hét lên, nhảy vào giữa hai người, "Tự dưng người truy đuổi bóng, lại cố ý làm tổn thương người tuy đuổi bóng, đá phạt bởi Ravenclaw!"

Cô Hooch thổi còi, Roger xoa xoa cái mũi và bay lên phía trước để đá phạt.

« Cố gắng lên, Roger! » Lee ở trong sự yên tĩnh của người xem đã nói lớn, « Tốt! Anh đã vượt qua thủ môn! Ravenclaw đã dẫn đầu với tỉ số 30 – 0! »

Thế nhưng các thành viên của Ravenclaw không hoan hô, họ nhìn vào Roger, nghĩ đến lúc trước khi còn ở trong phòng nghỉ, thì rất nhiều con mắt đã ướt đẫm.

Ellen nghiến răng và cầm chặt quả bóng trong tay - Ban đầu, anh có thể nhìn khách quan vào Slytherin bị cô lập trước khi anh bắt đầu trò chơi, nhưng bây giờ khi bên kia khiêu khích mình, rõ ràng anh ta không thể quan tâm đến nó nữa...

Thu Trương chuyển sang Firebolt, và tăng tốc tiến lên, tìm kiếm quả bóng Golden Snitch khắp nơi.

"Ravenclaw kiểm soát bóng, không, Slytherin kiểm soát bóng - không! - Ravenclaw lấy lại bóng một lần nữa, là Roger Davis, anh ta có Quaffle, trên sân tăng tốc - đây là cố ý! "

Giọng nói giận dữ của Lee Jordan bùng nổ trên sân.

Người truy đuổi bóng của Slytherin Monta tiến đến phía trước của Roger, hắn không có ý định đoạt quả Quaffle, mà túm lấy đầu, Roger trên không trung không té ngã, vẫn còn cưỡi trên cây chổi, nhưng quả bóng QUaffle bị ném đi.

Cô Hooch lại tiếp tục thổi còi. Cô bay về phía cao giọng để khiến trách anh ta. Một phút sau, Roger lại tiếp tục ghi một bàn thắng.

"Bốn mươi so với số lẻ! Hãy chấp nhận bài học, các em những người không biết xấu hổ, hèn hẹ…"

"Jordan, nếu bạn không thể giải thích nó một cách trung lập -"

« Ta là đang tìm kiếm một sự thật, giáo sư! »

Monta đang dương dương tự đắc bay cách hai thước, liền nhào lộn một cái, ngã từ trên xuống – cây chổi của anh như pháo hoa, trên không trung chia năm xẻ bảy.

"Ellen Harris! Cảnh báo -" Bà Hooch tức giận đã ném Slytherin một cơ hội đá phạt.

Nhưng Ellen không quan tâm. Anh ta đã nghĩ về cách đối phó với những thủ đoạn của con rắn nhỏ chơi trò bịp bợm.

Một quả Bludges đã nhanh bay qua tay trái của Thu Trương, là tay kích bóng của Slytherin, Derek đánh tới.

Anh ta cưỡi trên cây chổi, và miệng tỏ vẻ đắc ý với Thu Trương, thế nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn trở nên sợ hãi.

Cây chổi của Derek mất sự cân bằng, Derek như một thiên thạch, lao thắng đến khán đài. Derel hét lên trong nỗi sợ hãi và đau đớn.

Là Ellen!

Ellen hung hăng đánh quả Bludges vào cây chổi của Derek - Những ngón tay anh nắm chặt cây chổi cũng bị bứt ra.

Flint bay lên Slytherin để thực hiện quả phạt bóng, nhưng thủ môn của Ravenclaw đã nhảy lên và chụp được quả bóng thành công rồi ném ra bên ngoài.

Ellen tiếp theo chỉ khiến cho Slytherin sợ hãi, anh không phạm quy, nhưng anh đánh ra quả Bludges từ góc độ, đã khiến cho Slytherin bức bách không chống đỡ nổi.

"Bor, người tiếp theo là cậu!" Ellen dường như chưa thấy sự kinh hoàng của Slytherin, bình tĩnh duỗi ra cây gậy tròn, chỉ vào người đánh đập Bor của Slytherin.

Bor trông giống như một con bò đực đang gặp rắc rối, dưới sự truy đuổi của Ellen hoàn toàn không có chút kiên cường nào.

"Đến vào lúc này!" Ellen vẻ mặt không thay đổi vung gậy lên, Bludges bay về phía của Bor.

Sau Derek, cây chổi của Bor bị biến thành nhiều mảnh, che mắt lại và bất lực từ trên trời rơi xuống - một mảnh gỗ sắc nhọn bị nứt được đưa vào mí mắt.

"Tiếp theo, là bạn!" Ellen nhắm mắt làm ngơ với vết thương của Bor, và đôi mắt anh không có chút bứt rứt. Anh quay đầu lại và chỉ vào đội trưởng của Slytherin - Marcus Flint.

Marcus mở miệng và để lộ những chiếc răng nanh. Khuôn mặt anh ta tái nhợt và cơ thể to lớn của anh ta có vẻ hơi run rẩy, anh không biết liệu đó là do tức giận hay sợ hãi, anh ta không hy vọng trò chơi sẽ phát triển thành điều này, đội trưởng Slytherin, giật giật cây chổi của mình và muốn tránh xa con quỷ trên bầu trời này.

Nhưng mà, Ellen, Bludges rất đúng giờ, "Bịch" một tiếng, cây chổi trên bầu trời vỡ tứ tán, Marcus nhắm nghiền hai mắt, rơi xuống.

"Thật tốt quá, tuyệt vời!" Oliver Wood của Gryffindor nhảy lên nhảy xuống, trông như thể anh không thể chờ đợi để bay lên trên cao, hôn Ellen!

Cedric Diggory của Hufflepuff khoanh tay trước ngực: "Đó là một đối thủ khủng khiếp, nhưng, tôi muốn nói - làm rất tốt!"

Lúc cây gậy tròn của Ellen hướng về Malfoy, Malfoy sợ đến mức rời khỏi Thu Trương mà anh vừa theo sát, và bay lên thật xa.

Ellen đuổi theo ác liệt, một Bludges hướng về mặt của anh bay tới, là Malfoy – anh ta đã thay đổi sao chổi 260 và bay lên cao một lần nữa.

Ellen không chút do dự đánh quả Bludges một gậy, lần này anh ta không nhắm vào phía bên kia phá hư cây chổi, mà trực tiếp đánh vào mặt Marcus, Marcus phun ra một chiếc răng gãy và máu tươi, ngất đi trong không trung, rồi thẳng tấp ngã xuống dưới,.

Một ánh sáng vàng lóe lên, và Ellen tìm thấy Golden Snitch, ngay trên đỉnh đầu của họ cách đó hai mươi thước.

Nhưng anh không phải là người tìm bóng, mà trở thành kẻ trộm là một trong những quy phạm của Quidditch – trong đội bóng ngoại trừ người tìm bóng thì không có bất kỳ cầu thủ nào có thể bắt lấy Golden Snitch, đội bóng quy phạm sẽ lập tức bị hủy bỏ tư cách thi đấu.

"Thu!" Ellen vội vàng gọi Thu Trương, Ellen tiếp cận quả Golden Snitch, và khiến cho tay bóng rổ của Slytherin không dám tiếp cận.

Thu Trương ngay lập tức hiểu ý nghĩa của Ellen và vội vã chạy đến chỗ Golden Snitch.

Tốc độ của cô thật sự rất nhanh! Cô tắng tốc lên, Ellen theo sát phía sau, thu quả Bludges đã đánh về phía họ trở về, để hộ tống Thu Trương.

Thủ môn Miles của Slytherin đã nổi điên, và rời khỏi mục tiêu, ra sức đập bóng, để khiến bọn họ rơi xuống. Nhưng Ellen và Thu Trương linh hoạt tránh né đi.

Giờ đây, Ellen gần như có thể cảm thấy hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm vào họ, gió rít vào tai họ.

Malfoy tăng tốc để bắt kịp sau đó, nhưng nó chỉ là vô ích.

"Thật không may, anh bạn! Nếu muốn thắng được Firebolt, bạn phải bắt đầu sớm hơn một chút!"

Lee Jordan kêu lên.

Khi quả Golden Snitch trong tay của Thu Trương, ngoại trừ khán đài của Slytherin thì toàn trường dương như vô cùng sôi nổi.

Ravenclaw tung hộ ríu rít như chim sẻ, tất cả đều gào thét lên.

Roger ứa nước mắt, túm lấy cổ Ellen và rên rỉ trên vai anh và khóc lóc thảm thiết.

Nhiều cánh tay ôm chặt vào nhau, các thành viên trong nhóm của Ravenclaw bám lấy nhau, hét lên giọng khàn khàn, bay xuống trên mặt đất.

Một dòng suối màu xanh lao qua hàng rào vào sân vận động. Vô số bàn tay rơi trên lưng họ.

Giáo sư Flitwick đã túm lấy chiếc khăn lớn của Hagrid để lau đi nước mắt, vẫy đũa phép và tạo ra một dãy băng rực rỡ đầy màu sắc.

Toàn bộ Slytherin rơi vào im lặng chết chóc, không chỉ thua trận, mà còn mất tư cách cạnh tranh cho Cup Học viện.

"Kháng nghị!" Giáo sư Snape vẻ mặt trầm, hùng hổ dẫn một đám Slytherin vào trong sân.

Ông tìm trọng tài bà Hooch.

"Ellen Harris! Anh ta hạ gục rất nhiều thành viên của Slytherin từ trên trời, phá hủy rất nhiều cây chổi vậy mà không bị trừng phạt?" Đôi mắt của giáo sư Snape lạnh lùng và giọng nói ảm đạm.

Thế nhưng bà Hooch bình tĩnh giải thích: "Thế nhưng bản thân của Ellen không có phạm phải bất kỳ quy tắc nào! Em ấy là tay kích bóng, cho phép dùng Bludges để truy kích những người chơi đến gần cây chổi của các thành viên của đội mình."

Dừng một chút, bà Hooch nhíu mày, "Nếu nói về phạm lỗi, e rằng các thành viên mới của Slytherin cần phải được giáo dục lại, Ellen chỉ phá hủy cây chổi của họ, còn nhóm Slytherin ngay từ đầu, đã liều mạng mặc bị phạt bóng cũng gây tổn thương cho các cầu thủ của Ravenclaw."