Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 172: Nhân Diện Tri Chu (Nhền nhện mặt người)




Editor: Waveliterature Vietnam

Trong không gian tối tăm và ngột ngạt này, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng huỳnh quang được phát ra từ cây đũa phép của Ellen.

Đột nhiên, Ellen dừng bước, giống như bị một ma chú đánh trúng và giật mình.

Anh nhìn thấy một đôi mắt, phản chiếu ánh sáng trong bóng tối, và nhìn chăm chú vào mình.

Không biết có điều gì kinh khủng.

Ellen không biết rõ được chủ nhân của ánh mắt này có tính khí như thế nào, ôn hòa hay hung bạo?

Đối với loài người có gây nguy hiểm không? Sức mạnh tấn công của nó có mạnh không?

Anh cầm cây đũa phép thuật hướng về phía trước, để ánh sáng huỳnh quang chiếu được rõ ràng hơn.

Cặp mắt kia một bên sáng lên, rồi hướng về đồ vật phát ra ánh sáng chạy thẳng đến bên Ellen.

Trong lúc bối rối, cái bóng trắng này đã đập vào một khối đá hoa cương, lảo đảo sang một bên rồi vòng vòng vài bước, rồi trong nháy mắt ẩn trong một bóng tối của đống đổ nát.

Ellen dừng lại vài giây và quyết định theo dõi.

Lúc đầu, Ellen không thể tìm thấy nó, nhưng sau khi mò mẫm một lúc trong đống đổ nát của ngôi nhà đá tối tăm, Ellen đã tìm thấy một cái giếng tròn, giống hệt như cái mà anh ta đã phát hiện ra trước đó.

Tuy nhiên, cái giếng này được che phủ một nửa bởi một cột ngã xuống.

Ellen đột nhiên nảy ra một ý tưởng: Con vật kia liệu có thể nó đã theo dọc vách đá từ giếng mà đi ra không?

Ellen thò đầu ra nhìn xuống giếng, rồi dùng lời nguyền huỳnh quang để phát ra ánh sáng, nhìn thấy một con vật giống như một loài rùa biển khổng lồ, màu trắng, di chuyển rất nhanh.

Khi nó trèo xuống, đôi mắt sáng lóe kia trợn thẳng và nhìn trực tiếp vào Ellen, và ánh mắt đó khiến Ellen phải run mình!

Đó là một con nhện lớn của khuôn mặt người già!

Nó dọc theo vách giếng treo xuống, khi Ellen chú ý theo thành giếng, thì có nhiều viên đá đen nhô ra tạo thành bậc thang thấp hơn kéo dài đến đáy.

Người nhện này bó tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã biến mất trong bóng tối và ánh sáng của cây đũa cũng không thể chiếu rõ.

"Xem ra, dưới chân nó đã đào một chỗ để có thể trú ẩn, các đường hầm trong những giếng tròn này là những lối đi dẫn vào không gian dưới lòng đất. " Trong lòng của Ellen thầm suy đoán.

Vì vậy để chứng thực, Ellen đã quyết định đi xuống để tìm đến cùng, nhưng lại có một thứ gì đã kéo lấy vạt áo của anh.

Ellen nhanh chóng quay đầu lại, thì ra đó là Dina và kẻ đánh hơi.

Chúng nhìn thấy ý định của Ellen nên đã rất lo lắng.

Ellen nhận thấy rằng họ dựa vào trực giác bẩm sinh của động vật để nhận thức rằng có một cái gì đó gây bất lợi cho chúng trong giếng.

Thế nhưng Ellen đã bị con nhện mặt người đó thu hút sự hiếu kỳ, không quan tâm đến sự ngăn cản của Dina và kẻ đánh hơi, liền thu hồi chúng trở vào không gian, rồi nhảy qua lề giếng.

Nhất định phải thừa nhận rằng, hành động của Ellen có chút vội vàng, bởi vì anh ta lo lắng trong môi trường tối tăm và chật hẹp như vậy, nếu còn chần chừ thì giây tiếp theo sẽ mất đi dũng khí để khám phá.

Đi xuống khoảng 200m, Ellen cảm thấy đã rất mệt mỏi.

Những viên đá nhô lên này rõ ràng nhỏ hơn so với Ellen, và chúng nhẹ hơn so với những con nhện mặt người kia, vừa nhỏ lại vừa hẹp, Ellen phải dừng lực rất nhiều mới có thể trèo lên. Tư thế khó xử này khiến anh ta rất khó chịu khi trèo lên, nếu chỉ đứng nhìn như vậy thì làm sao biết nó là một bức tường đá lỏng lẻo. Trọng lượng của Ellen không thể chịu nổi đột nhiên lăn xuống giếng sâu và gần như muốn rơi xuống tận đáy giếng.

May mắn bài tập thể lực trong thời gian dài đã phát huy tác dụng, Ellen một tay đã nắm được một hòn đá lớn và dừng lại một chỗ.

Chịu đựng gió và bóng tối một hồi, Ellen cảm thấy hai tay và lưng đau nhức, tận dụng khả năng nhanh chóng bò xuống dưới càng nhanh càng tốt.

Ellen không biết mình đã di chuyển bao lau, trong đầu của anh đã mấy lần có ý nghĩ sẽ trèo trở lên, không còn để ý dưới cùng của giếng có cái gì.

Nhưng những ý nghĩ vòng vo trong đầu anh liền gạt bỏ đi, bởi vì đi lên sẽ rất mệt mỏi và vất vả - đáng tiếc hiện tại Hogwarts đã cấm việc thực hiện di hình ảo ánh, bằng không nó rất thuận lợi rất nhiều.

Cuối cùng, hai chân của Ellen đã bước trên mặt đất, Có một cái lỗ nhỏ hẹp trên bức tường giếng cách anh khoảng một thước Anh bên phải.

Ellen hít một hơi thật dài, và chui vào cửa động.

Bên trong hang là một đường hầm ngang hẹp, Ellen cầm đũa phép và cẩn thận xuyên qua đường hầm, đi đến một hang động khổng lồ dưới mặt đất.

Đây là một hang động có hình vòng cung, kéo dài trong bóng tối nên ánh sáng của cây đũa phép không thể chiếu sáng hết được.

Một bức tượng khổng lồ của một gà xà thú tạo ra một cái bóng kỳ lạ dưới ánh sáng đen kỳ ảo này.

Nhưng con nhền nhện mặt người kia, ẩn thân trong bóng tối, tránh né ánh sáng, lúc ẩn lúc hiện.

Trong không khí còn phảng phất một mùi máu tươi. Xa hơn một chút so với không gian trung tâm, xương của những con chim nhỏ, các nằm rải rác xung quanh.

Mùi máu tươi dày đặc, bức tượng đá không tên kỳ lạ này, đây điều làm cho người ta cảm thấy không thoải mái.

Ellen cảm thấy mình có thể đoán không sai. Làm thế nào Salazar Slytherin có thể xây dựng một căn phòng bí mật ở một nơi như vậy!

Anh chỉ là trong lúc vô tình đã đột nhập vào sào huyệt của nhện mặt người. Cũng không biết chúng không chỉ có một con, mà là một ổ!

Điều này càng khiến cho Ellen rất khó đối phó và vo cùng nguy hiểm, Nhân Diện Tri Chu đột nhiên bò ra khỏi bóng tối, nhanh chóng trèo lên Ellen.

Ellen liền dùng đũa phép thuật tạo ra chướng ngại vật trùng điệp để chặn chúng, tránh né để chúng không bám chặt vào chân.

Trong chớp nhoáng, Ellen mới phát hiện khuôn mặt của người nhện không phải là mặt người, mà là một khuôn mặt của quỷ - trắng xám, không có cằm, to lớn, không có mí mắt, đỏ nhạt và đôi mắt có một chút màu xám!

Nhìn qua là khiến người ta buồn nôn!

Con nhện mặt người này dường như muốn biến Ellen thành thức ăn của nó, mở miệng, phun ra những dây tơ thật dài và muốn cuốn vào Ellen.

"Hỏa diễm hừng hực!" Ngọn lửa phát ra trên tơ nhện nhanh chóng lan đến con nhện mặt người này.

Nhân Diện Tri Chu vội vàng cắt đứt dây tơ, và rút lui vào trong bóng tối.

Tơ nhện bắt lửa rơi xuống đất và lửa dần dần yếu đi. Sau khi tơ nhện bị đốt cháy, nó đã bị dập tắt.

Dường như nhận ra rằng Ellen không dễ chọc, nên nhện mặt người đã có ý định rút lui.

Nó bắt đầu rút lui về phía sau nhưng bị Ellen bắt.

Ellen thừa thắng xông lên, các con nhện mặt người không có cách tránh né sự công kích của Ellen, cuối cùng cũng đã hóa thành đá tại chỗ.

Ellen quan sát sào huyệt này một cách tỉ mỉ, và Ellen phát hiện có dấu vết của nọc độc xà gà lưu lại.

Những cơ thể con chim kia, rất có thể là do xà gà bắt về để nuôi dưỡng cho Nhân Diện Tri Chu.

Sau khi quan sát tỉ mỉ dấu vết sinh hoạt mà con gà xà và con nhện mặt người để lại trong hang, Ellen suy nghĩ, và đáp lại, rất có Nhân Diện Tri Chu là đảm nhiệm vụ để hỗ tống những con gà xà này.

Điều này đã chứng minh suy đoán của Ellen là chính xác và nó có thể dẫn đến căn phòng bí mật!

Ellen dọc theo hang động và đi sâu vào bên trong.

Sau một quãng đường dài trong bóng tối, Ellen đến một hội trường.

Như nhận thấy ánh sáng từ cây đũa phép của Ellen, nó liền phát ra một lực tà ác, và phát sáng xung quanh.

Ánh sáng ma thuật trên tường sáng lên, và những tia sáng xua tan bóng tối.

Theo hướng đối diện với Ellen, một cánh cổng bằng đồng đứng trước mặt Ellen, được khắc một đoạn văn phép thuật cổ xưa:

Chỉ có phù thủy thuần túy mới có thể bước vào cánh cửa này!