Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 170: Những ngày vắng mặt hiệu trưởng




Translator: Waveliterature Vietnam

Việc Hagrid bị bắt giữ và sự rời khỏi của Dumbledore khỏi Hogwarts chỉ trong một đêm đã lan truyền khắp lâu đài.

Mọi người trong tòa lâu đài điều rất bàng hoàng: "Giáo sư Dumbledore không có ở đây, chúng ta sẽ như thế nào?"

"E rằng trường học sẽ nhanh chóng lại bị đóng cửa!"

"Hogwarts không có Dumbledore, chỗ nào trên thế giới an toàn nhất nữa?"

"Sau khi anh ấy rời đi, sẽ có một cuộc tấn công mỗi ngày!"

Các cuộc thảo luận như thế này ở khắp mọi nơi trong lâu đài.

Việc Dumbledore đi, nỗi sợ hãi đã nhanh chóng lan rộng một cách chưa từng thấy, bởi vì vậy mà mặt trời sưởi ấm bên ngoài bức tường không thể nào chiếu thắng vào bên trong cửa sổ trắng.

Mọi khuôn mặt trong trường điều hiện rõ sự lo âu thấp thỏm, và mọi tiếng cười trên hành lang đều khắc nghiệt, kỳ lạ và nhanh chóng bị đè nén.

Sau khi Lockhart bị bắt đi, ngôi trường lại có người bị Bộ Pháp thuật đưa vào Azkaban. Quan trọng hơn là, đám người Ellen không có được truyền thụ thuật phòng chống ma thuật đen.

Tạm thay chức vụ hiệu trưởng giáo sư McGonagall và hiệu trưởng của Ravenclaw, giáo sư Flitwick đã gọi Ellen đến văn phòng.

"Harris, trong tình hình hiện tại của trường, chúng ta không có cách nào để tìm một giáo sư cho khóa học phòng chống ma thuật đen ngay lập tức." Giáo sư McGonagall nhau mày, nhìn chằm chằm vào Ellen.

"Em với tư cách là một người hỗ trợ giảng dạy cho Dumbledore, biểu hiện vô cùng ưu ú. Chúng ta đã nhiều lần nghe ông ấy khen ngợi em rất nhiều." Giáo sư McGonagall lấy ra một tấm da dê lớn được xếp gấp gọn gàng, Ellen nhìn tên ở phía trên là – Hermione.Granger.

"Mà các sinh viên, cũng cho rằng em có khả năng tiếp tục dẫn dắt mọi người học tập. Giáo sư Flitwick cũng có khe thưởng em, cho rằng em là sinh viên xuất sắc từ trước đến giờ của Hogwarts!"

Giáo sư McGonagall đương nhiên không thích ứng được với việc khoa trương này, nên giọng điệu tương đối đông cứng.

"Đương nhiên, em ở trong khóa học biến hình có biểu hiện không có một người nào có thể so sánh được." Dường như giọng điệu không tốt lắm, giáo sư McGonagall mím môi, khen ngợi nói.

"Viện trưởng đang khen ngợi em rất nhiều, không tiếc lời khen ngợi, vì vậy đã bố trí nhiệm vụ sắp xếp cho bạn…" Nội tâm của Ellen hoạt động không nói được một lời, nội tâm cũng đoán được mục đích của giáo sư McGonagall và giáo sư Flitwick.

"Em là người làm việc rất có ý thức và trách nhiệm, hơn nữa cực kỳ rất có kỷ luật, bạn học và các giáo sư đánh giá em rất cao. Bởi vì, chúng tôi muốn giao cho em một nhiệm vụ quan trọng."

Giáo sư McGonagall hết sức nghiêm túc, long trọng nhờ cậy Ellen, "Dẫn dắt các sinh viên năm thứ hai tiếp tục nghiên cứu sự bảo vệ của Nghệ thuật Hắc ám, ngay cả khi chỉ đọc một số sách."

Giáo sư Flitwick ở một bên có vẻ mặt kiêu ngạo.

Họ không phải là không có suy nghĩ để cho các tiểu phù thủy nhỏ của lớp trên để dẫn dắt các sinh viên học tập, ví dụ như Percy Weasley.

Thế nhưng, thứ nhất các tiểu phù thủy của khóa trên sẽ không thể thuyết phục sinh viên của bốn trường học viện; thứ hai, họ có thể không nắm bắt được nội tâm của các tiểu phù thủy; thứ ba, các phù thủy nhỏ có nội tâm rất hoảng loạn, rất ít người bình tĩnh và có thái độ học tập như xưa.

Quan trọng nhất, chương trình học của khóa học phòng ngự nghệ thuật đen rất lớn, nếu chỉ dựa vào một tiểu phù thủy thì không thể nào hoàn thành tốt được.

Các giáo sư ở thượng nghị, các lớp học khác đã thay các chương trình học hoặc đã thay các giáo sư dạy thay, hoặc là cho các tiểu phù thủy tự học.

Mà năm thứ hai, đã xuất hiện một Ellen ư utu như vậy, đã đủ để cho các giáo sư yên tâm, và trao lớp học phòng ngự ma thuật đen cho Ellen.

Ánh mắt giáo sư Flitwick mong chờ, Ellen gật đầu đồng ý, nhận lấy nhiệm vụ này.

Về bản chất, đối với Ellen, người đã từng làm trợ lý khóa học một thời gian, nhiệm vụ này không khó.

Mặc dù sự hiểu biết về lý thuyết ma thuật của anh không sâu sắc như Dumbledore, nhưng anh thành thạo nội dung khóa học, nên anh có thể dễ dàng thực hiện nó.

Đối với việc Ellen đứng trên bục giảng bài phòng ngự ma thuật đen, các sinh viên của bốn học viện cũng không có ý kiến dị nghị gì.

Cường giả vi tôn, đây là sự thật không thay đổi từ thời xưa.

Dù cho bản tính thích bới móc, cao ngạo nhưng Malfoy cũng không có ý kiến gì.

Từ khi trong khu rừng Cấm, Malfoy được Ellen giải cứu thoát ra khỏi con nhện tám mắt khổng lồ, hắn cũng không còn nhắm vào Ellen, và cả thân phận dòng máu thuần túy của Harris… Bởi vì vậy, màn trình diễn của Slytherin trong khóa học phòng chống lại ma thuật bóng tối cũng khá khả quan.

Trên thực tế, chương trình học của Ellen cũng rất thuận lợi, biểu đạt rất trôi chảy, giáo trình chuẩn bị kỹ càng, kiến thức sâu sắc…Tất cả những điều này khiến các pháp sư nhỏ năm thứ hai tôn trọng và ngưỡng mộ anh ta.

Khi còn là học sinh, sẽ luôn có những người cực kỳ ấn tượng bởi những sinh viên khác, xuất sắc đến mức khó tin, chỉ khiến người ta nhìn lên, mà Ellen chính là người như vậy.

Mùa hè lặng lẽ đến xung quanh lâu đài; bầu trời và mặt trời giống nhau, điều biến thành màu xanh tím, những bông hoa trong nhà kín cũng nở rộ thành những đóa to như cây bắp cải giống loài Tiên hoa.

So với khóa học phòng chống ma thuật đen rất điềm tĩnh, thì phía trong của tòa lâu đài toàn bộ điều rối loạn.

Ellen muốn đến thăm Penelop và Hermione, thế nhưng đám người thăm bệnh điều bị chặn ở bên ngoài bệnh viện.

"Chúng tôi không thể mạo hiểm thêm nữa", bà Pomfrey khẽ mở cửa bệnh viện và nói với khách một cách nghiêm túc. "Không, xin lỗi, những kẻ tấn công có khả năng quay lại và giết chết những người này hoàn toàn... "

Không chỉ có bà Pomfrey, các giáo sư trong trường dường như nghiêm túc hơn bình thường, nghiêm khắc dạy học sinh và quản thúc họ nghiêm ngặt hơn.

Các tiểu phù thủy được lệnh cưỡng chế, nên không tự tiện đi lung tung, mà phải ở trong tòa lâu đài kết thành từng nhóm lại với nhau.

Trên thực tế, các pháp sư nhỏ dường như rất hạnh phúc khi có một giáo viên hộ tống họ từ lớp này sang lớp khác, mà Ellen thì cảm thấy rất phiền chán.

Nhưng mà, có một người dường như rất thích loại cảm giác kinh khủng và bầu không khí lo sợ này.

Draco Malfoy thần khí đi dạo tới lui trong trường như thể anh ta vừa được bổ nhiệm làm chủ tịch Hội sinh viên nam.

Trên thực tế, mọi người đều hiểu suy nghĩ của anh ta: Anh ta là dòng máu thuần khiết của Slytherin, sẽ không bị những người thừa kế của phòng bí mật nhắm đến, cha anh ta là đổng sự của trường, có quyền tham dự bỏ phiếu, quyết định chức danh hiệu trưởng, anh ta ghét Dumbledore mà Dumbledore hiện đang tạm thời cách chức.

Nhìn thấy Malfoy dương dương tự đắc, khiến cho Ellen có chút hung hăng muốn đánh anh.

Trong những ngày này, phòng nghỉ chung của Ravenclaw luôn đông nghịt người.

Bởi vì sau sáu giờ tối, không có nơi nào khác cho học sinh của trường Ravenclaw đi.

Và họ luôn có rất nhiều chuyện để nói, và kết quả là, trong phòng ngủ chung thường xuyên có người khi đến sau nửa đêm.

Điều này cũng gây ra sự bất tiện cho cuộc sống của Ellen. Ellen đã tìm kiếm cơ hội rời khỏi lâu đài trong những ngày này, anh muốn thừ dịp mọi người không chú ý đến, trở lại rừng cấm, bằng cách khám phá dấu vết của hoạt động con thú xà gà, tìm lối đi của con thú rắn vào khu rừng cấm.